Sông lam ơi...vẫn nặng nghĩa tình...
Nơi quê ấy em vẫn lòng chờ đợi...
Dù thác ghềnh dù núi cao vời vợi...
Vượt dốc truông trẫm ánh mắt níu xe nghiêng...
Thứ cần tìm không phải thứ đỏ đen...
Mà tình nghĩa cả ngàn đời không đổi...
Dò lòng người làm chi cho thêm tội...
Nước đầu nguồn rồi cũng đổ về xuôi...
Dù thủy tinh có dâng nước lấp đồi...
Dù tháng tám nước có về nông nổi...
Em vẫn đứng giữa dòng đời chờ đợi...
một nốt trầm xao xuyến tiếng à ơi....
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.09.2009 20:03:30 bởi giotnangmuathu2007 >