Đoạn_Trường
-
Số bài
:
1587
- Điểm: 2
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 24.05.2009
- Nơi: Trăng Lạnh Viền Môi
|
Re:Thôn Nghèo... Đoạn Trường
-
03.06.2014 13:53:36
Tháo Bỏ Mặt Nạ Câm Lặng Ngủ suốt mùa Đông những viên đạn câm lặng và rỉ sét ách vô minh sợ hãi giam hãm nơi quảng trường Ba Đình thức dậy. Nói với tôi và đồng bào tôi rằng viên đạn còn biết nói viên đạn còn sức thép sự an ninh hòa bình đang bị đau xoắn quyền công dân mù quáng quyền lý trí rác rưởi trí tuệ phủ bóng tối những viên đạn cố tìm chiến công trên lợi nhuận thức dậy. Nắm tay quân, dân Việt Nam dắt họ ra Biển Đông đến con đường quốc tế hóa dòng máu mẹ Việt Nam đang chảy tiếng đau vọng từ Nam ra Bắc hãy lắng nghe tiếng thì thào của Cao Nguyên, Tiên Lãng đã loang đỏ vết cắt lịch sử còn tươi rói vết sẹo, rồi cũng lành, khi chúng ta sống ý thức để lịch sử thay đổi và cứu chúng ta tôn vinh lịch sử không sống cũ lần nữa, bạn tôi từng sải đất, ngọn sóng, đêm trăng thấm máu Vua Hùng đường đạn tiến đến mặt trời tương lai con đường chính nghĩa và can đảm hiện hữu bóng đêm trang bị sự tiến hóa thế hệ ban mai sống lưu thủy lũ đĩa Trung Quốc ngậm vú Việt Nam mấy ngàn năm cũ rích đến bờ biển, dấu tích dũng mãnh Bạch Đằng rạng sáng bạn có nghe tiếng trống Mê Linh đập vào bờ sĩ khí Hai Bà Trưng đang dàn trận Trung Tá Ngụy Văn Thà trả xong người Nam ở nước Việt những viên đạn khòm lưng quá lâu quỳ chai gối với kẻ thù lợi ích riêng phá hủy đáp ứng chủ quyền sự ích kỷ thải ô nhiễm nghĩa địa tôi bạn Tày, Nùng, Thái, Mường, Khmer bạn Ơ Đu, Brâu, Rơ Măm bạn Kinh cùng ngước mắt lên Lê Lợi đang dẫn binh về hồ Hoàn Kiếm những cuộc chiến khốc liệt thâu đêm nến hỏa châu viết những lá thư gửi mẹ, gửi vợ, gửi em tiếng bom nhọn sắc đọc nét chữ chập chững từ em gái hậu phương giọt lệ khô vành môi nét chữ đánh dấu ánh lập lòe của hoàng hôn trước chúng ta chào đón ánh ban mai hé rạng mỗi chúng ta, một màu sắc rực rỡ, sánh vai cầu vòng chủng tộc tiếng xe ô tô hối hả thương mại, tiếng lưỡi cày ì ạch mở cuộc sống từng nhịp điệu đập theo nhu cầu riêng tư kết nối lòng tự trọng những con cá, những con tôm, những cục gạch, những cọng thép văn phòng du lịch, tổ hợp cơ khí, ngân hàng quốc doanh, công ty chứng khoán chia sẻ mồ hôi và máu của Lạc Hồng, đưa chúng ta đến câu thơ độc lập chúng ta mỗi tế bào của một thân thể, hơi thở, nỗi đau, giấc mơ đẹp trong tầm với của trí tưởng tượng hiện thực bắt đầu hình thành theo sự sắp xếp chúng ta cố gắng hòa bình đã trả xong, nắm chặt nó tiếng trẻ em nô đùa trên bãi biển, tiếng trầm trồ vẽ đẹp từ người ngoại quốc phục hưng nhiệt huyết yêu nước con đường bạn chọn quan trọng với bước chân tôi, kết quả không thể đổi cách sống bàn tay dơ bẩn, bàn tay vẽ những bức tranh cuộc sống tuyệt mỹ người Việt Nam đô thị hóa, cuộc sống hóa, công nghiệp hóa, miếng cá mãi mãi chấm với nước mắm cái lưỡi gắn liền vị mặn những sản phẩm Trung Quốc, những chấc độc trá hình, những xảo quyệt đang lẫn lộn đạo đức chúng ta chúng hủy diệt tâm hồn tươi đẹp, biến đầu gối chai lì, lưng còng đồng tiền luôn hớn hở trong ví ví đầy mua bao nhiêu giấc ngủ ngon? giấc ngủ ngon chứa bao nhiêu sợ hãi? mùa Đông đã qua thức dậy, bạn tiếng Pháp, tiếng Mỹ, tiếng Đức, tiếng Nga, tiếng Ý, tiếng Tây Ban Nha tiếng Hàn Quốc, tiếng Nhật, đều nói chúng tôi tháo bỏ mặt nạ câm lặng những viên đạn thay đổi mới mặt trời đã mọc theo hướng chúng tôi mái tóc bay bay, hương cỏ rừng đâu đây chúng ta với tới chùm sao mới, an bình và độc lập trẻ thơ ngân nga câu đồng dao khẩu súng anh chiến sĩ mỉm cười niềm hy vọng chúng ta đang thực hiện Đoạn Trường Nhà thơ Maya Angelou đã yên nghỉ ngày 28 tháng 5 năm 2014 ở thành phố Winston-Salem, bang North Carolina. Bà sinh ra trong một gia đình tầm thường và nghèo khó ngày 4 tháng 4 năm 1928 ở thành phố Saint Louis, bang Misouri. Tuổi thơ của bà chứa nhiều bi đác. Khi cha mẹ bà ly dị, bà đã được gởi đến sống với ông bà nội ở thành phố Stamps, bang Arkansas lúc bà bốn tuổi. Vài năm sau, bà đã được đưa về sống với người mẹ ở thành phố St. Louis. Bà đã bị người tình của mẹ bà hãm hiếp lúc bà vừa tròn bảy tuổi. Từ đó bà đã trở nên câm cho đến tuổi mười hai. Nhờ cô giáo Bertha Flowers đã tận tình giúp đỡ, bà biết nói trở lại. Khi học sắp xong trung học, bà đã mang thai và sanh một cậu con trai tên Clyde (sau đổi thành Guy) ở tuổi mười bảy. Cuộc đời bà mang nhiều nổi đau và bất hạnh. Bà đã từng làm rất nhiều nghề, kể cả làm vũ nữ khỏa thân, làm đĩ và quản lý nhà chứa. Bà cũng từng là một danh ca nổi tiếng ở phòng trà nổi tiếng the Purple Onion ở thành phố San Francisco. Bà đã tham gia phong trào đòi qyền công dân cùa người Mỹ gốc Phi Châu, đặc biệt là với phong trào của Malcom X và của Martin Luther King, Jr. Tuy nhiên, bà chưa hề nhìn cuộc đời bà theo phương diện tiêu cực. Bà đã có những giấc mơ đẹp, những niềm tin thép, và tràn đầy hy vọng tươi mới. Bà đã thoát khỏi ách khốn khổ và vươn lên. Vào năm 1969, bà đã xuất bản tập tùy bút/tự truyện đầu tiên với tựa đề "I Know Why the Caged Bird Sings." Từ đó, tên tuổi của bà đã vang lừng khắp thế giới. Nhiều nhà tri thức và các sử gia văn học trên thế giới đã đánh giá cao tập tùy bút/tự truyện nầy. Sau đó, bà đã viết thêm sáu tập tùy bút/tự truyện nữa: "Gather Together in My Name" (1974), "Singin' and Swingin' and Gettin' Merry Like Christmas" (1976), "The Heart of a Woman" (1981), "All God's Children Need Traveling Shoes" (1986), "A Song Flung Up to Heaven" (2002), và "Mom & Me & Mom" (2013). Tất cả đều được thành công mỹ mãn. Ngoài ra, nhiều người biết đến bà là một nhà thơ nỗi tiếng của Hoa Kỳ. Một trong những bài thơ đầu tay đó là bài "Phenomenal Woman" lần đầu đăng trong tạp chí Cosmopolitan của Hoa Kỳ. Đó cũng là bài thơ hay nhất và đánh giá cao nhất của bà. Mời các bạn và quí độc giả theo giỏi. Vì công việc và vì cơm áo gạo tiền, Đoạn Trường chưa có thời gian dịch bài nầy. Văn phong của bài thơ nầy là bài thơ vần, như thơ Tự Do của Việt Nam. first published in Cosmopolitan magazine in 1978. Phenomenal Woman Pretty women wonder where my secret lies. I'm not cute or built to suit a fashion model's size But when I start to tell them, They think I'm telling lies. I say, It's in the reach of my arms The span of my hips, The stride of my step, The curl of my lips. I'm a woman Phenomenally. Phenomenal woman, That's me. I walk into a room Just as cool as you please, And to a man, The fellows stand or Fall down on their knees. Then they swarm around me, A hive of honey bees. I say, It's the fire in my eyes, And the flash of my teeth, The swing in my waist, And the joy in my feet. I'm a woman Phenomenally. Phenomenal woman, That's me. Men themselves have wondered What they see in me. They try so much But they can't touch My inner mystery. When I try to show them They say they still can't see. I say, It's in the arch of my back, The sun of my smile, The ride of my breasts, The grace of my style. I'm a woman Phenomenally. Phenomenal woman, That's me. Now you understand Just why my head's not bowed. I don't shout or jump about Or have to talk real loud. When you see me passing It ought to make you proud. I say, It's in the click of my heels, The bend of my hair, the palm of my hand, The need of my care, 'Cause I'm a woman Phenomenally. Phenomenal woman, That's me. Maya Angelou Vào tháng Giêng năm 1993, lễ nhiệm chức đầu tiên của tổng thống William Jefferson Clinton, tổng thống đã mời bà Angelou đọc thơ. Bà đã viết bài thơ với tựa đề "On the Pulse of Morning." Đoạn Trường chọn dịch bài thơ nầy vì nó mang rất nhiều ý nghĩa, đặc biệt trong tình hình Biển Đông hiện nay. Các bạn và quí độc giả thân mến, bài thơ nầy rất dài và sâu sắc. Sự lắng động của nó và sự kêu gọi đoàn kết đã liên kết chặc chẽ trong từng câu thơ, trong những hình ảnh, trong các mỹ từ. Bài thơ "Phenomenal Woman" làm vào năm 1979 vần như thế nào, thì bài thơ "On the Pulse of Morning" lại phá vỡ vần thế đó. Văn phong của bà đã đổi mới theo nhịp sống của thời gian và hiện đại hóa. Mong rằng thơ Việt cũng nhận thức được rằng đời sống và nghệ thuật văn hóa đã thay đổi và hiện đại hóa thế nào, thì thơ Việt cũng được sống và thay đổi thế ấy. President Clinton's Inaugural in 1993. On the Pulse of Morning A Rock, A River, A Tree Hosts to species long since departed, Marked the mastodon. The dinosaur, who left dry tokens Of their sojourn here On our planet floor, Any broad alarm of their hastening doom Is lost in the gloom of dust and ages. But today, the Rock cries out to us, clearly, forcefully, Come, you may stand upon my Back and face your distant destiny, But seek no haven in my shadow. I will give you no more hiding place down here. You, created only a little lower than The angels, have crouched too long in The bruising darkness, Have lain too long Face down in ignorance. Your mouths spilling words Armed for slaughter. The Rock cries out today, you may stand on me, But do not hide your face. Across the wall of the world, A River sings a beautiful song, Come rest here by my side. Each of you a bordered country, Delicate and strangely made proud, Yet thrusting perpetually under siege. Your armed struggles for profit Have left collars of waste upon My shore, currents of debris upon my breast. Yet, today I call you to my riverside, If you will study war no more. Come, Clad in peace and I will sing the songs The Creator gave to me when I and the Tree and the stone were one. Before cynicism was a bloody sear across your Brow and when you yet knew you still Knew nothing. The River sings and sings on. There is a true yearning to respond to The singing River and the wise Rock. So say the Asian, the Hispanic, the Jew The African and Native American, the Sioux, The Catholic, the Muslim, the French, the Greek The Irish, the Rabbi, the Priest, the Sheikh, The Gay, the Straight, the Preacher, The privileged, the homeless, the Teacher. They hear. They all hear The speaking of the Tree. Today, the first and last of every Tree Speaks to humankind. Come to me, here beside the River. Plant yourself beside me, here beside the River. Each of you, descendant of some passed On traveller, has been paid for. You, who gave me my first name, you Pawnee, Apache and Seneca, you Cherokee Nation, who rested with me, then Forced on bloody feet, left me to the employment of Other seekers- desperate for gain, Starving for gold. You, the Turk, the Swede, the German, the Scot... You the Ashanti, the Yoruba, the Kru, bought Sold, stolen, arriving on a nightmare Praying for a dream. Here, root yourselves beside me. I am the Tree planted by the River, Which will not be moved. I, the Rock, I the River, I the Tree I am yours- your Passages have been paid. Lift up your faces, you have a piercing need For this bright morning dawning for you. History, despite its wrenching pain, Cannot be unlived, and if faced With courage, need not be lived again. Lift up your eyes upon The day breaking for you. Give birth again To the dream. Women, children, men, Take it into the palms of your hands. Mold it into the shape of your most Private need. Sculpt it into The image of your most public self. Lift up your hearts Each new hour holds new chances For new beginnings. Do not be wedded forever To fear, yoked eternally To brutishness. The horizon leans forward, Offering you space to place new steps of change. Here, on the pulse of this fine day You may have the courage To look up and out upon me, the Rock, the River, the Tree, your country. No less to Midas than the mendicant. No less to you now than the mastodon then. Here on the pulse of this new day You may have the grace to look up and out And into your sister's eyes, into Your brother's face, your country And say simply Very simply With hope Good morning. Maya Angelou Trên Nhịp Đập Của Buổi Sáng Maya Angelou Dịch bởi Đoạn Trường Một tảng Đá, một dòng Sông, một bụi Cây Vật chủ của các loài từ lâu diệt chúng Đánh dấu thời voi răng mấu Loài khủng long, chúng để lại những dấu hiệu khô Của sự tồn tại chúng nơi đây Trên sàn địa cầu chúng ta Bất kỳ báo động đại cương nào của sự hỷ diệt gấp rút của chúng Đã thất lạc trong ảm đạm của cát bụi và thời gian Nhưng ngày hôm nay, tảng Đá thét lên với chúng ta, rõ ràng, mạnh mẽ Đến, bạn có thể đứng trên Lưng của tôi và đối mặt với số phận xa xôi của bạn, Nhưng chớ tìm kiếm nơi trú ẩn trong bóng tôi Tôi sẽ không cho bạn nơi ẩn trốn dưới nầy Bạn, được dựng nên một chút thấp hơn so với Các thiên thần, đã cúi mình quá lâu trong Bóng tối bầm tím, Đã nằm quá lâu Úp mặt xuống trong sự vô minh. Miệng bạn trào ra những ngôn từ Trang bị để giết chóc Tảng Đá thét lên ngày hôm nay, bạn có thể đứng trên tôi, Nhưng đừng che giấu mặt bạn Từ bức tường của thế giới, Dòng Sông hát bài ca diễm tuyệt, Đến an nghỉ nơi đây bên cạnh tôi. Mỗi bạn là một quốc gia giáp ranh giới nhau, Thanh tú và lạ lùng theo phong cách tự hào. Tuy nhiên dồn ép không ngừng dưới sự kìm kẹp. Cuộc đấu tranh vũ khí của bạn vì lợi nhuận Đã để lại những vòng đai chất thải trên Bờ biển tôi, những dòng rác rưởi trên vú tôi. Dầu vậy, ngày hôm nay tôi kêu gọi các bạn đến ven sông tôi, nếu bạn sẽ khai thác chiến tranh không còn nữa. Hãy đến, Che phủ trong hòa bình và tôi sẽ hát những bài ca Đấng Tạo Hóa đã ban cho tôi khi tôi và cái Cây và viên sỏi trở nên hiệp một. Trước sự hiềm nghi là một vết chai đẫm máu trên Chân mày bạn và khi bạn chưa biết bạn vẫn Không hiểu gì. Dòng Sông hát và hát mãi. Có một sự khao khát thật sự để đáp ứng Dòng Sông đang hát và tảng Đá khôn ngoan. Vậy, nói rằng người Á Châu, người nói tiếng Tây Ban Nha, người Do Thái Người Châu Phi và người thổ dân Châu Mỹ, người bộ lạc Sioux, Người Công giáo, người Hồi giáo, người Pháp, người Hy Lạp Người Ái Nhĩ Lan, thầy tế lễ Do Thái, linh mục, tộc trưởng Ấn Độ giáo, Người đồng tính luyến ái, người không đồng tính, mục sư, Người giàu sang, người vô gia cư, giáo viên. Họ nghe. Tất cả họ đều nghe Tiếng nói của bụi Cây Hôm nay, lần đầu và cũng là lần cuối của mỗi loài Cây Trò chuyện với nhân loại. Đến bên tôi, nơi đây bên Dòng Sông. Trồng bạn xuống bên cạnh tôi, nơi đây bên dòng Sông. Mỗi bạn, hậu duệ của những người đã trải qua Du mục, đã trả xong rồi. Bạn, những người đã đặt tên tôi, bạn Pawnee, Apache và Seneca, bạn Bộ lạc Cherokee, những người an nghỉ cùng tôi, rồi Bị ép tiếp diễn những bước chân đẫm máu, bỏ rơi tôi cho việc làm của Những kẻ tìm kiếm khác, tuyệt vọng vì lợi ích, Đói vì vàng. Bạn, người Thổ Nhĩ Kỳ, người Thụy Điển, người Đức, người Xcốt-len Bạn bộ tộc Ashanti, bộ tộc Yoruba, bộ tộc Kru, bị mua Bị bán, bị đánh cắp, đến với một cơn ác mộng Cầu nguyện cho một giấc mơ. Nơi đây, bám rễ bạn bên cạnh tôi. Tôi là bụi Cây được trồng nơi dòng Sông Sẽ không di chuyển Tôi, tảng Đá, tôi dòng Sông, tôi bụi Cây Tôi là của bạn - Chuyến Đi của bạn đã được trả xong. Ngước mặt bạn lên, bạn có nhu cầu sâu sắc Trong buổi ban mai rực rỡ lóe ra trong trí bạn Lịch sử, bất chấp sự đau xoắn của nó, Không thể nào đổi cách sống, và nếu đã đối diện Với lòng dũng cảm, không cần sống thêm lần nữa. Ngước mắt bạn lên trên Ngày đang mở ra cho bạn Sanh thêm lần nữa Với giấc mơ. Phụ nữ, trẻ em, nam giới, Đặt nó vào lòng bàn tay của bạn. Uốn nó thành những mô hình của những Nhu cầu riêng tư của bạn. Tạc nó thành những Hình dạng công khai nhất của bạn. Mở rộng tâm hồn Mỗi giây phút mới chứa những cơ hội mới Cho sự khởi đầu mới. Chớ gắn bó mãi mãi Sợ hãi, mang ách đời đời Cho sự đần độn Chân trời nghiêng về phía trước, Dâng lên bạn những khoảng cách để đặt những bước chân mới của sự thay đổi. Nơi đây, trên nhịp đập của ngày tốt lành hôm nay Bạn có thể có dũng cảm Để nhìn lên và chú ý tôi, tảng Dá, dòng Sông, bụi Cây, quốc gia của bạn. Không kém thần Midas hơn là kẻ hành khất. Không kém bạn bây giờ hơn so với loài voi răng mấu ngày xưa. Nơi đây trên nhịp đập của ngày mới nầy Bạn có thề có ân điển để nhìn lên và chú ý Và trong đôi mắt em gái của bạn, trong Khuôn mặt của anh trai bạn, quốc gia bạn Và nói đơn giản rằng Rất đơn giản Với hy vọng Chào buổi sáng. Maya Angelou Khi đọc xong bài nầy, các bạn và quí độc giả có cảm nghĩ gì? Bà Angelou đã chọn bắt đầu bài thơ bằng tảng đá "the Rock" viết hoa. Tổng thống Bill Clinton đến từ thành phố Little Rock, bang Arkansas. Muốn hiểu nghĩa "Passages" trọn ý, quí độc giả nên nghiên cứu sơ về kinh thánh Cựu Ước. Giô Sép bị bán qua xứ Ai Cập, và sau nầy dân Do Thái sanh sôi nảy nở và trở thành dân nô lệ. Môi Se đã dẫn dân sự Do Thái ra khỏi Ai Cập và đi vào đồng vắng. Tên của các bộ tộc có liên quan đến người Châu Phi, và thổ dân Mỹ. Midas là vua trong truyền thuyết Hy Lạp; người sờ tới vật gì, vật đó biến thành vàng. Có những câu thơ bà vắt dòng rất tuyệt. Thank you các bạn và quí độc giả đã ủng hộ. Chúc tất cả một ngày mới tươi đẹp. Có dịp, Đoạn Trường sẽ dịch bài "Phenomenal Woman" và bài thơ của một cô bé 15 tuổi gốc Việt đoạt giải nhất nước Mỹ.
|