Nhớ nhau nhớ đến thẩn thờ...
Thương nhau ,thương đến ngẩn ngơ trong lòng
Xa thì nhớ lắm rồi mong
Duyên giày nặng nợ ,trong lòng ngổn ngang
Muốn về bên ấy thăm nàng
Sao câu thơ vẫn cứ mang nét buồn...
Nhớ ngày xưa đổ mưa tuôn
Và đêm giá lạnh chẳng buồn bên nhau
Nhớ người ngày ấy tay đau
Giá anh dành được đau này thay em.
Thời gian như bóng câu thềm
Hỏi rằng ai nhớ ai quên hẹn hò...
Cuộc đời chưa hết âu lo
Ta thương người cắm con đò đợi ta.