Cũng tà áo trắng thanh cao
Cũng giương nét ngọc,cũng giàu bút nghiên
Sao người phun ngọc từ điên
Người nên suy nghi, ai hiền ai điên
Hay tình ngang trái người phiền
nên rằng tâm sự, đang điên vì tình
Những vầng thơ kết bạn trên đời
Lời dịu ngọt qua trang sách chơi vơi
Ai cũng trải một thời ăn học
Nói bằng óc và trí tuệ của mình
Thời văn minh dùng chi lời tao tớ
Để cho thơ pha chất giọng bá dơ
Ai thiếu học cứ chờ đời phân xử
Có học thì sao lại chữ mày tao
Tự cho mình lịch sự thanh cao
Mà ngôn hí cứ như là cẩu hú!
Bạn ơi bạn có làm sao
Lời thơ tao nhã không trao
Mà dùng chi chữ mày tao
Đối nhân xử thế khác nào tiểu nhân
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.06.2005 10:57:23 bởi ct.ly >