EM LÀ THI SĨ CỦA RIÊNG ANH
Vẫn biết em thi sĩ của nhiều người
Nhưng mà anh chỉ muốn của riêng thôi.
Như muốn chiều nay trên bãi biển
Bóng em đừng lẫn giữa đông người...
Em đã giấu mình những năm qua
Đến tên mình em cũng chẳng nói ra
Huống chi là bảo em "thi sĩ"
Em nói tiếng lòng.. bạn lương tri..
Chỉ có mình anh biết tên em
Cái tên anh đã thức từng đêm
Viết hoài trang giấy lồng hai chữ
Ấy vậy mà giờ nữa vầng trăng..!
Em mãi là thi sĩ của lòng anh
Dẫu chuyện ngày xưa ước chẳng thành
Anh đọc trăm bài trăm ý đẹp
Em dành tất cả tặng riêng anh!
Buồn lắm em ơi thơ nhỏ lệ!
Đọc lên dòng chữ ,mắt anh nhoè
Nghĩ đến tình ta đau như xé
Vì ai cắt nữa một vầng trăng!?
Anh là người lính mến yêu thơ
Có tình yêu đẹp , anh tôn thờ.
Và nữa yêu em nên yêu cả.
Tâm hồn , trí tuệ với ước mơ..
Thơ em tiếng nói của tấm lòng
Anh đọc rồi, đọc nữa vẫn thầm mong
Ừ.!Biết: rằng em là thi sĩ.
Của nhiều người anh vẫn muốn riêng anh./.