Thôn Nghèo... Đoạn Trường
Mai Anh Có Về
Mai anh có về
thăm đàn chim én Việt
đi tìm mùa xuân đầy nhiệt huyết
thương múi tóc em bay
bám đầy hoa cỏ may
em không còn mộng mơ
thay bằng tiếng dõng dạc hô to
"Đả đảo Trung Cộng xâm lược
Trả lại Hoàng Sa và Trường Sa!"
dòng máu Lạc Hồng sôi sục
trong lòng người sinh viên thúc giục
vẫn lạnh lùng, kiên quyết giữ từng héc_ta
rừng thông reo bản hùng ca
thác đổ lưng trời gọi người từ năm châu bốn bể
nối gót cha ông ngạo nghễ
nước tới, đắp bờ
giặc đến, ta chờ đánh chúng tả tơi
đừng xem thường đất ta nhỏ
súng đạn ta chơi vơi
trái tim ta nghìn năm luôn vĩ đại
ta chẳng hề e ngại
dù hàng không mẫu hạm Thi Lang có là bao
ta đánh bằng dòng máu anh hào
ngàn xưa đã có
rồi đây chúng bay sẽ rõ
quyết đuổi sạch giặc Tàu
toàn dân ta đứng dậy
xóa tan bóng sương mù
Mai anh có về
thăm đàn chim én Việt
tìm được mùa xuân bất diệt
thả tóc em bay
hương cỏ hoa nồng say
trên khắp nẻo quê hương đầy lúa chín
Đoạn Trường
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.06.2011 03:58:28 bởi Viet duong nhan >
Người Cha
Thuyền nan ngái ngủ trên sông vắng
Ông lái đò nay nhỏ giọt buồn
Trăng soi đáy nước hồn cô, đặc
Nghiêng bóng cụ già ngồi nhớ con
Tóc thưa điểm trắng màu thương nhớ
Mảnh áo che thân vá đủ màu
Nghĩ số con mình, người viễn xứ
Ông ngồi tư lự nắn vòng đau
Đêm khuya sương lạnh, gió quên dậy
Chờ khách qua sông Ông mãi chờ
Chở kiếm chút tiền mua bút, giấy
Dăm dòng, "Cha khỏe, con đừng lo !"
Đoạn Trường
R
Vì hoàn cảnh, hầu như mọi cảm xúc được rút ngắn bằng hai chữ sáng và tối, sáng ra gánh lên vai gánh cơm áo gạo tiền, tối về buông gánh xuống, nhưng suy nghĩ làm sao ngày mai gánh lên lại. Trong cái thời gian cố định đó, có một thời gian vô định đó là tình phụ tử.
< Sửa đổi bởi: Viet duong nhan -- 23.6.2011 19:32:57 >
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.07.2011 13:55:59 bởi Đoạn_Trường >
THƯƠNG GIẤC MƠ HOA
Em vẫn biết, mộng mơ chỉ là ảo
Có bao giờ, hiện hữu phải hôn anh
Đến rồi đi, như gió thổi qua mành
Và bỏ lại, lòng mình bao nuối tiếc
Để nhiều đêm, lệ nhòa đôi mắt biếc
Khóc thương đời, sao nỡ hợp rồi tan
Phải tình yêu, như chiếc lá trở vàng
Theo gió lộng, lìa cành bay đi mãi
Em thầm hỏi, cớ sao tình ngang trái
Kẻ đầu sông, và người ở cuối sông
Chẳng xuôi theo, nước cuộn chảy thành dòng
Buồn chất ngất, lòng ơi làm sao ngỏ
Để rồi khi, xa nhau từ dạo đó
Xuân chẳng về, và nắng chẳng còn tươi
Mắt môi em, chợt cũng nhạt nụ cười
Phố vắng anh, phố như buồn muôn thuở
NuocMatMuaThu
R
Anh Mang Tội
Anh...
anh mang tội si mê
yêu cuồng say bão táp
giăng nỗi sầu đặc sệt bám viền môi
hôn lên môi son vị ngọt rã rời
Em...
em là nước
suối vĩnh hằng trong sa mạc
mát lòng ta giữa cay đắng sự đời
em cho ta nguồn sinh lực tiếp hơi
để vương lên nửa kiếp đời còn lại
anh mang tội, bởi vậy... em e ngại
ngăn trống nào bỏ lại giữ lòng tin
khi trong ta, bàn tay trắng một mô hình
là một khối tình yêu đang chờ đợi
dâng hiến, cho đời không còn nghiệt ngã
Yêu...
vì sao em lại khóc?
giọt lệ nào đọng lại bởi thời gian
gói quá khứ vào một giấc mộng tàn
và nối lại những giấc mơ huyền diệu
thôi đừng mơ, hãy vỗ về bằng âm điệu
từ tiếng lòng của hai kẻ khởi, được yêu
em có vui khi màu nắng mới ngã chiều
khi hoàng hôn ru em vào ân ái
khi trăng nhú phủ lên vùng ngây, dại
em thuộc về anh, anh của riêng em
tiếng lá rơi khúc khích ở bên thềm
như biết được ta yêu từ dạo đó
vì quá khứ đã là một điểm nhỏ
không thuộc về quan niệm của hai ta
Đoạn Trường
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.06.2011 20:35:45 bởi Viet duong nhan >
Mùa Thu Không Trăng
Đêm xuống anh đi tìm bóng trăng
Lắng lòng chỉ thấy khóm sao giăng
Ngỡ như đò chở qua sông ấy
Có nhớ tình anh mãi đợi nàng
Nàng đi bỏ lại chiếc giường đêm
Bóng tối quàng lên đặc sệt thềm
Hương chiếu nhạt phai lòng lạnh mướt
Buồn vương tâm sự với con tim
Tim còn lưu luyến chút mong manh
Cố hứng mà sao bóng chẳng thành
Những mảng tình xưa nay đã khuyết
Bên đời lỡ dở chết hồn anh
Anh đợi thu nầy thu nữa sang
Đợi khi sương bạc trải non ngàn
Đợi tình vỡ lẽ trăng quên đến
Em hỡi ! Tình anh có muộn màng?
Đoạn Trường
Sự đời, hợp rồi tan, tan rồi hợp, sao quá mong manh. Hỏi thế gian tình là cái chi chi...
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.07.2011 04:56:23 bởi Viet duong nhan >
Mùa Thu Không Em
Rồi mùa thu mang mang
Hồn cây buồn lá úa
Xa cành rơi lang thang
Trải hoang đường vó ngựa
Chờ em bao tháng ngày
Vòng tay vắng vòng tay
Hỏi người còn thương nhớ
Sao tình mãi lưu đày
... Từng mùa thu không em
Lòng buồn theo mưa đêm
Anh nhặt từng giọt nhớ
Ngỡ rằng môi em mềm...*
Từng mùa thu đi qua
Đời anh quàng bóng tối
Tình xa, đường chia lối
Mình anh ôm nhạt nhòa
Rồi mùa xuân chưa xanh
Mùa đông tuyết băng lạnh
Làm sao em nhớ anh...
Khi tình thu lãng đãng
Anh giăng sầu lên lá
Lá giăng sầu lên mưa
Mưa ôm từng sợi tóc
Tìm hương thu năm xưa
Đoạn Trường
... ...* ý thơ của Khê Kinh Kha
Nghe N. Quỳnh nói thích thơ Khê Kinh Kha, nên hôm nay Đoạn Trường viết theo thể thơ nầy, tặng NQ và cảm ơn NQ thật nhiều đã tặng cuốn tạp chí và dvd. Rất ngạc nhiên sao NQ biết là ĐT thích xem tạp chí ấy. Chúc NQ luôn vui, trẻ, khỏe. (Hổng biết khi nào ĐT có trái thanh long đầu mùa ăn hén)
Đôi Mắt Người Tình
Có một đôi mắt
hình như chưa từng quen
nhìn xa như lộc biếc
đến gần vọng nguyệt buồn
trăng qua giòng lạc mất
hồn tôi bỗng rung rung
tim lâng lâng khờ dại
muốn tìm thoáng lạnh lùng
Đôi mắt đã vì ai
tỉ tê hạt sương dài
ngấm lòng tôi thi vị
ngẫu nhiên hay an bày
tương ngộ cùng đôi mắt
thấm thoát nét kiêu sa
se sắt màu tan vỡ
giống như một loài hoa
Đoạn Trường
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.10.2011 10:13:53 bởi Đoạn_Trường >
Sài Gòn Có Em
Sài Gòn mưa bay
người tình trong tay
cùng ta dạo phố
chẳng nhớ ngày mai
Sài Gòn đêm nay
đèn khuya trổi dậy
nụ hôn nồng cháy
thắp sáng tình đầy
Ta cần có nhau
phút giây nhiệm mầu
vòng tay mở lối
lất phất niềm đau
Nhịp tim du dương
theo dòng tóc rối
môi ngoan chờ đợi
lạc đến thiên đường
Một thời quen hơi
chơi vơi nửa đời
dìm trong biển nhớ
thèm, khát bờ môi
Ai nào có hay
phút giây giả từ
Sài Gòn yếu đuối
cuộc tình ngàn thu
Đoạn Trường
Đoạn Trường viết bài thơ nầy thân tặng Nhật Hạ, coi như là một chút quà lưu niệm trước khi NH rời Sài Gòn. Khi nào có dịp NH nhớ trở về thăm. ĐT chúc NH và gia đình thượng lộ bình an và sớm ổn định nơi phương trời mới.
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.09.2011 04:21:02 bởi Viet duong nhan >
Phượng Xưa ! Về thăm trường cũ cảnh buồn thiu nhớ phượng thăng hoa mượt nắng chiều nhớ vóc em gầy chen bóng lá nhớ tà áo trắng thả bùa yêu Gốc me ngoài cổng còn ghi lại dấu vết tình xưa nhựa ngã màu hai đứa khắc lên từ thuở nọ nay vần trầy xước gợi tình đau Vướng lại trong tim những nỗi niềm tháng ngày ai hiểu khổ vì em sầu dâng cung đợi tròn âm hưởng điệu nhớ lên ngôi gợn nắng mềm Trường cũ còn đây cảnh cũ rồi bao chừ tìm lại hỡi người ơi tình xưa lỡ dở câu thề ước ngày ấy quen nhau nhớ một đời Đoạn Trường
"1 ng` hp nhất, k fai? là 1 ng` đc rất nhìu ng` i*...màk
là 1 ng` đc 1 ng` i* rất nhìu..." sưu tầm khi Đoạn Trường tập học tiếng @ thời nay.
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.09.2011 04:23:20 bởi Viet duong nhan >
Mùa Thu Bỏ Ngõ
Mưa vẫn rơi trong lòng người lữ thứ
mưa bay bay hạt vướng tóc đong đầy
ta lang thang trong cõi trời nhung nhớ
từng mùa thu từng chiếc lá vàng lay
Môi ngoan em ứa đầy mùi hương chín
hơi chưa quen tim đã ngẩn ngơ rồi
tại duyên trời hay nợ đời phải trả
gặp được em xao xuyến chẳng nên lời
Khi yêu nhau không màng lời gian dối
yêu đi em dù giây phút muộn màng
được một lần ta xây tròn giấc mộng
tình hôm nay mai tình chết, mồ hoang
Em xa ta đêm dài quàng bóng tối
hơi men cay, mưa vẫn đổ, đêm tàn
rồi một mình ta trở về cát bụi
làm sao khuê muôn nhớ ánh trăng vàng
Đoạn Trường
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.09.2011 04:25:17 bởi Viet duong nhan >
Sóng Tình
Gợn sóng xanh lơ hôn cát trắng
nắng chiều lướt thướt ánh vàng mơ
từng đôi chim bạc tìm hương chín
chao liệng trùng khơi, bóng ẩn mờ
Dăm cụm cúc hường đang nở hoa
ai ngồi đan áo gửi người xa
mùa thương tích lũy vào kim, chỉ
áo mới em đan có mặn mà
Gió lặng, mưa thưa ướt lá vàng
bên song cửa cổ, gác lầu hoang
buồn xanh lên mắt ai chờ đợi
một bóng lang quân sắp khải hoàn
Đoạn Trường
chúc các bạn luôn vui, đặc biệt là các cô nữ sinh trường TH NBT
Trích đoạn: Đoạn_Trường
Mùa Thu Bỏ Ngõ
Mưa vẫn rơi trong lòng người lữ thứ
mưa bay bay hạt vướng tóc đong đầy
ta lang thang trong cõi trời nhung nhớ
từng mùa thu từng chiếc lá vàng lay
Môi ngoan em ứa đầy mùi hương chín
hơi chưa quen tim đã ngẩn ngơ rồi
tại duyên trời hay nợ đời phải trả
gặp được em xao xuyến chẳng nên lời
Khi yêu nhau không màng lời gian dối
yêu đi em dù giây phút muộn màng
được một lần ta xây tròn giấc mộng
tình hôm nay mai tình chết, mồ hoang
Em xa ta đêm dài quàng bóng tối
hơi men cay, mưa vẫn đổ, đêm tàn
rồi một mình ta trở về cát bụi
làm sao khuê muôn nhớ ánh trăng vàng
Đoạn Trường
R
===========
Ksn co một bài:
Thiên đường bỏ ngõ định mang họa với DT ông anh mà khg kiếm ra AI đó có đọc xin cho nhá. ksn vào đây mới biết DT quá famous
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.09.2011 10:52:16 bởi ky song nguyen >
Trích đoạn: ky song nguyen
Ksn co một bài: Thiên đường bỏ ngõ
định mang họa với DT ông anh mà khg kiếm ra
AI đó có đọc xin cho nhá.
ksn
vào đây mới biết DT quá famous
kkkkkkk, famous có phải là phá mệt? Đúng là chưa phá muh mệt. Thằng em nầy làm biếng bá cháy, làm Đoạn Trường đi "Tìm" lun. Muh thơ xào lâu để nguội, Công Sỹ hãy xào bài mới, rồi tặng ngừ đẹp nào trong "vnthuquan", để ĐT qua, vừa thổi vừa đọc, kéeee. kkkkkk.
Tìm
Chiều nay
Một góc phố
Tình yêu chợt đánh rơi
Người tìm
Mong duyên nợ
Người đi
Tim vỡ, rời
Con đường xưa còn đó
Người thương
và người nhớ
Biết bao giờ... gặp nhau!
Đoạn Trường
============================================================================================================
Hỡi Cô Trung Học Trường Nữ Sinh
Hỡi cô trung học trường nữ sinh
còn nhớ mùa thu trước mặn nồng
buổi hẹn bâng khuâng làn gió thoảng
anh thường hỏi nhỏ, "Nhớ anh không?"
vén gợn tóc mây vờn dưới nắng
mĩm cười âu yếm đắm nhìn anh
mắt nhìn trong mắt thay lời nói
bày tỏ yêu đương rất trọn lành
anh đã thơ ngây và dại khờ
chìm trong say đắm của hư vô
lâng lâng hồn ướp làn hơi ấm
để sóng ba đào trôi ngẩn ngơ
ai biết tình ta cũng chỉ là
khởi đầu hương thấm ngọt râm ra
lún sâu ngọt-đắng chông chênh quá
nay hỏi cô rằng có nhớ ta?
Đoạn Trường
Hôm nay Đoạn Trường xin ra mắt các cô nữ sinh, thuyền vẫn chờ người lái, còn sồn sồn... Nay mai chắc là ê sắc chạy (hahaha).
Chúc các bạn luôn vui !
Sầu Nhú Mộng
Em đi bỏ áo sầu lên mộng
hơi ấm hoàng hôn lạc lối về
thanh vắng đường bay chim mỏi cánh
tím dòng sông cạn khúc phu thê
áo mỏng còn đây mộng nứt hoa
hương loang với nắng thắm rừng xa
sỏi nằm cô quạnh bên dòng đợi
cát bụi tàn phai vị mặn mà
ai nghe trong tiếng chim non hót
điệu lý nôm na cảm chạnh lòng
chim cũng lạc đàn chung cảnh ngộ
duyên trời nỡ để kiếp hư không
vì một lần đi đã lỡ làng
bên trời thu ấy bóng thu sang
bên này lá đổ trong chiều vắng
hỏi nắng còn không? Đã muộn màng...
Đoạn Trường
Nầy các cô nữ sinh ơi, chắc là chúng mình cùng chung cảnh ngộ, "Chim cũng lạc đàn chung cảnh ngộ... Duyên trời nỡ để kiếp hư không" Ai có ý kiến gì hôn?
