Thôn Nghèo... Đoạn Trường
Nắng Viễn Xứ
Nắng tháng tư người buồn bút nào tả
Âm ỉ tàn đáy dạ mãi khó quên
Tro thương tâm ấm ức với nỗi niềm
Dẫu có muốn hương hồn lặng tiếng nói
Nắng tháng tư ai bán cho nhân loại
Ai? Người mua sao rời bỏ quê nhà
Có phải chăng cuộc giao dịch xót xa
Một cái giá - kẻ mua người bán, trả
Nắng tháng tư ai rao nghe thấy lạ
Phơi bày nỗi buồn của kẻ tha phương
Dẫu bình yên đánh mất hết mộng thường
Người cô lữ tìm phương trời cô lữ
Giờ sót lại những dòng đời tư lự
Nắng tháng tư có phải nắng tháng tư...
Hay thời gian tô chuốt bằng ngôn từ
Dù bóng bẩy nhưng chỉ là viễn xứ
Đoạn Trường
Diễm... Tháng Tư
Nhớ nắng tháng tư
Nhớ người em nhỏ
Diện mạo thanh tao
Má lúng đồng tiền
Miệng nở Anh Đào
Hồn anh nghiêng nghiêng
Anh say vì em
Hay say vì nhớ
Mượn dịp nhớ em
Đó là cái cớ
Để được bên nhau
Khi ta xa nhau Đoạn Trường
Bức Tranh Tháng Tư
Khi nắng tháng tư trở về bên giậu
Ánh lụa vàng trải mộng khắp núi non
Hoa phượng nở ba hàng giăng lối mòn
Gieo hy vọng hoàng hôn thêm lộng lẫy
Áng mây trôi ngừng trôi từ ngày ấy
Lũ lượt về ngưng tụ lại vệt mưa
Xóa nhập nhằng tẩy sạch vết chân xưa
Trời quang đãng mở ra ngày tươi thắm
Nắng tháng tư mang về bao hơi ấm
Thấm vào lòng cảm giác lấy làm tin
Mùa khởi đầu cây, cỏ trỗi mầm xinh
Sưởi cành lá gọi chim về làm tổ
Mùa đông giá lặng lẽ đi, nhường chỗ
Nắng tháng tư trở lại với hương tình
Muôn màu sắc chen chúc ánh lung linh
Bức tranh họa bởi thiên nhiên ngụ ý...!
Đoạn Trường
HỜN...!
Nhìn những giọt sương mơ
Long lanh trên cành lá
Thấy bâng khuâng trong dạ
Hối tiếc thời đã qua
Rằng cứ ngỡ người ta
Thương thầm bên nỗi nhớ
Mong manh sợt duyên nợ
Khi đứt tim vỡ òa
Vọng buồn kết thành hoa
Hương dịu hằng vết rướm
Những giọt sương máu đượm
Đỏ thẩm tình nhạt nhòa
Tội cho đời cách xa
Hai đứa đường đôi ngã
Phải chăng đó là giá
Trả bằng vết thương lòng
Nếu vậy, nguyện làm công
Suốt đời gánh giấc mộng
Đắp đầy các khoảng trống
Đợi ngày tình lên ngôi
Nhìn những giọt sương rơi
Mà lòng như tan vỡ
Yêu thương thành mảnh nhỏ
Khoảng trống nào đợi chờ...!
Đoạn Trường
Đoạn Trường thân chúc các bạn cuối tuần vui vẻ
-
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.05.2010 13:48:44 bởi NuocMatMuaThu >
-
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.05.2010 13:47:07 bởi NuocMatMuaThu >
Chời ơi , em là Sơn Nữ phè ke nè Chắc công tử này Mộ Dung Phục quá ta , sao nhiều cô quá Có bài ra mắt Công Tử nè. Sơn Nữ Em là sơn nữ phè ke Đôi khi em hút xì ke một mình Nếu mà lối xóm làm thinh Cái gì bán được em rinh tù tì Công tử mà có thiếu chi Cứ lên danh sách em đi chôm liền Cho không khỏi phải trả tiền trả tình cũng đươc chẳng phiền em đâu sơn nữ phè ke
Trích đoạn: SN
Chời ơi , em là Sơn Nữ phè ke nè
Chắc công tử này Mộ Dung Phục quá ta , sao nhiều cô quá
Có bài ra mắt Công Tử nè.
sơn nữ phè ke
Hết Down-under giờ thì lên núi làm Sơn Nữ... xì ke quá xá cỡ. Mộ Dung Phục ở Cô Tô, còn Đoạn Trường sinh ra ở Việt Nam, là người Việt Nam... trở thành công tử nghèo nên hỏng có ai theo... đói meo nè.
Người đời có câu: "Đi với bụt mặc áo cà sa, đi với ma mặc áo giấy." Cái quan trọng là (1) có can đảm đương đầu với ma và (2) đi với ma có trở thành ma hay không... Đó mới là quan trọng. Chúc vui vẻ.
Mẹ Của Tôi
Những vết nhăn trên khuôn mặt mẹ
In hằng ngày tháng mẹ nuôi con
Nhọc nhằn không có bữa cơm ngon
Vẫn cứ mong con mình chóng lớn
Đôi tay mẹ ấp ủ con vào trọn
Như cánh gà che chở giúp con
Nhai đút miếng cơm, ru hát giòn
Ăn cho mau lớn con yêu quí!
Nhìn giấc ngù vui lòng mẹ nghỉ
Ngắm tương lai của mẹ trong tay
Là nguồn sức sống của đời nầy
Con lớn khôn, thân mẹ yếu kém
Đoạn Trường
Đoạn Trường xin thân tặng cho các bà mẹ Việt Nam!
Trích đoạn: NuocMatMuaThu
Trích đoạn: Đoạn_Trường
Chuyện Là Vầy... Cưng Nghe!
Nếu được mười năm chắc hiểu nhiều
Khoảng thời gian vậy lắm thương yêu
Để không còn phải sầu ly biệt
Rồi viết thành câu khóc bấy nhiêu
Quả là con gái chuyện như trăng
Hôm khuyết hôm tròn khó lượng chăng
Ai biết nói yêu có nghĩa hận
Lòng nầy lòng nọ hỡi công bằng
Duyên nợ tình ta quá rõ ràng
Nhỏ thì chờ đợi lục bình sang
Còn tôi thổn thức với trăng mộng
Chẳng biết mai sau có gặp nàng
Đoạn Trường
Giận ráng chịu... Đoạn Trường hỏng mắc đền :)
Dạ, xin cảm ơn cho bài thơ hay mến tặng, xin mến chúc ĐT một ngày lành
Thân ái
NuocMatMuaThu
Có Lẽ Nào
Bỗng nghe chiếc lá rụng ngoài sân
Cứ ngỡ sao băng rớt xuống trần
Tay hứng mà đời thêm lặng lẽ
Chạnh lòng nghĩ đến mối tình thân
Có lẽ người nghe khó hiểu chăng
Hay là đã vướng sợt tơ giăng
Nên chưa hay biết điều gì đó
Ngụ ý trong thơ quả nhập nhằng
Mai về gác trán nghĩ suy coi
Ai khóc? Thương ai? Chẳng phải tôi
Nếu được đời nầy vui biết mấy
Còn đâu nói chuyện cứ xa vời...
Đoạn Trường
Đoạn Trường pótay với cô nương nầy luôn! Nhõng nhẽo quá xá cỡ.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.05.2010 13:53:18 bởi Đoạn_Trường >
CHÀNG TRAI NGHÈO
Nầy em nhé! Anh chẳng là thi sĩ
Cầm bút nghèo viết đại vài dòng thơ
Lúc ba hoa, lúc ngẫm nghĩ mập mờ
Nên cung từ viết hụt nhiều âm điệu
Lúc ba hoa viết toàn chuyện hàm tiếu
Ví tình buồn như nồi gạo đang vo
Chịu đớn đau, bàn tay nhỏ mày mò
Tìm viên sạn giữa muôn ngàn hạt tốt
Lúc ngẫm nghĩ viết điều chi dại dột
Ví tình buồn như phượng vĩ nở hoa
Để một mai em cất bước đi qua
Được che bóng áo em màu nắng hạ
Chẳng phải thi sĩ, không là tác giả
Của tình buồn do chính mình viết ra
Tìm lãng mạn trong giây phút nhạt nhòa
Đợi hương xưa một mai về đọng lại
Anh nghèo cảm hứng học trồng thơ
Lá rụng vài câu quả mập mờ
Đưa trọn nỗi lòng theo suối nhớ
Mang đầy ý niệm gửi bèo mơ
Cùng mây thả mộng khi hờ hững
Quyện gió ôm tình lúc ngẩn ngơ
Một sớm một chiều đời ảo ảnh
Gặp nhiều bi đát bến vô-bờ
Ai biết mơ!
Ai trông chờ!
Để lòng thêm nhung nhớ
Chàng trai nghèo viết câu lỡ dở
Chuyện tình buồn
Làm hạt mưa tuôn
Ướt lòng ai
Bởi câu thơ ngang trái
Người ái ngại
Ngừng bút qua đêm
Đoạn Trường
Chúc các bạn ngày mới thêm hạnh phúc!
Mùa Ngô Sầu
Cây ngô đồng trổ hoa
Khi tình tôi nhạt nhòa
Vì bóng em khuất xa
Đường tình ta vời vợi
Mong rằng mùa năm tới
Khi ngô đồng nở hoa
Nhìn thấy dáng em qua
Lá tình e khép lại
Đoạn Trường
Trăng Khuyết Rơi Về Đâu
Nầy trăng khuyết rơi vào lòng suối nhỏ
Nằm cheo veo nghe dòng nước rót đều
Nhoẻn miệng róc rách gọi tên người yêu
Ôm chờ đợi tình sương khô huyền ảo
Nầy trăng khuyết như nai vàng ngơ ngáo
Tìm trong mơ dáng ẩn hiện của nàng thơ
Lang thang mộng vướng cuộc tình mập mờ
Chừ đã lỡ giáng cõi trần nhập thể
Nầy trăng khuyết chạm sầu, mi ngấn lệ
Có gì vui khi bước lạc trần gian...
Nhặt mối tương tư lỡ nhịp cung đàn
Mỗi bước chân giờ mang nhiều lục dục
Đoạn Trường
Em Bỏ Cuộc Tình... Nỡ Vội Ra Đi...!
Mộng còn xanh, lá ngấn sầu hờ hững
Bỏ cuộc tình, rơi vội chốn phương xa
Gửi lại hồn ai nửa mảnh trăng già
Đêm hy vọng trở thành điềm ngang trái
Lá đã rơi cây trơ cành ngây dại
Đứng bơ vơ lạc lõng giữa đêm hè
Không gió ru điệu nhạc qua song the
Chừ còn lại ánh trăng tà le lói
Ôm suy tư tâm hồn đầy mệt mõi
Thanh thản nào đánh mất thời gian qua
Biết tìm đâu chút hủ hỉ mặn mà
Cây cô tịch, lá bao giờ trở lại
Rồi xác tàn ngã đầu nơi hoang dại
Ghế đá giờ người bạn quí bên nhau
Đêm buông xuống tâm sự nỗi niềm đau
Dù tình ngỡ thoáng phù du vẫn đợi
Đoạn Trường
EM...!
Em...! Thành phố mộng Paris
Còn anh vạt nắng gửi về sông Seine
Sưởi ấm dòng nước thân quen
Bình minh vào nhớ gọi tên ai về
Em là khúc nhạc Paris
Anh...! Chàng gió thoảng đam mê non ngàn
Du dương hòa tiếng lòng vang
Nốt bằng nốt trắc địu đàng thơ tuôn
Em dòng suối ngọt trên nguồn
Anh cây cỏ dại sầu buông đợi chờ
Được em tưới với tình thơ
Mát hồn hoa nở phủ mờ tịch dương
Anh viên đá cuội bên đường
Nhặt lên em gói tình thương lững lờ
Treo trên vòng xuyến mộng mơ
Gió khua lay động thẫn thờ nhớ em...!
Đoạn Trường
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: