Thơ Tâm Đạo
NGẬM NGÙI Ai đem thu chiều
Quẳng lên sóng nước đìu hiu ?
Ai đem tơ tình
Mong manh trói buộc đời mình ?
Anh thôi đi rồi
Hàng cây ngóng gió lặng thinh
Ðêm trôi mê hồn
Ðể con phố cũ giật mình
Lối xưa em về
Lá thu mệt nhoài không ngủ
Trăng còn nứt nửa thương đau
Sông còn bỡ ngỡ mai sau
Mộc lan này ...thơm tình sâu
Anh quên môi mềm
Mặn lòng gió ngã triền sông
Ðôi hàng bạch dương
Thả lá đi kiếm mặn nồng
Ồ cuộc đời không...
Ồ cuộc tình trông...
Bước chân ai về long đong
Trời còn rỏ mưa
Mưa rơi miên man
Ướt rêu chân cầu
Xanh buốt hoang mang
Mộc Lan ơi Mộc Lan
Ta gọi tên em thầm lặng
Một lão ăn mày
Xót lòng vá mảnh trăng khô
Thương đời tháo chiếc kim cô
... ân tình
Em không yêu người
Mà sao băng đá vội tan ?
Trên đôi vai gầy
Ngẩn ngơ duyên kiếp tình trần
Rồi từ nay biết chi
Bơ vơ trông người đi
Ðôi tay lạnh khoác chiếc áo len
Rơi đắp cho con đường quen
Chuông giờ khẽ đổ mười hồi
Ðêm về ôm mảnh trăng côi
Trống vắng lả lơi
Em nhìn anh cười
Thấy đau muôn đời
Ừ mai cách xa
Sóng nước ...
mắt em nhạt nhòa
Mãi chỉ còn ta với ta
Khóc hoen cung Nguyệt hoa
Người yêu ơi tựa vai nhé anh
Hãy nâng em qua cuộc đời này!
Giọt mưa làm đau mắt ai
Quên rồi khúc mộng Liêu Trai
Tâm Đạo
oOo AI ĐEM THU VỀ Thơ Tâm Đạo
Nhạc Hàn Sĩ Nguyên
Hoà âm Lâm Đình Thuận
Ca sĩ Đăng Tuấn -MẤT LINK- Ai đem thu chiều
quẳng lên sóng nước đìu hiu
Ai đem tơ tình
mỏng manh trói buộc đời mình
Anh ra đi rồi
Hàng cây ngóng gió lặng thinh
Đêm trôi không đành
Nửa trăng phai sắc lung linh
Anh quên môi hồng
để cho phố cũ chờ trông
Bạch dương ven đàng
gội mưa, gió phai mặn nồng
Lối xưa em về
đường khuya xao xác lá vàng
Trăng thu bàng hoàng
lặng nghe sóng nhớ địa đàng
Ôi cuộc đời không
Ôi cuộc tình ngông
Gót sen phai hồng
Dạ hành đếm bước long đong
Ôi Trời còn mưa
Ôi Người về chưa
Ướt rêu chân cầu
Gọi thầm tên ai bốn mùa
Em không yêu người
Mà sao nước mắt vội khơi
Trên đôi môi mềm
ngẩn ngơ trái duyên ngậm ngùi
Bơ vơ trông người
Từ nay đơn chiếc lẻ loi
Run đôi vai gầy
lặng trông hoa tuyết bay bay
Chưa qua cơn mộng
hạt mưa tí tách hoài rơi
Giữa đêm trăng tà
buồn ơi mắt nâu lệ nhòa
Ai đem thu về
thềm hoang lá trút âm thầm
Dứt cung Nguyệt cầm
đường khuya lặng lẽ đi về
Tâm Đạo
HSN-02-052
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.03.2016 15:08:37 bởi HanSiNguyen >