NÔNG NỔI TUỔI 20.
Em biết vì nông nôi tuổi hai mươi.
Nên mối tình đầu bay tuột mất.
Ngọn gió lùa tàn hoang bay khô khốc.
Để bây giờ còn lại một niềm đau.
Tháng tư ơi sao heo hắt nổi sầu.
Đã qua rồi những buồn vui một thuở.
chút hờn giận để ra đi vô cớ.
không bao giờ trở lại để tìm nhau.
Tuổi hai muơi hoa nắng hỏi về đâu.
Sao nỡ để tìm nhau trong vô vọng.
ƠIi bình minh một thoáng qua rất mộng
Anh mang hồn em chới với giữa nổi sầu
Em mơ về quá khứ để tìm nhau.
Ôm vằng trăng giữa những miền hoang dại.
Nơi những đám mây buồn mệt mõi
Đến bên em rót giọt lệ sầu.
Tuổi hai mươi gửi thương nhớ cho nhau
Ôm mộng ước bay qua miền đất lạ
Để giờ đây mỗi người đi mỗi ngã.
Con đường tình xa lắc một niềm đau.
Thu cả cuộc đời vào đôi mắt tìm nhau.
Cất tiếng hát cả không gian im lặng
Có phải đi qua miền trống vắng
Quá dại khờ nông nổi tuổi hai mươi