tho tinh
NẮNG THU CÒN MÃI
Hoa đã héo nhưng nắng thu còn mãi
Dù tình yêu không trở lại bao giờ
Em vấn còn trong những giấc mơ
Đưa ta về với bến bờ thương nhớ
Giọt nắng mùa thu mãi trong ta muôn thuở
Trên nẻo đời dang dỡ một tình yêu.
Biết không anh mỗi sớm mỗi chiều...
Con đường xưa đã bao mùa lá đổ.
Em đứng dưới những gam màu rực rỡ.
Anh trở về bỗng hóa nở thành thơ...
câu thơ buồn anh đã gửi em chưa
hay chỉ là rụng rơi trong mùa khô lá rụng....
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.08.2009 08:09:32 bởi giotnangmuathu2007 >
Buồn nào hơn với bóng đêm
Đèn đường không có bên thềm lá rơi.
Lòng này muốn gọi em ơi
Mà sao miệng cứ nghẹn lời không ra
Gần rồi lại bỗng hóa xa
Tặng người không nhận đóa hoa héo rồi.
Trung Dũng
Đừng buồn nữa hỡi anh ơi... hoa em muốn nhận nhưng rồi sợ thua. biết rằng một chuyến đò đưa... thương ai bên ấy gặp mưa ngập lòng... hoa anh đã có người trồng... sao còn đưa thử nỗi lòng của em (giotnangmuathu2007)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.08.2009 08:46:47 bởi giotnangmuathu2007 >
Đừng buồn nữa hỡi anh ơi... hoa em muốn nhận nhưng rồi sợ thua. biết rằng một chuyến đò đưa... thương ai bên ấy gặp mưa ngập lòng... hoa anh đã có người trồng... sao còn đưa thử nỗi lòng của em (giotnangmuathu2007) Chiều thu nhạc nhẹ êm đềm Tiếng tơ ai gảy làm tim dạt dào. Hoa kia nồng thắm anh trao Tự tay trồng tỉa ai nào góp công. Anh đâu dám lại thử lòng Khiến người ta phải nói không mưa buồn. Trung Dũng
VẦN THƠ CHO GIỌT NẮNG THU
Vần thơ cho giọt nắng thu
Rơi vào tâm tưởng lời ru đượm buồn
Em đi suối lệ còn tuôn
Hay là khô hết ngọn nguồn yêu thương?
Nơi đây giọt nắng còn vương
Mùa thu lá chết bên đường...nhớ ai.
Ai về vui với ngày mai...
Biết ko nước mắt chảy dài hôm nay...
Nỗi buồn chen giữa áng mây...
Đổ ào giông tố lấp đầy lối đi...
Còn đâu nữa giọt nắng thu...
Rụng rơi cũng chỉ vô hư lạnh lùng
Xin lỗi !
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.08.2009 15:00:08 bởi lelong54 >
Gặp cây gỗ mục dát vàng...
Gặp người say riệu giữa đàng đùa vui.
Thu về dù có quạnh hiu...
cũng đâu nhuốn đỏ bóng chiều liêu xiêu...
Ta tìm bó củi tuổi thơ...
Buâng khuâng nhớ mãi cơn mưa giữa rừng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.08.2009 22:43:27 bởi giotnangmuathu2007 >
Mưa giữa rừng lệ rưng rưng
Em tôi còn khóc.Xin dừng cơn mưa
Để tôi kịp đến đón đưa
Trong tim thắp lửa cho vừa yêu thương.
xin lỗi !
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.08.2009 15:01:50 bởi lelong54 >
Anh làm rơi giọt nắng thu...
Trên nhánh lá rụng tạ từ ngày xưa
Trách trời sao nắng lại mưa...
Để mùa thu đến lưa thưa giọt buồn...
Ai về hỏi có còn thương...
Còn chăng đọng giọt nắng buồn mùa thu...
NÂNG NIU
Nâng niu từng giọt nắng vàng
Mùa thu đã chết bẽ bàng trong nhau
Lá thu bao độ úa sầu
Người xa gửi lại những câu thơ buồn
Nắng thu về lại khơi nguồn
Mạch thơ chảy mãi giọt buồn em ơi!
Ra vườn hái ngọn mùng tơi.
Nấu canh hoang dã anh ơi có buồn.
Giận hờn thì cứ giận hờn...
Sao còn mang lại nỗi buồn lá rơi...
ra về lòng bỗng...chơi vơi
Trên đường quê mẹ một chiều cuối thu...
CHIỀU THU
Chiều thu còn đọng giọt buồn
Tôi đem gởi cả cho nguồn thơ ai
Em đi năm tháng thêm dài
Tôi về nhặt lá mơ phai một mình
Xin gom một chút "thơ tình"
Gọi là tri kỉ cho mình vui hơn.
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: