Thôn Nghèo... Đoạn Trường
Thay đổi trang: << < 434445 > >> | Trang 45 của 55 trang, bài viết từ 661 đến 675 trên tổng số 824 bài trong đề mục
Đoạn_Trường 20.02.2011 07:20:35 (permalink)
0

Trích đoạn: Ánh Tuyền



Trăng Già Cưng mổi lúc một già thêm mà Cưng vẫn còn “đào bông “ hết xẩy lun , tụi em nhận texts Cưng rồi , dễ thương ghê . Nhưng khi nhìn tấm card Cưng mần , tụi em như hình dung được một cụ ông lụm cụm viết chữ thư pháp xong cut , paste và còn biết ý tụi em thích màu gì nữa cơ chứ …woa… cảm động thiệt . Anh vốn đã được tụi em cưng lại càng thêm cưng hơn nữa . Happy Valentine`s Day Cưng ….AT





Mèn uiiii, già mà còn cưng nữa, chit lun hén.  Đào gì nè... đào đất... đào khoai thì có.  Biết "cụ" mà còn la lớn, hổng sợ anh bị e sắc dzợ sao.  Cưng càng cưng thêm chắc già thêm... chit mất... kkkkk.   Cảm ơn hai em nhiều !!!
Đoạn_Trường 20.02.2011 12:51:19 (permalink)
0




Ánh Trăng Vàng !!!



Lữ khách đường xa lỡ chuyến đò
Ghé vào quán trọ ngủ bơ vơ
Độc hành sương gió đời phiêu bạc
Đêm lạnh nằm nghe mưa nhỏ to


Khơi lại niềm riêng giọt nhớ nào
Ngày xưa cô chủ dáng thanh tao
Chiếc khăn màu tím choàng vai nhỏ
Làn nắng mơn da, tiếng ngọt ngào


Quán cũ nằm nghe trống vắng nàng
Đêm mưa nuối tiếc rụng miên man
Từ khi xa cách không còn dịp
Bỏ lỡ duyên phần lỡ lứa đôi


Nếu có ngày mai sẽ nói rằng
Đời anh sáng được bởi vì trăng
Và em là ánh trăng vàng đó
Thắp mãi bên nhau hết lỡ làng

                                                               Đoạn Trường

R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.02.2011 23:41:55 bởi Viet duong nhan >
Đoạn_Trường 22.02.2011 15:48:03 (permalink)
0



Theo Con Nước


Khi anh về nắng còn nhớ anh không?
Hay mùa mưa nước lũ cuốn ngập lòng
Bước chân đời mõi mòn theo năm tháng
Nay anh về tìm lại bóng hoàng hôn


Ơi ! Giọt mưa len lỏi vào giấc mộng
Cuộc tình nầy ai thấu được dở dang
Đò đã sang sông bao chừ trở lại
Một mình ta thẩn thờ bến trường giang


Sóng xô bờ rát lòng người ở lại
Ôm nỗi sầu nhìn theo bóng người đi
Chờ kiếp nào xin làm chim cô lẻ
Sống bên đời uống cạn chén biệt ly


Phải không em những đêm dài cay đắng
Lạc vào thơ xoa dịu vết thương mình
Viết cuộc tình xoáy cuồn theo con nước
Nên giờ đây anh còn bước đăng trình


                                                                 Đoạn Trường

R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.02.2011 03:36:00 bởi Viet duong nhan >
SuongAnh 01.03.2011 05:06:03 (permalink)
0


Theo Con Nước


Khi anh về nắng còn nhớ anh không?
Hay mùa mưa nước lũ cuốn ngập lòng
Bước chân đời mõi mòn theo năm tháng
Nay anh về tìm lại bóng hoàng hôn


Ơi ! Giọt mưa len lỏi vào giấc mộng
Cuộc tình nầy ai thấu được dở dang
Đò đã sang sông bao chừ trở lại
Một mình ta thẩn thờ bến trường giang


Sóng xô bờ rát lòng người ở lại
Ôm nỗi sầu nhìn theo bóng người đi
Chờ kiếp nào xin làm chim cô lẻ
Sống bên đời uống cạn chén biệt ly


Phải không em những đêm dài cay đắng
Lạc vào thơ xoa dịu vết thương mình
Viết cuộc tình xoáy cuồn theo con nước
Nên giờ đây anh còn bước đăng trình


                                                                Đoạn Trường

 
VỀ ĐÂU...?!

