tho tinh
Em vẫn đứng nơi đây dòng sông cũ.
Để tìm về quá khứ tuổi mộng mơ...
Chuyển cho anh điệp khúc lúc giao mùa.
Mong xuân đến để xua đi giá lạnh...
Trích đoạn: giotnangmuathu2007
TIẾNG ĐÀN
Tiếng đàn giữa chốn mênh mang.
Để em ôm nỗi xốn xang hỡi đàn.
Tơ vương sao chỉ nốt trầm...
Cho ai mòn mõi âm thầm tháng năm..
Nhìn lên một mảnh trời xanh.
Để năm tháng giữa mong manh nỗi niềm.
Mưa về sao nắng chẳng tìm.
Để mưa đi mãi giữa miền xót xa...
Nước sông kia bỗng nhạt nhòa.
Trong từng tiếng nấc bài ca đượm buồn.
Ai cho em một phím đàn.
Để tim loạn nhịp...giữa ngàn lời ca...
làm sao biết được hạt mưa
giọt nào hư ảo giọt nào là em
Làm sao biết được thăng trầm
khi em không đánh trên cung phím buồn
Hỡi mưa hỡi tiếng đàn buồn
vô tình chưa biết trách chi để sầu
Trích đoạn: giotnangmuathu2007
Em vẫn đứng nơi đây dòng sông cũ.
Để tìm về quá khứ tuổi mộng mơ...
Chuyển cho anh điệp khúc lúc giao mùa.
Mong xuân đến để xua đi giá lạnh...
Anh sẽ chờ một mùa xuân mơ mộng
Bên sông Tương say hình bóng ngày nào
Không còn buồn say nhịp sóng nhớ thương
Quên niềm đau bao tháng ngày chờ đợi
Sông lâng lâng bóng người xưa hò hẹn sóng mơ màng gợn lại kỷ niệm mơ
Không cô đơn trong băng giá miệt mài
bỡi có em mùa xuân như trở lại
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.01.2008 09:29:07 bởi Ngô Thiên Tú >
làm sao biết được hạt mưa
giọt nào hư ảo giọt nào là em
Làm sao biết được thăng trầm
khi em không đánh trên cung phím buồn
Hỡi mưa hỡi tiếng đàn buồn
vô tình chưa biết trách chi để sầu
anh đi đến những nơi đâu...
sao vương sợi nhớ để sầu cho em.
sợi thương em ở trong tim
sợi tình em để rơi trên phím buồn.
phương xa anh có muốn tìm
vượt qua băng tuyết tới miền nhớ nhung.
ai về bên ấy nhớ chăng?...
cho em gửi cả vầng trăng cuối trời...
mùa xuân ơi mùa xuân.
vương từ trong kẽ lá.
có điều gì rất lạ.
xao xuyến giữa lung linh
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/7268/4D9A966E9968435CA2462C040DD2F0E9.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.02.2008 07:19:00 bởi giotnangmuathu2007 >
ôi tất cả chỉ còn là quá khứ.
chuyến đò xưa và những nỗi đam mê.
mùa xuân ơi sao hồn buồn da diết.
một mảnh tình ta mảnh tình quê
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.03.2008 07:11:45 bởi giotnangmuathu2007 >
Trích đoạn: giotnangmuathu2007
KHI CÓ MỘT MẶT TRỜI
anh có mặt trời có cả màn đêm
để trong tim em thành đại dương nức nở...
những viên ngọc vô tình rơi vào biển cả...
để vì sao rơi xa lạ giữa mênh mông...
khoẳng khắc giao mùa anh có biết không./
xin đừng tắt dòng dung nhan cuộn chảy.
thời gian đi không bao giờ trở lại...
để mùa xuân sóng sánh những vòng tay....
em trở về nơi em đã ra đi...
để tìm lại mảnh tình xưa đã mất.
để nắm lấy bàn tay mùa xuân e ấp
thả nốt trầm xao xuyến giữa buâng khuâng...
Có em về
từ không nắng ngày đêm tim băng giá
Như dòng sông lẻ bóng giữa đêm về
Đợi với chờ ngày tháng mãi lê thê
thu ra đi đã bao mùa lá rụng
Sầu mênh mông bên dòng sông bến vắng
Nhớ dã man một hình bóng ngày nào
ôm tuyệt vọng rũ sầu như cỏ úa
giọt rượu nồng hay men đắng cuồng si
Tim bỗng dưng ngất ngây mơ màng lạ
Có em về ôi mộng mị hôn mê
Dòng sông Thương lấp lánh sóng đôi bờ
Tim Lâng lâng vào giấc mơ hò hẹn
quá khứ bườn anh có biết không.
với những tầm thường với tên vô lại.
anh đã đến trái tim em ấm lại.
xua tan đi u ám những vô thường
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.03.2008 07:08:47 bởi giotnangmuathu2007 >
quote:
anh đi đến những nơi đâu...
sao vương sợi nhớ để sầu cho em.
sợi thương em ở trong tim
sợi tình em để rơi trên phím buồn.
phương xa anh có muốn tìm
vượt qua băng tuyết tới miền nhớ nhung.
ai về bên ấy nhớ chăng?...
cho em gửi cả vầng trăng cuối trời...
Anh sẽ đến
Anh sẽ đến cho đêm dài mộng mị
Cho tim côi không hấp hối rũ buồn
Bao tháng ngày say biển nhớ sông thương
Trôi lang thang cuồng si du mục
Anh sẽ đến cho hồn mơ đắm đuối
Một giấc mơ đã mộng tưởng đợi chờ
Cho bờ vai được tựa một bờ vai
Cho vòng tay không còn buồn ôm gió
Anh sẽ đến cho đam mê tiền kiếp
Cho địa đàng tình luỵ được lên ngôi
Hứng tuyết rơi trong mùa lạnh xuân về
Có em bên hình như trời thật ấm
Trích đoạn: giotnangmuathu2007
QUÁ KHỨ BUỒN
Anh đã đi qua bao mùa lá rụng
Để lá đổ vàng vời vợi giữa hoàng hôn.
Cơn lốc về cuồn cuộn trái tim em.
Dấu những nhớ nhung quá khứ buồn thoảng thốt.
Trên con đường anh đi phía trước.
có giấc mơ nào anh nhường lại cho em.
vẽ muôn màu cổ tích yêu thương...
để ra đi giữa cơn lốc cuộc đời không tồn tại.
rồi một ngày thoảng thốt em tự hỏi.
biển mặn mòi khao khát hồn sông...
thảm cỏ xanh những chiều gió lộng...
cuồn cuộn sóng ngầm anh có hiểu em không
Anh đã biết rồi dòng nước lặng lờ trôi
Gặp thủy triều lên sóng lại tung bọt đỏ
In chiều tím cho màu ai thương nhớ
Chỉ vì yêu mà sông nước ngã nghiêng theo
ước mơ Anh vẫn đợi qua bao mùa lá rụng Mà bóng em mãi biền biệt từng chiều ôm nỗi buồn nhỉn sóng gió mưa buông bên dòng sông sầu mênh mông tuyệt vọng Em mơ ơi đừng nhắc chi quá khứ Gợi lòng đau bao giọt đắng say tình Nén xót xa bến bờ xưa hoang vắng buồn miệt mài người tình mộng đã đi Em còn nhớ hay em đã quên lời xin lỗi nghẹn tâm hồn rỉ máu mà thôi em đừng nhắc chi ngày ấy Đã qua rồi thì đừng trách gì nhau Chừ gặp lại là niềm vui hạnh phúc Mừng chưa nguôi sao lại cứ giận hờn như ngày nào anh vẫn yêu trộm bóng hình em nối lại đi sợi tơ đàn ly biệt Hãy đắm say với phím cung nhịp điệu Nốt thăng trầm réo rắt kỷ niệm xưa Hãy cùng anh hát lại bản nhac tình Bên dòng sông say thương yêu tiền kiếp
ta muốn xé tan ra thành trăm mảnh. để cho đời được phút thảnh thơi
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.03.2008 07:04:56 bởi giotnangmuathu2007 >
Anh đã về đây giữa quê hương ơi..
hàng tre xanh ngắt ở bên đồi.
lung linh nước biếc con đò nhỏ.
nỗi nhớ quê nhà nhớ chơi vơi
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.03.2008 07:50:27 bởi hoanang >
Những buổi chiều đơn côi hồn nhỏ
Nhớ thẫn thờ hương ấm tình xưa.
Lá mùa Đông vờn bay góc phố
Đem ánh vàng trải bước chân thưa.
em ko muốn nói những lời gian dối.
khi cuộc đời đầy nhưng lọc lừa.
trên con đường mà em đi tới.
vẫn tràn dầy ánh nắng hồng tươi
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.03.2008 07:42:33 bởi hoanang >
Cầu Tình Gãy Nhịp
Bước từng bước chầm chậm
Đếm từ một đến hai
Bước từng bước thật dài
Buổi chiều rơi thật chậm
Nắng buồn ngọn xoan tím
Chim về bay ngang trời
Từng tiếng gọi chơi vơi
Linh hồn ta chết lịm
Từng cánh hoa phượng vỹ
Màu máu hồng đỏ tươi
Ta đã mất thật rồi
Bạn tình thơ tri kỷ
Mưa bụi đầu tháng Bảy
Să mưa ngâu
Lòng thấm ướt cơn sầu
Khi cầu tình chợt gãy
Nguyên Đỗ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.01.2008 10:17:11 bởi Nguyên Đỗ >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: