Sao mờ rơi Em nhỏ ơi ! Em đến bên anh
Em và anh đôi vì sao lạc
Rơi khỏi bầu trời xanh
Không cha mẹ
Bạn vui buồn với chiếc gối chăn manh
Chuyện cổ tích ai ôn kể mà nghe?
Trong cõi đời lắm chuyện chẳng hề đơn
Cha mẹ đâu để ta hờn
Bao nhiêu tức tưởi
Ai giải nguồn cơn
Ai ôm lấy em mà an ủi
Ai lo em với than đơn lủi thủi
Đôi bàn chân theo đuổi chốn trần ai
Như con chim lạc chốn non đoài
Ngơ ngác, tựa chùm mây bay
Chiếc tổ ấm bơ vơ sợ hãi
Anh nhìn em đôi mắt buồn ngây dại
U ẩn. Với cảnh đời kẻ mồ côi
Giôt lẹ tủi mặn trên môi
Nắm tay anh nhé
Ta cùng đi
Trên bước đường vạn ngả
Cuộc sống phù du
Trần ai là nơi mộng tạm của người vương giả
Giữa dương gian đâu mãi trường sanh
Em sẽ bên anh
Vì em còn thơ dại
Giữa chợ đời sỏi đá
Em chẳng còn độc lối hành trình
Em bé ơi ! Đừng lo sầu trong dạ
Sẽ mỉm cười vì đã ở bên anh
Nguyen Hoa Quynh