KHOAN VỘI LÀM KIÊU
Nhìn trăng mà thẹn trong lòng lắm ru?!
Không xa mà đã mịt mù
Lẽ nào tình cảm lại là thù ư?
Không thể đươc bởi vì ta rất quý
Ta đã yêu trên tình cảm con người
Biết lẽ phải ,yêu tương chân thật
Dẫu hôm nay chứng kiến điều đã mất
Tiêu tan rồi thành khói trắng bay
Ừ hôm nay , chính đêm hôm nay
Trong sự thật một đêm đầy bất hạnh
Đêm trăng sáng một đêm đầy giá lạnh
Nghe bàng hoàng như ác mộng chiêm bao
Nghe nao nao như một đợt sóng trào
Cuồn cuộn chảy thác lòng người đã nhảy
Ôi sự thật tai nghe mắt thấy
Những điều đâu mà tan nát lá gan
Những điều đâu mà đau đớn vô vàn
Kìm đâu được lễ sầu rơi trên má
Phải chi em em muốn làm xa lạ
Được ích gì chỉ tổ khổ lòng nhau
Một lần yêu đã nhuốm sắc bao màu
Màu chân thật lẫn cả màu lơi lã
Anh không vội nhưng cũng vì tin quá
Ơi thời gian tháng năm ròng rã
Ôm trong lòng những kỉ niệm xa xưa
Giữa đêm dài giá lạnh trời mưa
Ôm ấp mãi mối tình đầu nảy nở
Giữ trọn tình không để một chút rơi
Anh tưởng rằng sẽ bền vững đời đời
Hưởng hạnh phúc sáng ngời lí tưởng
Còn đâu nữa những ngày giờ sung sướng
Gần bên nhau để kể chuyện quê hương
Vui cùng em những đêm canh trường
Mà không ngủ cô đơn trống trãi
Hỡi em yêu giờ đây mãi mãi
Em đi rồi không ngoái lại nhìn anh
Để cho anh đau đớn cả thân cành
Đầy tuyết phủ sương sa và giá lạnh
Em chớ vội lấy sắc tài so sánh
Khiêm tốn bao nhiêu cũng đã đủ đâu nào
Nhớ nghe em khoan đã vội làm cao
Trong thiên hạ biết bao người hơn vậy
Thế mà họ không bao giờ bóng bẩy
Vẫn học người bầu bạn xung quanh
Để tìm ra một ánh sáng trong lành
Bước tới đó cả một đời gió lộng
Tuy gian khổ nhưng dồi dào sức sống
Trong gai góc một tình yêu lao động
Mà đàng hoàng chửng chạc biết bao nhiêu
Đẹp làm sao gấp vạn thứ tình yêu
Vì mua chộc hay tiền tài địa vị
Hay cuộc sống ăn chơi xa xỉ
Khoác trên mình chiếc áo làm kiêu
lúc gặp nhau tuôn ra những điều
Trong trắng trợn có chiều hạnh diện
Em có biết xã hôi mình biến chuyển
Loại trừ dần cái thói kiêu căng
Rửa sạch trôi cái thói tẹo tằng
Không chân thật trong tình yêu đôi lứa
Tình yêu phải luyện trong lò lửa
Thử gian nan để thảng bước vào đời
Không mập mờ chập choạng cánh chim dơi
Hoặc đợi chờ há miệng để sung rơi
Cho nên anh đã nghĩ ra rồi
Rõ ràng nhất là thời gian năm tháng
Nó chứng minh muôn hình vạn trạng
Của tình yêu chân chính sắt son
Hay tình yêu mà gợn đục đang còn
Phải không em ngày dài tháng rộng
Việc làm mình thư thái ung dung
Hay tình yêu mà gợn đục đang còn
Phải không em ngày dài tháng rộng?
Việc làm mình thư thái ung dung
Để cuối cùng trọn chữ thủy chung
Dù cho xa cách bảo bùng
Tình yêu hai chữ mãi hoài không phai
Em ơi tháng rộng ngày dài
Tình yêu vàng ngọc mãi hoài không phai
Em tưởng thế anh tiếc hoài đó phải
Không em ơi anh chẳng cầu xin
Một tình yêu lượn sóng hình sin
Thứ tình cảm quanh co và rắc rối
Anh chỉ muốn tình thương mình được nối
Hai chúng mình là hai nhánh pa ra poon
Cả hai cùng chung một tâm hồn
Sát tiệm cận trở thành hai luồng điện
Âm và dương cả hai cùng tiến
Trên con đường hạnh phúc của tình yêu
Nhớ nghe em khoan đã vội làm kiêu!