trốn đi! có tắt bếp đâu
để lửa cháy bén! rơm sầu khóc rưng
người về có nhớ em không?
hay người đã có mảnh trăng cuối trời.
đi xa đếm nỗi đầy vơi....
ngậm ngùi nhớ lại một đời bão giông
nhà tranh vách nứa, rạ đồng.
khoai ngô trộn lẫn lót lòng cho qua...
thức ăn trái khế quả cà
ổ rơm làm đệm giữa nhà ngày đông.
trở về thăm lại cánh đồng...
tìm trong hương đất khổ bầm mẹ cha...
đầu sông cuối bãi quê ta...
anh ơi có nhớ...hay là đã quên....