Chưa nói
Em rất gần mà cũng thật xa
Như cơn gió dịu dàng trêu tóc rối
Bỏ lại sau lưng nụ cười tiếc nuối
Gọi trở về một mảnh nhớ không tên
Em rất gần mà sao quá xa xôi
Níu dáng em trong màn đêm lạ
Bàn tay ấm mà sao lạnh quá
Liễu rủ ngang mắt sắc môi cười
Đi tìm em ở khắp muôn nơi
Lạc đường về, quên từng khoảnh khắc
Ngược trở lại quãng thời gian đã mất
Biết rằng em ở ngay trái tim mình
Em rất gần mà tựa như xa
Như đang gọi trái tim quạnh quẽ
Ai đang hoạ dáng hình đơn lẻ
Một lời thôi mà sao quá xa vời