tho tinh
Đường đời vạn nẻo tìm đâu thấy
Một chút chân tình gửi vào nhau
Lá thu hoang vắng đành rơi rớt
Gửi nhé vào thơ tiếng cười đùa
Một tiếng cười thôi cũng đủ rồi Thắp hồng kỉ niệm ở trên môi Để đời vui lại trong giây phút Để kẻ độc hành bớt đơn côi
Trích đoạn: hoanang
mùa thu này mưa vẫn giọt lê thê...
nỗi nhớ anh lại hiện về day dứt...
tình yêu ơi...mai là ngày chủ nhật.
sao chẳng về để lá mãi vàng rơi...
Mưa quê mình chẳng ai mặc áo tơi
Để giọt mưa thu ngấm vào cơ thể
Giọt mưa cuộc đời âm thầm lặng lẽ...
Vì ai mưa cứ rơi rơi...!.. ?
xa anh rồi nỗi nhớ lại nhân đôi.
muốn trở về bên sông một lần thôi dào dạt
để sóng em hòa quyện với sông anh
để tình yêu say ngây ngất hương nồng
để thỏa những tháng ngày thương nhớ....
để mưa thu ngấm vào trong cơ thể...
đứng giữa đất trời hai đứa tắm mưa rơi...
ĐỘC HÀNH
Ta vào mờ mịt tìm đâu thấy
Gạn đục khơi trong miết chữ tình
Rồi trong tiềm thức nghe âu yếm
Vẫn mãi độc hành_gió phương xa
Thời gian trôi nhanh....
Lời nói chân thành...
Đọc từ trong mắt...
Đọc từ trái tim...
Ta đã vì ta
Ta vì tất cả...
Sẽ làm người đứng giũa phong ba...
Ngược dòng quá khứ
Mong nhớ mắt môi
Gửi người luyến ái
Chợt cơn hoang vắng
tràn vào con tim
Ai đó mượn tuyết rơi..
Làm hồn bên lạnh giá..
Vương tím cả sông thương...
Để trong đêm trút sầu..
Cười tiếp _hỡi phong ba
Có phải...tất cả rồi sẽ qua...
Nụ hôn có nhạt nhòa...
Còn lại nỗi buồn trong sâu thẳm
Tôi yêu người lắm lắm...
Người ơi!
"mùa thu ơi có hiểu.
nỗi lòng người xa nhau"
bao nhiêu năm chờ đợi...
hỏi rằng người ở đâu?...
đã bao lần em gọi...
từ những nơi thẳm sâu
anh ơi đừng lỡ hẹn
để làm đau lòng nhau...
THẤT HỨA Nhưng anh đã thất hứa cùng em Để mùa thu chết lá bên thềm Để trăng thu khóc trên bến hẹn Để gió đông về tê tái thêm.
Có lẽ nào anh lại lãng quên..
Một mùa thu đã chìm trong ký ức...
Đã bao lần ngọn gió mùa thao thức...
Lòng lại gọi lòng tê tái giữa mùa đông...
Dù bây giờ đàn sáo đã sang sông Mang kỉ niệm bềnh bồng trong nỗi nhớ Anh vẫn hôn lên lá thu vàng bỡ ngỡ Để hương yêu nồng đượm đến bao giờ! (Thu ơi khóc mãi về em!)
quê hương ơi...em vẫn nhớ thẩn thờ.
nhớ hoàng hôn chiều giữa bao mùa lá đổ...
em đứng giữa những gam màu rực rỡ...
chợt nỗi buồn bỗng hóa nở thành thơ...
EM ĐÃ VỀ Em đã về dù chỉ thoáng trong mơ Trong tưởng tượng của riêng anh song hành cùng nỗi nhớ Người con gái chưa một lần gặp gỡ Sao bâng khuâng trăn trở một tình yêu!
gửi bao nhiêu thương nhớ dưới trời chiều.
rưng rưng cuối giữa một mùa lá rụng.
trời miền trung nắng vàng tươi xao động...
da diết một nỗi niềm trong tiêns đò đưa
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu: