ôi sông quê đã một thời nông nổi.
hoa bưởi trắng trời thả giữa chiều quê...
sóng vỗ rì rầm câu hát ngày xưa...
trên kênh mương thả dòng theo làn nước...
giá một ngày anh vô tình biết được...
tiếng thì thầm gọi giữa mênh mông...
giọt mồ hôi thánh thót dưới cánh đồng...
mùa hò hẹn vang tiếng cười nghiêng ngã...
sao đến ....rồi ra đi vội vã.
câu thơ buồn thả giữa trời xa...
anh chưa về để gửi tặng lời ca...
một tình yêu , một câu hò xứ nghệ...