EM KHÔNG THỂ
Em không thể chảy theo cơn gió hạ
Theo đam mê cuồng nhiệt giữa chơi vơi
Gió vô tình chỉ thoảng qua thôi.
Chiều nắng tất sẽ trở về bến đợi.
Em không thể nhìn hoàng hôn vời vợi
Giữ nâng niu khúc nhạc giữa cô liêu.
Nhìn mây trôi nước cuốn đến tiêu điều.
Thiêu gay gắt anh nắng vàng mùa hạ
Em không thể đem đời ra so ngã.
Đem quân bài canh bạc với tình yêu.
Tiến quân đi mà không giữ thế lùi.
Đem số mệnh làm trò dùa tiêu khiển
Em không thể làm con đò giữa biển.
Đứng chơ vơ giữa sóng nước mêng mông.
Bão giông về gào thét bủa vây quanh
Ôm nỗi nhớ để cho đời hụt hẫng
Nếu có thể đây chỉ là cõi mộng.
Nơi bồng tiên lòng nhẹ bước thênh thang
Gió anh về thổi vào lòng mênh mang.
Em lướt nhẹ giữa thiên đường rạo rực
Nhưng không thể....trời ơi..em không thể....
.........................................................
cảm ơn vietoo9 ghé thăm và mang theo dòng thơ thật ngọt ngào...lãng mạn...