Thôn Nghèo... Đoạn Trường
Anh Thổn Thức
Anh vẫn bên em cạnh cuộc đời
Dẫu cho gặp cảnh tiếng mưa rơi
Vòng tay anh siết bờ vai nhỏ
Ôm ấp tình em mãi sáng ngời
Hãy ngủ đi em nhỏ dấu yêu!
Xua tan phiền muộn lắm bao điều
Vầng mi em khép vào tin tưởng
Ru cả niềm riêng... Tiếng thở đều
Lồng thêm nhung nhớ trong lời ru
Đưa những mộng vui vào giấc ngủ
Để lúc em sầu anh thổn thức
Viết lên tâm sự cuối mùa thu
Đoạn Trường
Em Hoang Mang
Rằng anh vẫn mãi cạnh bên đời
Biết thế nhưng lòng mãi chơi vơi
Sợ lắm mốt mai tình cách biệt
Hoang mang bao nỗi...nghẹn câu lời
Rất muốn ngủ vùi một giấc sâu
Trong vòng tay ấm tiếng ơ...ầu...
Lời anh trầm ấm vang êm nhẹ
Nhưng thức tỉnh rồi _ anh ở đâu ?
Hãy nhớ nha anh giữ mãi hoài
Những dòng thơ đẹp chẳng phôi phai
Lỡ khi xa vắng trang thơ đó
Sưởi ấm hồn em...suốt canh dài
Sương Anh
Khi Em Xa Anh
Thu đi tất cả úa nhàu
Chiều không nắng ngã phủ màu trắng sương
Mây về lạc lõng giữa đường
Đi tìm nửa mối tơ vương xây đời
Buồn dâng... ai hiểu, đầy vơi
Sắc tim tím lạnh nào người có hay
Thôi thì ta thả hồn say
Thì thôi ôm góc đời nầy vào thơ
Còn chi nghĩ mộng vướng mơ
Ôm Trăng gói Gió đợi chờ lãng quên
Ta như thuyền nhỏ bồng bềnh
Mênh mông giữa đại dương bên xứ người
Dẫu rằng bão cuốn xa vời
Còn ai ta đợi tô đời Xuân tươi...?
Đoạn Trường
Dẫu Có Xa Nhau
Dẫu xa vẫn nhớ nụ cười
Vòng tay ánh mắt cùng lời dịu êm
Dáng ai đứng đợi hiên thềm
Đón em đi dạo phố đêm cùng người
Dẫu gì cũng có một thời
Bên nhau sánh bước chao ôi là tình!
Giờ xa nhờ cánh thư xinh
Chuyển lời thương nhớ đến mình dùm ta
Ai bảo anh là tình xa ?
Người xa lòng có đâu xa mà buồn
Cớ sao trầm mặc khiến hồn
Ngẩn ngơ ngơ ngẩn thơ buông tiếng sầu
Em nào có xa anh đâu!
Dẫu xa vẫn nhớ tình đầu nào quên!
Sương Anh
Chờ Em Trong Đêm Lạnh
Ngoài trời hoa tuyết bay
Anh thầm đợi nơi nầy
Bâng khuâng lòng giá buốt
Muốn được một vòng tay
Ôm ấp lúc Đông về
Áp lòng sát sơn khê
Bến em thuyền anh ngự
Neo tình vũng đam mê
Dẫu một lần được ấm
Trái tim mỏi mong chờ
Bóng hình em in đậm
Ngăn nào còn bơ vơ...!
Tuyết trắng vẫn rơi dày
Mai em có về đây
Thì xin em nén lại
Ru anh vào mộng say
Đêm nay anh vẫn chờ
Em trong những vần thơ
Thao thức ngày tương ngộ
Anh cùng em mộng mơ
Đoạn Trường
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.12.2010 05:00:20 bởi Viet duong nhan >
TÌNH SẦU
Tình Thu mênh mông trong không gian
Chiều nay mang sang sông An Giang
Chờ nghe âm vang trong tim can
Tình yêu đang dâng lên miên man
Giờ đây mang hoa sang thăm em
Người đâu sao chưa mau ra xem
Tình anh lâu nay luôn cao sang
Chờ em thương đưa tay ôm ngang
Ai ngờ em về bên kia sông
Đời anh không gian quay muôn nơi
Sang sông khi tình chưa đơm bông
Lòng nghe tim đau như đang rơi
Đêm trường tình đầu trong chơi vơi
Men say âm thầm vào tim anh
Nhìn trăng...đời sao mà mong manh
Còn đâu tình thơ thôi em ơi!
Về nơi quen sao không người
Làm sao anh chôn vùi đời thương đau
Đoạn Trường
9/17/09
Đông Về Trên Phố Bolsa
Đông về trên phố Bolsa
Dập dìu tà áo sắm quà Giáng Sanh
Mưa rơi lất phất tan dần
Chợ ai tiếng nhạc lâng lâng cõi lòng
Dắt em qua quán hàng rong
Sẻ san hương vị, nụ hồng trên môi
Nay thời tiết lạnh đến rồi
Có em anh cảm thấy đời an vui
Bỗng dưng ánh mắt bùi ngùi
Bên kia trái đất còn người cô thân
Nẻo xa mới tỏ lòng gần
Gởi tình trong gói quà bâng khuâng sầu
Lệ nào thấm hạt mưa ngâu
Nhớ cha nhớ chị lòng đau thắt lòng
Nô-en trên phố Bolsa
Em, anh vẫn nhớ quê nhà xót thương!
Đoạn Trường
Thân tặng người viễn xứ!
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.12.2010 05:03:32 bởi Viet duong nhan >
Thương Em !
Thương em mượn chút nắng hồng
Bên anh tuyết trắng bão phong rủ về
Cách nhau mấy dặm tình quê
Đón chung một ánh trăng thề hôm nao
Thương em san sẻ ngọt ngào
Phút giây tương ái môi đào trao môi
Nụ hồng tình thắm lên ngôi
Tay ghì vai mảnh thốt lời yêu em
Thương em cởi bỏ màn đêm
Để ngày đem nắng rọi thềm phong yêu
Gió buông từng tiếng liu riu
Lòng nghe man mác theo chiều gió xoay
Thương em uống cạn men say
Thuyền anh cặp bến ngất ngây dòng đời
Dẫu rằng biển cạn núi dời
Thương em anh mãi đợi chờ thương em !
Đoạn Trường
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.05.2011 16:06:47 bởi Viet duong nhan >
Nếu Được !
Nếu được em túm quần
Anh sẽ làm thi nhân
Vải thô đan bằng chữ
Thế quần mặc vào thân
Đoạn Trường Love chơi ăn gian đó hén... núm quần ngừ ta muh hỏng cho ngừ ta núm lại...anh phản đối bất công...hiiiii đòi được quyền núm quần lại hiiii. Love sợ chưa, phá anh, anh phá lại, chạy hụt hơi luôn đó.
Nếu thơ mà thế quần
Thì chết hết …nữ nhân
E rằng em chưa túm
Thì anh chạy lấy thân
Anh dám đứng lại mới ghê á !

Phản đối chi mà phản đối , quần chỉ có em được núm, anh muốn núm thì núm…áo kìa. Nhưng em nói trước hén, núm áo em mà rách áo em dzìa méc má á


<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.12.2010 19:26:07 bởi minhthanh_love >
Mùa Giáng Sinh... Say tình
Nhìn tuyết bay bay phủ trắng nhòa
Đèn màu rực rỡ ngỡ vườn hoa
Nhà ai ánh lửa tỏa nồng ấm
Khúc nhạc Nô-en trỗi đậm đà
Cây thông đầu ngõ lá xanh tươi
Chờ dáng mùa Đông đứng ngẩn người
Nay giá băng về mang kỷ niệm
Viết thành nhật ký cảm vui đời
Ngọn cỏ thong dong chuẩn bị vàng
Gió đùa hớn hở mùa Đông sang
Mang Tin Lành đến truyền muôn họ
Chuông Thánh reo vui tiếng rộn ràng
Dưới cả vòm trời đón Giáng Sinh
Trăng vàng chao bóng ánh say tình
Vần thơ thả mộng lên cung phím
Ngàn nụ Anh Đào trở giấc xinh
Đoạn Trường
tặng em !!!
Thư Gởi Người Tình
Thương gởi em vài dòng vương tâm sự
Từ nốt lòng của kẻ ôm tình si
Trỗi câu vần trầm bỗng điệu phân ly
Ngân trong tuyết chông chênh hồn tê tái
Bao năm rồi anh nhớ em, cuồng dại
Đông lại về một năm nữa vắng em
Tự nhủ lòng, "Tập quên thử một đêm"
Nhưng nỗi nhớ càng diết da... thầm lặng
Kẻ si tình vẫn khối tình trống vắng
Ký ức nào đưa hồn ấy trùng khơi
Những ước mơ mơ ước tự bao đời
Anh vẫn giữ, em ơi! Anh vẫn giữ
Đêm nay anh viết lên dòng tâm sự
Trút lòng ra trang giấy đợi tình êm
Lúc nầy đây mong mõi cánh môi mềm
Em có biết đêm buồn... đêm hạnh phúc
Vì có em hình ảnh mãi trong đầu !
Đoạn Trường
Hoa Vỡ Vì Ai...?
Gió đẩy hồ trong bóng nguyệt trôi
Dưới làn Thu thủy lạnh xanh ngời
Lung linh tỏ sáng hồn run rẫy
Mặc, chiếc lá vàng mong nhạc vơi
Lơ lững trên cây chiếc lá vàng
Cảm thông được tiếng của hoa vang
Lăn tăn gợn sóng tiếng đàn chậm
Mỗi cánh hoa tàn rớt lệ ngân
Thu lạnh tàn canh ánh nguyệt mờ
Đàn rơi trong nước tiếng đàn mơ
Đời hoa rụng vỡ bao lần đủ
Gói mộng chung tình qua áng thơ
Gặp nhau một thoáng tủi thêm nhiều
Hoa vỡ bao lần mới được yêu
Nay bóng trăng Thu còn tỏ sáng
Chờ ai, chờ mãi, kiếp phù du
Đoạn Trường
Chúc các bạn mùa Giáng Sinh thật ấm cúng !!!
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.12.2010 05:01:56 bởi Viet duong nhan >
Một năm đi nhanh thật Anh nhỉ , thế là sắp hết năm chỉ còn vài hôm nữa thôi .Đời người cứ như gió thoảng mây bay vậy … Em những tưởng mình vừa nhắm mắt lại , mở mắt ra là đã sang năm khác ….Trưa nay Em ghé thăm Anh nhìn tấm thiệp cũ lòng không tránh khỏi bồi hồi …AT
Dẫu Có Xa Nhau
Dẫu xa vẫn nhớ nụ cười
Vòng tay ánh mắt cùng lời dịu êm
Dáng ai đứng đợi hiên thềm
Đón em đi dạo phố đêm cùng người
Dẫu gì cũng có một thời
Bên nhau sánh bước chao ôi là tình!
Giờ xa nhờ cánh thư xinh
Chuyển lời thương nhớ đến mình dùm ta
Ai bảo anh là tình xa ?
Người xa lòng có đâu xa mà buồn
Cớ sao trầm mặc khiến hồn
Ngẩn ngơ ngơ ngẩn thơ buông tiếng sầu
Em nào có xa anh đâu!
Dẫu xa vẫn nhớ tình đầu nào quên!
Sương Anh
Tình Tri Kỷ
Anh không viết những gì anh muốn nói
Ngôn từ nào bày tỏ thấu em ơi
Mình hiểu nhau qua ánh mắt nụ cười
Qua nhịp đập của con tim khao khát
Để một khi bỗng dưng chân bước lạc
Trên đường đời nuối tiếc phủ hàng me
Thì ngày nay, giây phút đón trăng thề
Ta làm chủ cuộc tình không tự chủ
Rồi xóa đi vết thương lòng ngày cũ
Mở cửa tâm hồn đón nhận tình yêu
Dù cho nhiều nhưng nhận chỉ bấy nhiêu*
Cũng đủ để gọi là tình tri kỷ
Thôi, đêm nay bên nhau vui mộng mị
Ngôn từ nào bày tỏ thấu em ơi
Gió tuyết khuya len lén thổi bời bời
Làm thức tỉnh chúng mình đang ảo mộng
Đoạn Trường
* Lời thơ tuy có thể trùng với lời thơ trong thi phẩm "Yêu" của thi nhân Xuân Diệu, nhưng ý thơ hoàn toàn khác.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.12.2010 11:18:53 bởi Đoạn_Trường >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 6 bạn đọc.
Kiểu: