[
quote]Đàn lại đi người ơi
Giử làm chi những gì đã cũ
Chuyện qua rồi gợi lại chỉ buồn thêm
Mấy ai mới hát mà không lỡ nhịp
Bài tình buồn cho mộng mị tàn phai
Nối lại đi dù dây đàn đã đứt
Cho phím cung ngây ngất nhịp tình sầu
Bao tháng ngày bơ vơ trên giá đợi
Bỡi thiếu người trong giá buốt cuồng si
Đợi với chờ cô đơn trong bóng tối
Giờ người về sao không đàn lại bản nhạc
Buổi đầu ta đến với nhau..
Cơn mưa ngày ấy như là hữu duyên
Trãi qua ngày tháng truân chuyên
Mới hay duên phận truất quền lứa đôi
CÂU HÁT VU VƠ
Em không dám gửi một chút vu vơ.
Để ai hát bài ca buồn lỡ nhịp...
Người đến rồi đi để lòng nuối tiếc.
Một tuổi thơ khờ dại giữa bơ vơ...
Sao lại đặt bàn tay mùa đông.
Vào tim em để một làn run rẩy
Đứng giữa hư vô để tìm về quá khứ
Bài hát xưa và những nốt nhạc buồn..
Trời chuyển mùa trăn trở một niền tin
Em đã đi qua biết bao mùa lá rụng.
Tìm mùa đông sao mà lạnh cóng...
chờ ai đưa chút nắng cuối con đường.
Viết thương còn rớm máu vẫn chưa lành
đâu rồi tuổi thơ và lòng khao khát. anh đi giữa dòng đời bát ngát...
em đâu dám giử về câu hát vu vơ....