Cua chai…
Chán cái đời tỷ tính tu <TÂM>
Theo Dương Nhân mà tịnh ngày rằm
Ai ngờ đâu lên thuyền bát nhã
Gặp Chu Hà Minh Tuấn ghé thăm
Lòng của tỷ càng lại rối răm
Giống bịnh nặng mà gặp lang băm
Tỷ đang mê hai người đó quá
Tính tu Tâm, Tâm sập cái rầm
Rời thuyền Đạo tỷ buồn nên dạo
Đến Thôn Nghèo lại động lòng thương
Khách anh tài thôn chủ Đoạn Trường
Nghèo rách đít nhưng thơ đầy bịch
Lại xui tỷ , thôn chủ vắng thường
Nghe nói đâu đi qua xóm Đường
Cùng nhậu nhẹt Thanh huy,Hữu Hạnh
Đấng anh hung, tài tử tinh tường
Thế là tỷ lội sông qua kiếm
Biết đâu tình… ai cho thì nếm
Nào có ngờ phận bạc như vôi
Khi qua đấy toàn gặp mấy thiếm
Tỷ chán đời về nhà Lục Bát
Tưởng Kim Râu đang ngồi ca hát
Kệ cơm nguội cũng có còn hơn
Ai dè đâu chỉ là bóng mát….
hoắc hương
Đó tỷ cua chai thất bại… thấy hong
Tỷ cua chai thất bại
Em dắt Tỷ đi cua lại
Tỷ tự tin đừng ngại
Số Tỷ là số may
Ngược hướng gió...
có mấy Thím địa Tỷ hoắc hương
Nghịch ý thì có các lão ca tung hoả chưởng
Anh rể cầu hôn thì Tỷ thơm ngát hoa hường
Ai bắt nạt Tỷ thì bá bá Chu Hà vung gươm nát như tương
Nếu Tỷ bị Thím nào chận đường
Thanh Huy tức khắc giương cao cào cào
Song chuỳ Hữu Hạnh " bạt ! bạt ! bạt !" nhào
Tỷ đừng lo quá không vào vòng chung ( kết)
Đoạn Trường quỳ gối tỏ tình : hoachuong yêu yêu yêu...thương thương thương
lathuphai
lathuphai ( Em cho tỷ mượn đở tấm hình của các anh chị lớp trước em diễn tiểu phẩm với bạn chung lớp học , để tỷ hoachuong minh hoạ đó) Hi hi hi... Giỡn với Hương tỷ vui quá !
@ Em xin nói thêm luôn với ông bác Đoạn Trường:
Lúc bé thấy Nội làm thơ Lục , thơ Đường
Nên chúng em quen viết
Thơ cũng Lục cũng Đường
Có khi Tự Do cương
Nhưng vần thơ phải có
Dù chữ một dòng nhiều hay ít, to hay nhỏ
Lớp 3 đã biết làm thơ ca
Cộng tác với các báo cho vui đấy mà
Hiện giờ đã xong cấp học
Thỉnh thoảng cũng vào thơ hoạ
Góp vui cùng chú, cô, bác, anh, chị cho xôm tụ cả nhà
Ai xướng thơ gì , thì chúng cháu đều hoạ được tất cả thể loại thơ ca
Vì tiếp thu nền thơ ca của Nội cháu đấy ạ
Và hơn nữa cháu vào đây để rèn luyện Tiếng Việt Nam a
Nên viết chữ Tiếng Việt phải rõ ràng âm tố, dấu nét , chứ không theo chữ chát chít nha ( chữ "kụ" của Ông bác Đoạn Trường)
Tiếng Việt Nam thì viết cho ra Tiếng Viết Nam, lai căn ba rọi càm ràm còn gì là Tiếng Việt Nam.
Còn nữa:
Khi vào xướng hay hoạ thơ
Cháu chỉ biết có bạn thơ
Không cần phân tuổi tác
Nên lắm khi gọi bác, cô, chú bằng anh chị ngọt xớt...ờ
Xin đừng cười cháu " Nhóc nhí mà hay mơ "
Vì cháu nghĩ tất cả đều là bạn thơ
Chỉ riêng người thân gia tộc họ hàng quyến thuộc
Thì cháu phải gọi đúng vai vế : Ông, Bà, Cô, Chú, Bác...nhớ
Nếu Ông bác lớn Đoạn Trường không thích , thì bảo cháu ra
Chứ đừng chưởi cháu túi bụi như chưởi thằng Nhóc LÝ THANH THANH đó à
Người Việt Nàm thường được ca ngợi là quý khách đấy nha
Nếu Ông bác Đoạn Trường không chuộng khách thì cháu tránh xa Làng MƯỜNG
@ Với chị Hoắc Kỳ Hương:
Còn việc nữa , em xin chị công chúa Hàm Hương
Trêu chọc nát nhừ tương Ông bác Đoạn Trường Làng Mường cứ trêu chọc như thường
Riêng chú Thanh Huy , xin chị Hoắc Kỳ Hương tay hạ, chân thượng...hãy nương nhưng đừng nhường
Vì chú Thanh Huy rất hiền và rất là là là...là là là...tội nghiệp thấy thương nhưng đừng nương
Nói tóm lại là chị Hoắc Hương cứ thẳng tay xuất Hoả Chưởng "pằn...Pằn...Pằn..."
( Em chạy ra đường né phi tiêu...kẻo trúng bị thương ! Hi hi hi... [sm=rinh.gif])
@ Nhắc nhỏ tieudien :
Bên thơ ĐƯỜNG
Toàn là bậc cao thủ , niêm luật, nhịp, vần , đối, Trắc - Bằng tinh tường
Thơ của bác tieudien còn sai sót rất nhiều chương
Cháu chỉ giúp bác tieudien vì cháu đọc thơ bác tieudien thường (ngày đó nha)
Bác tieudien đừng ghét cháu, cháu sẽ khóc như mưa tuôn.
Kính bút ạ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.07.2010 20:38:58 bởi lathuphai >