tho tinh
dù một ngày vẫn thương.
dù ngàn ngày vẫn nhớ...
dù có duyên ko nợ...
em vẫn đợi chờ mong
Em muốn làm biển đông.
Cuốn anh thành dông tố...
Anh ơi em hỏi nhé...
Biển mưa về không anh...?
thời gian trôi qua nhanh.
xuân đến rồi có biết.
nỗi nhớ quê da diết...
anh ơi...anh có biết?...
Thương nhớ nhiều về anh...!
Đồng quê mình lúa xanh..
Có tình anh gửi lại..
Em ơi yêu em mãi...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.02.2010 10:56:34 bởi nutamxuan >
***
„CUNG CHÚC TÂN XUÂN“
Xuân về khai nhụy khắp muôn nơi
Vui con đất mẹ đón lộc trời
Chúc cho non nước hưng-thái-phát!
Chúc người tài-phúc nhất trần đời!
Đinh Phương
_________________
..Anh ơi năm ấy chiều phai...
Mùa xuân hụt hững bóng ai sau chiều... .
mùa xuân đến rồi...anh có nghe tiếng thì thầm của mùa xuân...để lòng chao nghiêng một nỗi nhớ khôn nguôi...chỉ còn mấy tiếng nữa là giao thừa...em chúc anh và mỗi người thật hạnh phúc và vui vẻ đón nhiều lộc tài và để phần bánh chưng cho em với nhé...
xuân đến rồi ...anh có nghe tiếng thì thầm của lộc nở chồi lên trong hơi thở nồng nàn của đất...anh có nghe tiếng lòng thổn thức một nỗi nhớ khôn nguôi. quá khứ và hiện tại đan xen giờ đây chỉ còn lại nỗi nhớ nhung da diết...anh là một phần trong cuộc sống của em rồi...dù ở đâu hay làm gì trái tim em vẫn hướng về anh .cuộc sống còn là một hành trình...ko biết em có đi đến được cái hành tinh mà em mơ ước hay không nhưng em vẫn mộng mơ...tin rằng sẽ có một ngày em đi tới...dù ngày đó chỉ là ảo tưởng...
giữa trời bỗng thấy rưng rưng...
mất tin anh lại mưa giông khắp trời
Trích đoạn: hoanang
giữa trời bỗng thấy rưng rưng...
mất tin anh lại mưa giông khắp trời
xuân về hoa nở khắp nơi Mà sao mưa lệ giữa đời còn giăng? ngng
SAO..!..?
Sao không tìm nhau khi bình minh lên...
Cho ngày rộng tháng dài...
Cho ta làm được những điều mơ ước.
Sao không giữ lấy chồi non hẹn ước...
Để bây giờ thương suốt cả thời gian..
Đọc thơ anh lòng em bỗng chứa chan.
Cả dòng lễ ngập tràn trong đau đớn...
xa thật rôi lòng vẫn bao thương mến...
Sao nỡ lòng biền biệt mãi người ơi...
xuân về hoa nở khắp nơi
Mà sao mưa lệ giữa đời còn giăng?
(nguyen ngoat)
xuân buồn nên tưởng mùa đông...
để mưa rơi lệ giấu trong dòng đời...
(giotnangmuathu2007)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.02.2010 13:57:47 bởi muaxuanoi >
Sao em tìm anh khi chiều nắng tắt...?
Để cho lòng đau thắt vậy em..!?
Kỉ niệm xưa sống dậy cuộn trào...
Giòng lệ chát chảy vào nỗi nhớ.
Ta hỏi cuộc đời vì sao duyên nợ...
Vì ai?một đứa một nơi ?
sao nỡ vô tình trách cứ người ơi...
đừng để lại những vần thơ chát đắng...
dẫu trời thương cho một vài tia nắng...
cũng chẳng bao giờ sưởi ấm được cả mùa đông...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.03.2010 16:43:56 bởi muaxuanoi >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 5 bạn đọc.
Kiểu: