tho tinh
Ngồi buồn dở nhật kí
Liệt sĩ Đặng thùy trâm
Lần thứ ba đọc lại
Sao mắt tôi vẫn nhòe!
Yếu đuối à?không phải.
Kính yêu. chị Thùy Trâm !
Chị vẫn còn sống đó
Mãi mãi tuổi thanh xuân .
Mĩ Trinh dạo vườn Thuquan
Chỉ để dòng tên_ hửng hờ..
Sao chẳng thấy vần thơ
Cho Tâm xuân mọi người thưởng thức.
(Thấy Mĩ Trinh )
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.07.2012 15:39:33 bởi nutamxuan >
Hoa nang vào thăm rồi bỏ đi đâu?
Vần thơ em nối lại những nhịp cầu
Tôi lại thấy cuộc đời này có nghĩa
Vì sao ? Ta lại sống vì nhau!?
em muốn xóa đi hết nỗi đau...
tháng năm khuya sớm bởi âu sầu...
giờ đây cách biết hai cầu nhớ...
hỏi đến bây giờ anh ở đâu...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.07.2012 13:20:50 bởi hoanang >
nếu phải sống trong nỗi đau quằn goại...
để hồn em sống mãi giữa hồn anh.
để bao người hạnh phúc mãi trăm năm.
em xin được hoá thành dòng cát bụi...
Nỗi đau năm tháng đã nhạt nhòa
Cám ơn chia sẽ cùng với ta
Nâng nhẹ phím đàn trong tiếng nhạc
Để lòng thanh thản dưới trăng ngà.
Em ơi đừng nhắc chuyện đã qua
Như sóng thời gian bụi ấy mà
Mĩm cười anh đứng trong giông bảo
Môi cười khẻ nói chuyện đã xa.
.....................................
em hỏi anh này kể từ đây
nước sông không biết có dâng đầy
hư vô tít tắp xa vời vợi...
mây chắn ngang trời...gió heo may...
Ai đưa nước về ,ai đem mây tới?
Mây đen trời ắt nước trút đầy ao.
Nước sông dâng khi đầu nguồn lắm nước
Biển cồn cào đau đáu một niềm đau.!
Hỏi gì ai?
ta tự hỏi lòng ta.
Hỏi trong sâu xa con tim rỉ máu
Em ơi có gì đâu..
.trời xe mối tình đầu ,
bắt mình khổ đau..!..
Gía đừng gặp nhau
Thì làm gì có nỗi đau!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.08.2012 10:54:50 bởi nutamxuan >
Quê hương ơi... mưa nắng dải dầu
Mang nỗi nhớ trên đồng chiêm nước trũng.
Ông mặt trời buông nắng chiều rơi rụng
Để trải lòng nỗi nhớ một chiều mưa...
em đã trở về trên bến sông xưa.
chuyến đò qua em một mình đứng đợi...
anh đã qua sông nhìn sao xa vời vợi...
để lại em nức nở giữa mưa buồn..
Em ơi có biết gió heo may
Khô cả cành cây đến mặt mày
Những lúc không em buồn thơ thẩn
Nhìn đoàn mây tím ngẩn ngơ say
Ta vui gặp em bến sông xưa
Nụ hôn tái ngộ đêm giao thừa
Nâng niu gợi nhớ niềm thương cảm
Đan tay đếm bước dưới chiều mưa
Quê hương yêu dấu ở rất xa
Vẩn nhớ về em nét ngọc ngà
Một người con gái rất duyên dáng
lặng lẻ trong chờ người đi xa
Chúc cô bé một ngày yên lành, hạnh phúc tràn đầy theo từng bước chân đi
ai về nơi ấy bến sông xa...
để giờ em đến đò không qua...
thôi đành lỡ hẹn hai bờ nhớ..
đứng giữa trời quê bỗng...vỡ òa....
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.08.2012 18:21:00 bởi giotnangmuathu2007 >
Đò đầy dò phải qua sông
Em chưa cưới chồng nhưng đã có nơi .
Thuyền chưa đóng , ván ghép rồi...
Nên đành chớp mắt xa người qua sông
Nếu chưa có cánh thiệp hồng
Đò kia vẫn đợi qua sông vội gì...
Nỗi buồn anh đã khắc ghi
Một thời thương nhớ bởi vì yêu em!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.08.2012 08:30:31 bởi nutamxuan >
thôi đành lỡ hẹn tình anh...
gặp cơn mưa ướt nên đành phải xa...
thuyền về tấp nập người qua...
để mình em đợi nhạt nhòa bến sông....
câu thơ chết lặng giữa dòng...
thuyền ai xa bến sao không trở về...
nặng lòng một mối tình quê...
dòng thương vẫn chảy xuôi về biển khơi....
Dẫu là chung một vòm trời
Sao xa vời vợi trùng khơi mịt mùng
Đường về quê mẹ đi chung
Mà sao ta chẳng đi cùng bên nhau
Càng ngẫm nghĩ thấy càng đau
Người tôi yêu đã bắc cầu ai đi
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.08.2012 20:53:09 bởi nutamxuan >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: