tho tinh
anh ơi...anh ở đâu?
có bao giờ gặp lại...
sao xa... sao xa mãi...
để lòng em ngậm ngùi...
Trích đoạn: giotnangmuathu2007
LÃNG QUÊN
người bây giờ còn vui vẻ với người ta.
để bỏ rơi lãng quên em trong ký ức.
đâu những lời yêu thương âu yếm nhất.
đâu còn phút chia tay lưu luyến thuở ban đầu
bao ngày qua em vẫn âu sầu.
nuốt những giọt nươc mắt buồn đau.
trong biển trới sâu thẳm.
mò mẫn đi tìm vị đắng của tình yêu.
dòng sông ơi! bao sớm sớm, chiều chiều.
em đã khắc ghi một điều tâm nguyện.
với tình yêu đã trở thành kỷ niệm
để trở về lưu luyến bến bờ xưa.
mùa thu về đẫm nước trong cơn mưa.
nghe sóng vỗ mà lòng đây phiền muộn.
con đò xưa đã trở về với bến
đâu còn chút bâng khuâng xao xuyến với mùa thu.
..........................................................................
sông ơi sông đã có đò
để cho nỗi nhớ dày vò tim em.
Mình cũng có một bài thơ viết về mùa thu, nhưng là mùa thu chia xa, cho phép mình đăng lên để thể hiện nỗi lòng này nha:
LỆ THU
Giọt lệ nào đã thấm ướt vai anh
Trong một chiều mưa thu buồn bã
Bầu trời xám lá vàng rơi lả tả
Lặng nhìn em mà anh thấy xót xa
Em nói rằng không muốn hai ta
Phải chia ly đôi người đôi ngả
Nhưng tình mình chẳng còn gì nữa cả
Đành ngầm ngùi em cất bước đi xa.
………………..
Bao mùa thu giờ cũng đã trôi qua
Em đã xa kể từ ngày hôm ấy
Giờ vắng em nơi này buồn biết mấy
Gió ngậm ngùi lay động khẽ hàng cây
Chợt một chiều anh trở lại nơi đây
Kỷ niệm cũ đong đầy trong nỗi nhớ
Giờ xa nhau với muôn vàn cách trở
Cuộc đời này anh phải sống bơ vơ.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.04.2010 11:43:42 bởi hoaanhhungdatinh >
tương tư... ơi hỡi tương tư...
ai trồng nỗi nhớ mà tê tái lòng...
có lẽ nào trời không nắng không mưa...hoa cỏ may không bao giờ rụng lá...khái niệm ấy thật mơ hồ phải không. thế mà em vẫn tin, một niềm tin son sắt để giờ đây ngắm lại mình em cảm thấy thật buồn cười. cười mà nước mắt cứ đầm đìa...trong thổn thức...
dòng sông ơi!...chẳng nhẽ sông đã quên dòng chảy, quên một con đò trên bến đợi, quên bãi cát phù sa, quên những đợt sóng xô bờ, quên những hàng cây ngày ngày lắng nghe biển hát...em không thể ngờ rắng sông nhanh quên như vậy... tất cả chỉ còn là dĩ vãng...em thât ngây thơ để giờ phải ngậm ngùi trong nuối tiếc.
Ôi!
Đọc những lời chua chát
Thấy những điều chát chua...
Ai đẩy thuyền trôi xa..?
Để thuyền không cập bến.?
Nỗi đau là vĩnh viễn...
Em nói gì đớn đau !..?
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.05.2010 10:24:46 bởi nutamxuan >
Yêu thương dạ cứ bồi hồi...
vần thơ ai để một thời buâng khuâng
ứoc anh là một dòng sông
để em làm sóng cuộn trong đất trời...
Con tim đã nói thay lời
Biết là em đó giận rồi lại thương
Vì đâu ta chẳng chung đường...
Ngẩn ngơ câu hỏi?
Vấn vương tháng ngày...!
Kể từ cách biệt đến nay...
Có bao nhiêu giận..
đong đầy nhớ thương...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.05.2010 08:26:49 bởi nutamxuan >
Đã đi muôn dặm nẻo đường..
Mới hay tình nghĩa nhớ thương nặng dầy
Kể từ cách biệt đến nay
Hẹn ngày gặp lại..trọn đầy nhớ thương...
con tằm vẫn tơ vương.
tháng năm làm kén vẫn ươm mối tình.
anh ơi nơi đó quê mình...
vẫn như xưa chẳng thay lòng vẫn thương
Dạo này bạn thơ đi đâu hết?
Thơ tình ơi...sao chẳng thấy thêm buồn...
Mời các bạn về đây tụ hội.
Nói tiếng lòng cho đỡ nhớ nhau hơn...
Trích đoạn: nutamxuan
Dạo này bạn thơ đi đâu hết?
Thơ tình ơi...sao chẳng thấy thêm buồn...
Mời các bạn về đây tụ hội.
Nói tiếng lòng cho đỡ nhớ nhau hơn...
chào Nutamxuan, nhabe xin họa bài trên
bạn thơ vẫn còn đây
chỉ là bận chút thôi
thơ tình vẫn lai láng
chỉ là chậm mà thôi
người người rồi sẽ về
hãy chờ nhau...em nhé
nhabe
Chờ hoài chẳng thấy thơ đâu
Để cho ai ấy rầu rầu con tim...
Mở trang thu quán lần tìm
Thơ tình không thấy...
con tim vẫn chờ.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.06.2010 08:44:10 bởi hoanang >
Chờ ư chờ đến bao giờ
Chứa chan nước mắt để giờ cô liêu
Tình ơi ơi hỡi tình yêu
Ngủ đi nhân loại bớt nhiều khổ đau
Người đến trước - kẻ đến sau
Ai ai cũng trách tình yêu phũ phàng
Tình yêu dang dở , dở dang
Một bên phủ phàng...đứt gánh tương tư...
Đưa chân về phía không anh Mắt buồn ướt đẫm tiếng anh vọng về Bao lời thơ dưới trăng thề Nay anh lại trả nó về hư không "Quên anh" dặn đã bao lần Mà sao dạ cứ bần thần nhớ thương Sợi tình mắc quá tai ương Kéo em về phía cuối đường không anh
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: