NGHÈO ĐI HỎI VỢ
Một đoá hoa thơm dành định tình
Gia tài sản nghiệp bấy nhiêu thôi
Vì nghèo nên chỉ trồng hoa dại
Đợi đến năm nào hoa nở xinh
Nắng về réo gọi ánh bình minh
Thức sớm qua nhà để hỏi xin
Con gái nhà ai sao tuyệt quá
Chàng trai nghèo khổ muốn chung tình
Môn đăng hộ đối xin đừng tính
Dẫu biết cơ hàn không với tới
Đã lỡ thầm yêu thiếu hụt tiền
Xin nàng hãy nghĩ duyên trời định
Đoạn Trường
NGHÈO ĐÂU PHẢI TỘI
Anh nghèo em biết thuở ban đầu,
Em có bao giờ trách anh đâu,
Tình yêu là thế đừng suy tính,
Muôn sự tại thiên, chớ lo âu.
Cuộc đời ngắn ngủi có là bao,
Ta nghèo, ừ thế đã có sao?
Giàu sang sao chắc nhiều hạnh phúc,
Phú quý mua tiên, chỉ tầm phào!
Nhẫn cỏ tay em hãy đeo vào,
Tim này mơ mộng đã trót trao,
Thầm khẽ gọi tên người yêu dấu,
Nghĩ ngày chung bước thấy nao nao.
C Pham
TỘI VỢ LẤY CHỒNG NGHÈO
Vừa mới sinh ra chấp nhận nghèo
Rừng sâu núi thẳm cứ trèo leo
Tìm trầm nuôi vợ..con hai đứa
Sống mãi quanh năm cảnh gieo neo
Nhẫn cỏ anh đeo em thấy nghèo
Vợ nghèo trai đẹp ai thèm theo
Dù vào trang mạng bấy nhiêu tháng
Anh vẫn không lo trai muốn đeo
Đoạn Trường
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.07.2009 15:34:51 bởi Đoạn_Trường >