Tình theo con nước biết sẽ về đâu?!
Mãi đợi chờ ai tóc sắp bạc mầu
Trời cao đất rộng chim bằng soải cánh
Đường tình cũng thế thăm thẳm chiều sâu...
 
Mất còn - còn mất nào đố ai hay
Vô thường là thế chia cách - sum vầy
Hết đợi lại chờ người ơi có thấu
Bao giờ tương ngộ hỡi cánh chim bay
 
Trăng mãi từng cao toả ánh non ngàn
Đuà mây nghịch gió chọc ghẹo nhân gian
Nào đâu hay biết nơi trong góc tối
Một bóng cô đơn trầm lặng vô vàn
 
Ngày mai chẳng biết nắng có về không?
Những giọt sương đêm thay thế lệ lòng
Từng dòng tuôn chảy làm hoen môi má
Thương xót phận hồng lạnh giá chiều đông
 
Sương Anh
 
ĐT thấy SA siêng ghê hôn, vưà mới về hôm nay đã vào hoạ thơ rồi, dzị mà có ngừ dám bảo là SA giả vờ bận việc để trốn hoạ thơ hén, ngừ mà hay nghi oan giá wạ cho kẻ khác là tội nhìu lắm tắm mấy cũng hong sạch đâu á....ở hiền sẽ gặp tiên lành, ở ác sẽ gặp tiên dữ cho mà coi, có sợ hôn?!
Đoạn_Trường 03.03.2011 11:58:03 (permalink)
0


Trăng Chờ...


Có lúc tình yêu không chỉ nói
Lắng tim cảm nhận vị làn môi
Thương bằng đôi mắt, nụ hôn thắm
E ấp vòng tay, say những lời


Để ai neo bến hết cô liêu
Nghe gió mùa xuân tâm sự nhiều
Rồi lá chuyển mình xanh trở lại
Nụ hoa bày tỏ sắc tình yêu


Dẫu đợi thời gian chẳng muộn màng
Khi tình vừa bén cháy miên man
Sưởi lòng êm dịu mỗi đêm vắng
Buông gánh ưu tư giấc nhẹ nhàng


Thầm thĩ vần thơ điệu ngọt ngào
Trăng nằm dưới nước cũng nôn nao
Trăng chờ giây phút ai tương ngộ
Vẹn cuộc tình nồng hằng khát khao


Tình ta khi đến thật đơn sơ
Hai trái tim côi nhập một bờ
Rồi khỏa lấp đầy bao khoảng trống
Bên thềm ân ái đẹp như mơ


                                                      Đoạn Trường
R

"Anh hỡi nói đi ...mãi mãi yêu"  Sương Anh hỏi nhỏ wa' hỏng nghe gì hết, hỏi lại được hôn?   Đoạn Trường nghe hỏng rõ, nên trả lời dzị có được hôn: "Có lúc tình yêu khộng chỉ nói."   Nghe hổng rõ đừng mắc đền.   Cám ơn SA đã tặng bài thơ nầy.   Chúc SA ăn sáng ngon miệng nha !!!


< Sửa đổi bởi: Viet duong nhan -- 23.2.2011 18:18:52 >
Đoạn_Trường 03.03.2011 12:11:34 (permalink)
0

Trích đoạn: SuongAnh


 
VỀ ĐÂU...?!

***
 
Trăng mãi từng cao toả ánh non ngàn
Đuà mây nghịch gió chọc ghẹo nhân gian
Nào đâu hay biết nơi trong góc tối
Một bóng cô đơn trầm lặng vô vàn
 
***
 
Sương Anh
 
ĐT thấy SA siêng ghê hôn, vưà mới về hôm nay đã vào hoạ thơ rồi, dzị mà có ngừ dám bảo là SA giả vờ bận việc để trốn hoạ thơ hén, ngừ mà hay nghi oan giá wạ cho kẻ khác là tội nhìu lắm tắm mấy cũng hong sạch đâu á....ở hiền sẽ gặp tiên lành, ở ác sẽ gặp tiên dữ cho mà coi, có sợ hôn?!





Tình Vương Trái Đắng



Viên đá cuội chông chênh bên dốc vắng
Khởi ban sơ bước chân trợt xa nhau
Suối nỉ non hồ thu hứng cụm sầu
Biết về đâu khi tình vương trái đắng


Trùng dương kia nhạt nhòa hương vị mặn
Sóng bạc đầu hụt hẫng cuộc trăm năm
Thuyền lênh đênh con nước rộng thăng trầm
Duyên khúc khuỷu gió mây chưa đồng điệu


Khi trăng khuyết ánh ngàn sao vẫn thiếu !
Cánh phù dung trong đôi mắt nhân gian
Ghẹo gió mây hay ong bướm phai tàn
Đèo mộng lối mõi mòn đường cát bụi


Ta vẫn đợi bến thu phong tàn rụi
Đêm có về sương phủ lạnh hồn ai
Đếm nhánh lộc đầu thả mộng ngày mai
Rồi ôm kiếp nhân sinh chờ viên mãn


                                                           Đoạn Trường
R

Mèn uiii, có bao giờ Đoạn Trường sợ tiên dữ đâu... gặp tiên lành mới sợ, vì... (hổng biết)...  ĐT thích hắc y tiên dữ  !!!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.03.2011 20:14:53 bởi Viet duong nhan >
Đoạn_Trường 03.03.2011 15:14:27 (permalink)
0



Ai Khéo Gieo


Hãy rót cho nhau chén rượu tình
Rót đầy mộng điệp với niềm tin
Hòa thêm chút nắng mùa xuân ấm
Vừa chạm môi hồng má ửng xinh


Em say bởi nắng hay vì rượu
Môi, mắt em cười dáng ngả nghiêng
Theo ánh tà dương màu lộng lẫy
Vẳng nghe tiếng nhạc gọi chim uyên


Hương sắc thiều quang hoa rạng rỡ
Cài lên màu áo lụa voan mềm
Mà ai đã khéo gieo trong nắng
Khơi dậy tâm hồn cảm dịu êm


Trải hồn phơi phới mơn cành lá
Cạn chén rượu tình pha nắng xuân
Đón nhận những gì yêu quý nhất
Dành riêng hai đứa nhớ muôn phần

                                                                   Đoạn Trường

R

Bài nầy viết tặng người đẹp Sáu, mong là không chê.  Lỡ có say, đừng mắc đền. 
Chúc các bạn cuối tuần vui vẻ !!!

***************************************************



Lòng Rạ Bâng Khuâng Hạt Mộng Khờ



Xào xạc gió lay sóng lúa vàng
Bên dòng suối ngọt cá tung tăng
Buồng cau xanh mượt chen hồ nước
In bóng chim về kêu rảnh rang


Dọc bờ đê nhỏ bao thôn nữ
Gánh thóc vội vàng suối tóc buông
Má ửng hây hây màu nắng mới
Ngày mai có kẻ bước theo chồng


Tiếng sáo nỉ non từ khóm trúc
Có chàng hụt hẫng chuyện ngày mai
Phải chăng duyên kiếp yêu là khổ
Vương vấn mà chi luống đọa đày


Khói tỏa chiều nay bóng dật dờ
Trầm tư suy nghĩ cuộc tình mơ
Muộn màng khi lúa vui mùa chín
Lòng rạ bâng khuâng hạt mộng khờ


                                                             Đoạn Trường


R

Chúc các bạn ngày mới an vui !!!



<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.03.2011 20:17:08 bởi Viet duong nhan >
SuongAnh 05.03.2011 06:03:39 (permalink)
0
Tình Vương Trái Đắng


Viên đá cuội chông chênh bên dốc vắng
Khởi ban sơ bước chân trượt xa nhau
Suối nỉ non hồ thu hứng cụm sầu
Biết về đâu khi tình vương trái đắng

Trùng dương kia nhạt nhòa hương vị mặn
Sóng bạc đầu hụt hẫng cuộc trăm năm
Thuyền lênh đênh con nước rộng thăng trầm
Duyên khúc khuỷu gió mây chưa đồng điệu

Khi trăng khuyết ánh ngàn sao vẫn thiếu
Cánh phù dung trong đôi mắt nhân gian
Ghẹo gió mây hay ong bướm phai tàn
Đèo mộng lối mõi mòn đường cát bụi

Ta vẫn đợi bến thu phong tàn rụi
Đêm có về sương phủ lạnh hồn ai
Đếm nhánh lộc đầu thả mộng ngày mai
Rồi ôm kiếp nhân sinh chờ viên mãn


                                                               Đoạn Trường
 
 
 
 
Chuyện Chúng Mình
 
Ai quăng viên sỏi rớt xuống dòng sông
Khiến mặt nước cau mày thành sóng gợn
Tình cũng thế ai nỡ lòng đuà giỡn
Để hồn buồn thổn thức chuyện trăm năm
 
Thương làm chi khiến lệ tủi âm thầm
Suốt năm canh hoài trở trăn không ngủ
Đời phù du nào có chi vui thú
Sao để tình vương trái đắng rồi đau
 
Chuyện tình yêu luôn có điểm khởi đầu
Bắt nguồn từ một ánh nhìn cái liếc
Và để rồi tự tâm sinh quyến luyến
Hồn dạt dào khôn xiết khi gặp nhau
 
Nhưng...mấy ai đạt ước mơ nhiệm mầu
Tình được đằm thắm bền lâu mãi mãi
Mới thấy gần bỗng hoá thành xa ngái
Đời vô thường là thế đấy, người ơi!
 
Anh chờ, em đợi...suốt cả một đời
Biết đến khi nao tình yêu viên mãn
Nếu có chăng nhờ phút giây lãng mạn

Vỗ hồn êm qua những áng thơ tình.
 
Có phải thế không anh?
      .... chuyện chúng mình!
 
Sương Anh
R
Mèn uiii, có bao giờ Đoạn Trường sợ tiên dữ đâu... gặp tiên lành mới sợ, vì... (hổng biết)...  ĐT thích hắc y tiên dữ  !!!
 
Hihihihi...nói nghe ngộ ghê hén! tiên dữ thì hỏng sợ lại đi sợ tiên hiền, mà ĐT ơi...nói như dzị tức là đã gặp rồi phải hôn? cảm giác ra làm sao kể lại chiện gặp tiên trong mơ cho SA nghe dzí đi, d'accord nha!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.03.2011 20:21:45 bởi Viet duong nhan >
Đoạn_Trường 09.03.2011 15:28:45 (permalink)
0
 

Trích đoạn: SuongAnh



Chuyện Chúng Mình

***

Thương làm chi khiến lệ tủi âm thầm
Suốt năm canh hoài trở trăn không ngủ
Đời phù du nào có chi vui thú
Sao để tình vương trái đắng rồi đau

***

Có phải thế không anh?
      .... chuyện chúng mình!

Sương Anh






Chuyện Đôi Mình



Đất cằn cỗi mong chờ mưa xứ lạ
Rót giọt tình tái tạo suối nguồn mơ
Ngập thành sông mở rộng thuyền cặp bờ
Neo bến mộng xui gió mây đồng điệu


Nước hồ thu trăng hoa nằm thiu thỉu
Gác đầu nhau san sẻ giấc điệp xanh
Đếm thời gian mỏng mảnh gió mơn cành
Ru hồn ngủ đêm lạc vùng âu yếm


Thở hổn hển vắt lên mành kỷ niệm
Khẽ khàng sương vờn tóc rối liễu mềm
Sợi pha lê ấp ủ bóng hình em
Như muốn gói trọn cuộc tình viên mãn


Phải không em chúng ta hãy mạnh dạn
Tay đan tay xao xuyến bước song hành
Đời vô thường có em bên cạnh anh
Dẫu dặm trường thu phong vẫn đầm ấm

                                                                     Đoạn Trường

R

Hihihihi...nói nghe ngộ ghê hén! tiên dữ thì hỏng sợ lại đi sợ tiên hiền, mà ĐT ơi...nói như dzị tức là đã gặp rồi phải hôn? cảm giác ra làm sao kể lại chiện gặp tiên trong mơ cho SA nghe dzí đi, d'accord nha!

  Mèn uiiiii, nị chưa gặp làm sao kể cho ngộ nghe, nếu gặp thì ko còn là Đoạn Trường, muh thành Lam Trường gùi.  Chúc các bạn ngày mới làm ăn phát tài !

<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.03.2011 20:20:51 bởi Viet duong nhan >
Đoạn_Trường 11.03.2011 15:58:15 (permalink)
0



Kiếp Ba Sinh



Nước ôm trăng
    Hoa  giận  dỗi
         Rụng mang mang
               Rời   xa    cội

Khúc tình đầu
    Trôi bạc bẽo
         Chở nỗi đau
               Về muôn nẻo

Trăng vô tình
    Để hoa nhạt
         Kiếp ba sinh
                Sầu bát ngát

                                  Đoạn Trường
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.03.2011 16:06:48 bởi Đoạn_Trường >
Đoạn_Trường 15.03.2011 13:52:10 (permalink)
0


Người Lính Già !



Trời bừng sáng chú chim chích chòe thức dậy hót líu lo vọng mãi đến phương trời xa, nơi có quê hương đang bén nụ hoa cà, nơi gọi là cội nguồn của người viễn xứ.  Ai buông gánh cơm áo gạo tiền rồi nghe thử tiếng chim lạc loài uất uẩn chuyện hư không ?  Để dư âm đọng lại chút da diết trong lòng, hay hồi tưởng lại nửa đời ngỡ lạc mất.


Bước đường đời, ngược xuôi biết bao điều giả thật đến và đi tim níu kéo, lòng hững hờ, để hàng triệu người trượt mất những ước mơ theo năm tháng tất bật đường cơm áo.  Lý tưởng, niềm tin cuốn theo chiều mưa bão làm ngộp cả hồn, tim thầm gọt nỗi đau.


Tương lai là tập nhật ký đã đổi màu, nhạt nét hùng tráng của một thời kiêu hãnh.  Đắp mền băn khoăn cảm tâm hồn se lạnh; chim chích chòe giờ biết xây tổ nơi mô !  Trời bừng sáng người lính già thức dậy.


Đoạn Trường

R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.03.2011 20:16:58 bởi Viet duong nhan >
SuongAnh 16.03.2011 04:12:02 (permalink)
0

Người Lính Già !



Trời bừng sáng chú chim chích chòe thức dậy hót líu lo vọng mãi đến phương trời xa, nơi có quê hương đang bén nụ hoa cà, nơi gọi là cội nguồn của người viễn xứ.  Ai buông gánh cơm áo gạo tiền rồi nghe thử tiếng chim lạc loài uất uẩn chuyện hư không ?  Để dư âm đọng lại chút da diết trong lòng, hay hồi tưởng lại nửa đời ngỡ lạc mất.


Bước đường đời, ngược xuôi biết bao điều giả thật đến và đi tim níu kéo, lòng hững hờ, để hàng triệu người trượt mất những ước mơ theo năm tháng tất bật đường cơm áo.  Lý tưởng, niềm tin cuốn theo chiều mưa bão làm ngộp cả hồn, tim thầm gọt nỗi đau.


Tương lai là tập nhật ký đã đổi màu, nhạt nét hùng tráng của một thời kiêu hãnh.  Đắp mền băn khoăn cảm tâm hồn se lạnh; chim chích chòe giờ biết xây tổ nơi mô !  Trời bừng sáng người lính già thức dậy.


Đoạn Trường
 
 
 
 
...Đêm Còn Thao Thức
 
Dư âm cuả tiếng chim lảnh lót đưa hồn ta lui về miền quá khứ cuả thời tuổi trẻ đã từng bị đánh rơi... ở đó có bà Mẹ quê đang trông đứng trông ngồi đưá con yêu chưa một lần về thăm xóm cũ.
 
Trời viễn xứ có gì đâu vui thú, bởi con sóng đời xô đẩy bước chân lạc dần đến chốn lạ khoác vào mình chiếc áo tha hương. Chuyện đến - đi - tan - hợp là lẽ vô thường...nhưng sao tâm hoài vọng tưởng. Để rồi nhìn lại bỗng thấy lòng chùng xuống tận cùng vực thẳm...
 
Đã nưã tháng ba, muà xuân sắp về nhưng trời vẫn còn nhiều mây xám khiến hồn ta càng thấy ảm đạm vô cùng. Vũ trụ không trung...theo dòng thời gian vần xoay như con vụ, có người con gái co ro, ủ rủ đang trầm mình đếm ngày tháng đi qua...làm sao níu lại được tuổi hoa khi con én đã lạc mất muà xuân trong một ngày đầy phong ba bão tố.
 
Âu cũng là phận số!!!
Thường một mình, người ta hay nhớ lại chuyện ngày xưa... lời hẹn thề bên hàng giậu năm nao vẫn còn chưa thực hiện, lòng vương mang một nỗi buồn bi thiết, tình nhà, nợ nước...và một thời oanh liệt nay đã mất rồi.
 
Ngẫm chuyện xưa tấc dạ bồi hồi, đêm đã tàn, hồn mênh mang... Người Lính Già còn đang thao thức...
 
Sương Anh
 
ĐT nè, đọc bài Người Lính Già bỗng cảm thấy hồn rưng rức...cảm xúc đến viết vội những dòng này, SA chỉ là viết đại chứ chưa quen với thể loại thơ này đâu nha; đừng có cười chọc quê là mắc cỡ lắm á!
Đoạn_Trường 18.03.2011 22:52:54 (permalink)
0



Tình Lênh Đênh



Giã biệt Việt Nam! chiều mưa buồn hoen áo trên con thuyền trôi dạt về nơi đâu, bỏ lại quê hương mùi lúa chín, hàng cau.  Nhiều tâm sự; dòng người thêm hối hả.  Đất ở lại tiễn người đi qua xứ lạ bóng xa dần hun hút tình nhạt phai, nhìn cuối chân trời tìm hy vọng ngày mai.  Con sóng xô mủng thuyền ai lặng lẻ.

Bóng mây chiều nhẹ trôi đi khe khẽ bỗng vô tình sóng lắt trái tim côi, nhớ mênh mông nhớ da diết tình người, đành cách biệt từ nay xa cách biệt.  Anh đi mà nghe ngọn lửa lòng hủy diệt chồi xuân xanh đang hé nụ tình đầu.  Anh đi mà nghe ngọn gió khóc thương đau vì ngày mai cây úa tàn trơ trọi.  

Ai ra đi lòng cưu mang tiếc nuối dù nói thêm cũng chẳng được ích gì, trong câm lặng ôm mối tình biệt ly, tơ quên buộc tình lênh đênh vượt biển.


Đoạn Trường
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.03.2011 15:53:25 bởi Đoạn_Trường >
Đoạn_Trường 22.03.2011 14:28:06 (permalink)
0






EM ĐANG CHỜ
 
Em đang ngồi chờ anh
Bên góc đồi im vắng
Một mình trong thinh lặng
Cảm thấy quạnh hiu đời
 
Đôi môi vắng tiếng cười
Người đâu sao không tới
Có hay em mãi đợi
Trong lo lắng hoang mang
 
Bao giờ thì anh sang
Để hồn vui tươi sáng
Anh hãy là vạt nắng
Bên em mãi ngàn năm
 
Ôm một khối tình câm
Chẳng bao giờ lên tiếng
Anh nào đâu hay biết
Tình theo hơi thở tàn
 
Dẫu biết hợp rồi tan
Cũng vẫn xin lần cuối
Trước khi hồn hấp hối
Được gặp gỡ một người
 
Sương Anh
 






Tròn Khuyết Ôm Cô Thềm


Anh mơ !  Ngày tương ngộ bên góc phố thưa người, có tàn hoa phượng vĩ nghiêng mình hé nụ tươi, khoe màu son nắng mới phớt lên môi em hồng, xoa lòng ai ngoan ngoãn làm nô lệ chờ mong. 

Anh nghe !  Lời gió hát hồn nương tử bâng khuâng, tóc huyền bay thơm ngát, say lòng người miên man.  Anh nghe dế thầm thì người trong cảnh biệt ly giọt sầu rơi chống chếnh, tim rạn nứt từng li.

Góc phố nay thưa người hình bóng vẫn xa xôi.  Gọi nhau trong giấc mộng: bao chừ ta có đôi.  Nơi miền hoang vắng ấy, anh mãi đợi chờ em đến khi trăng thức dậy tròn khuyết ôm cô thềm. 

Đoạn Trường

03/17/11
Đoạn_Trường 22.03.2011 14:32:38 (permalink)
0


Hoài Vương Bước Tình



Gió mơn chéo áo lụa điều ngẩn ngơ trong nắng mỹ miều dáng sương, để hồn tơ vướng mộng thường quen đường kim chỉ như dường hôn qua.  Bỗng một hôm, chiếc áo hoa nương theo cánh gió nay đà mấy xuân.  

Áo người xưa, bóng tình nhân;  hồn tôi lãng đãng bâng khuâng tím chiều.  Khẽ khàng tiếng gọi tình yêu nghìn trùng xa cách hắt hiu bóng mờ.  Sầu rơi đọng lại vu vơ.   Tìm đâu câu nhớ mà chờ câu thương.   

Con tim hóa kiếp ven đường như viên đá cuội hoài vương bước tình lún sâu trong chốn lặng thinh, nắng mưa huyễn ảo trở mình trăng rơi !

Đoạn Trường
R
chúc các bạn ngày mới luôn thành công !
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.03.2011 20:20:14 bởi Viet duong nhan >
Thay đổi trang: << < 434445 > >> | Trang 45 của 55 trang, bài viết từ 661 đến 675 trên tổng số 824 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2025 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9