Chúc các bạn cuối tuần luôn vui, khoẻ và đêm nặng đẹp.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.09.2011 00:15:46 bởi Đoạn_Trường >
Sầu Nhú Mộng
Em đi bỏ áo sầu lên mộng
hơi ấm hoàng hôn lạc lối về
thanh vắng đường bay chim mỏi cánh
tím dòng sông cạn khúc phu thê
áo mỏng còn đây mộng nứt hoa
hương loang với nắng thắm rừng xa
sỏi nằm cô quạnh bên dòng đợi
cát bụi tàn phai vị mặn mà
ai nghe trong tiếng chim non hót
điệu lý nôm na cảm chạnh lòng
chim cũng lạc đàn chung cảnh ngộ
duyên trời nỡ để kiếp hư không
vì một lần đi đã lỡ làng
bên trời thu ấy bóng thu sang
bên này lá đổ trong chiều vắng
hỏi nắng còn không? Đã muộn màng...
Đoạn Trường
Lầu phai mộng Aó hoang nở bỏ lầu phai mộng rêu phủ chân xưa mất dấu về Hán dương chim hạc xòe đôi cánh lầu mộng còn vang tiếng thảm thê vạt áo còn đây lẫn cánh hoa mùi hương thoang thoảng ngất hưong xa cỏ xanh Anh Vũ mơn mơn đợi bóng củ người xưa nhớ nhớ mà Đâu đây oanh yến vô tình hót không phải điệu thưong cũng chạnh lòng “Hữu duyên thiên lý năng tương ngộ” nhưng đà chia cách đã bằng không Khói tỏa đầu thôn tới cuối làng Một đò nan nhỏ vội vàng sang đưa người lữ khách rời sông vắng bỏ bến đò ngang lại chẳng màng…???.. kysong nguyen Họa cung DT Hoi thăm sao Kê Tê hỏng màng vậy
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.09.2011 12:06:55 bởi ky song nguyen >
Trích từ Câu Lạc Bộ Tri Âm, posted by Triart
Trả Khao Khát Về Linh Hồn Trĩu Nặng
Mùi hương tóc bâng khuâng vùng ký ức
chiếc khăn màu còn gói kỹ tóc tơ
ta ngẩn ngơ tròn một mối tình hờ
mà xa lắc ta khôn nào với tới
thì vũ trụ trả mắt về đêm tối
trả lồng đèn về gợn nước huyền linh,
và côn trùng mượn đốm lửa hồi sinh
kêu ra rả nhờ thế nhân điêu khắc
một bảng lảng trong khói sương tản lạc
bước chân nào làm nghiêng bước người say
vòng tay ai quen ôm tối bỏ ngày
mà sương lạnh mãi trung thành canh giữ
mai giấc điệp mong có nơi trú ngụ
hồn của ai may gặp nắng huy hoàng
gánh lên vai mỗi vẻ đẹp trái ngang,
thúng lưu luyến kẽo cà, dài đêm vắng
trả khao khát về linh hồn trĩu nặng
tìm nhân sinh hay phục dưới môi xinh
gặp đa đoan hay một thoáng chung tình
phút chưa đọng mà sương tan thành giọt
thấm lên cỏ ướt chân người trở gót
vội bỏ ai, bỏ cả thế gian khờ
ta trả ta đêm ru khẽ ầu ơ
chim lẻ bạn thèm hỏi han và gian dối
rồi vũ trụ trả ta về đêm tối
riêng ta say quên-nhớ nửa đời ta.
Đoạn Trường
R
Mèn uiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiii, nghe nói các cô nữ sinh chê Đoạn Trường còn sồn sồn wa', chưa đủ cay như gừng già hén. Chắc là phải xức dầu cù là cho cay cay, mặn mùi sương khói hén (hừa hừa).
Weekend nầy, chúc các bạn nam nhậu hả hê, nữ đi sắm đồ với ngừ tình khỏi chê, gừng cay cay vui với kà kê cho mí bả mê. (Ai có lẫu dzeeeeeeeeee, hú một tiếng, ĐT chạy wa liền)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.10.2011 05:59:24 bởi Viet duong nhan >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 6 bạn đọc.
Kiểu: