TỪ NÚI ĐÔI LẠI NHỚ QUÊ MÌNH
Anh tìm đến Núi Đôi
Nơi nhà thơ Vũ Cao làm bài đôi lứa
Xuân Dục-Đoài Đông hai cánh lúa
Hai làng nằm giữa cánh đồng xanh
Em ạ nơi này đồn bốt dựng
Thế hình trận đánh năm xưa
Cô gái làng trong nằm giữa
Đất quê nhà dầu dãi nắng mưa...
Anh không gặp cô gái ngày xưa
Vào du kích khi tuổi vừa mười bảy
Anh gặp cô gái ngày nay
Súng khoác vai tay cấy ,tay cày
Ở đây cũng giống đất quê mình
Những gái làng em ạ rất xinh
Tóc chấm ngang vai ửng hồng đôi má
Anh đến đây tuy người xa lạ
Mà vẫn thấy quen quen,
Sông Cà Lồ sánh với sông Sen
Hai sông nước đua nhau về biển
Em nhớ không mỗi lần phà cập bến
Hay mỗi lần đò chở khách sang sông
Đều lâng nỗi nhớ trong lòng...
Lại nhớ về kỉ niệm một dòng sông
Mùa nước cạn sang sông không cởi áo
Còn nhớ lắm vào mùa mưa bão
Nước ngập bờ ngô trôi đỏ dòng sông
Ôi quê ta sông bọc cánh đồng
Người con gái áo nâu sồng giản dị
Em còn nhớ cái thời đánh Mĩ
Phà Sen mình cái túi đựng bom không?
<còn nữa>