Thôn Nghèo... Đoạn Trường

trích từ ThichDoXin của vnthuquan.com/ảnh sáng tác
Tù Nhân Trên Môi Nàng
Chìa khóa tâm hồn mở phiên bản
cảm xúc rả rích tim tôi giữa những đêm nông nổi
tôi hái mimosa từ đôi môi hoang dã
rơi vào cơn lốc quyến rũ
dưới hàng mi lấp lánh ánh sao mọng
cháy vào rạng đông
ánh ban mai lóe mặt trời rạng rỡ
tôi đuổi theo bóng hồng tước trên dòng sông huyền huyền
băng qua đồi ngoan cong vênh hổn hển
lõa màu hoa đượm sắc
của thân thể nàng đang rộ giao mùa
những bong bóng ngọt vỡ từ khóe miệng
như vạn vó ngựa phi nước đạị dồn dập
trên những ngọn sóng lăn tăn mặt biển
tôi thấu nhập đáy lòng nàng
hé nhìn sợi dây cương bằng tuyết
đang đợi chờ hiệp sĩ xâm chiếm
độc tình yêu viền quang phổ bụi đau
đập không lường trước
huyền bí lâu dài
dưới bít tất dài trống vắng
con đường thon dẫn đến thành tình yêu song song
hồng tước âu yếm nhìn tôi, vào đi Anh
môi nàng nở hoa của kẻ chinh phục
sự tồn tại tôi đốt thành tro
trước then nàng đang mở
tôi tan vào nàng, tan cả tôi
tôi tan vào tình yêu trọn vẹn
tình yêu có đôi cánh trầy xước
tình yêu có đôi môi cuồng dại
tình yêu có tiếng khóc vào đời
hồng tước của tôi
đêm tàn qua bóng rũ
tôi ái ân nét lạnh
đi vào mimosa Việt Nam
mimosa đậu trên hồng tước
thao tác cánh đồng chạy về chân mây
tia nắng vuốt những ngón tay lên thân thể nàng tươm tất nhịp thở tương lai
du mục đu vào quán trọ định mệnh
ngày duỗi ra mùa
dưới đôi cánh trầy xước, đồng cỏ trắng muốt hiện ra, giọt lệ trong vắt
chảy vào đại ngàn tình yêu
thất trận và trả lại quyền đàn ông nơi ranh giới
tù nhân trên môi nàng
đất trườn mình sống
ngọc lựu thấm tôi
giấc mơ ấp ủ bay lên linh nghiệm
nàng nhốt tôi trong nhà tù tội lỗi xác thịt cuối cùng
Đoạn Trường
Cảm ơn nhà thơ TVL và các bạn đã đọc "Mùa Khô Trên Tháp Mẹ." Đoạn Trường viết từ tấm lòng, từ trải nghiệm của đời mình, và cũng là những hành trình của cuộc sống trong hiện trạng con người và đất nước.
Nụ Hôn Lần Cuối Có một lần gió sương mai âu yếm mùa thu năm trước chiếc lá vàng thức dậy lạnh lạnh cánh điệp bình minh tờ lịch mỏng rơi xuống giường rón rén như vừa sang mùa bóng thu lỏa thể trên cỏ sợi nắng len lỏi tóc nàng qua những cành hoa lâng lâng phút bên nhau còn nhớ đôi môi chạm bóng đêm có bao lần quên rạo rực tiếng dế thu trên chiếc giường lắng đọng hai que diêm sờ nhau cháy nóng bỏng thắp sáng linh hồn tôi man dại những ký tự bản thể nông nổi tan vào hơi thở đất mắt nàng cài then ánh mắt tôi thụ phong tình yêu hiện đại nàng thám hiểm con đường cong mới lạ mênh mông kho báu lẻ loi đưa tôi vào cánh đồng gặp gỡ những thùy dương tan rã nàng chắt chiu những gập ghềnh rắn chắc dưới bàn tay tìm lại gốc ái ân tôi lạc vào sa mạc khao khát giọt đoái hoài thấm mát nỗi truân chuyên tôi yêu nàng như một tội đồ trầy xước trong kỳ vọng thanh thản môi nàng tìm tôi cuồng điên đuổi theo những cánh chim hồng ngát những ngón tay khờ dại lạc lối reo mừng lướt sóng tiếng nhạc ngân nga ngực nàng tôi trú ngụ trong trũng ấm áp hoàn sinh hạnh phúc lặng lẽ cung điện nàng mở tung hoàn vũ vườn nho nàng ngọt ngào dưới ánh nến tình tự lung linh những lối diễm lệ nguyên bản dẫn đến thành tình yêu thảng thốt những quả lựu khởi nguyên nứt ra trên lưỡi tuyệt diệu run rẩy nàng trở về với vương miện của nụ hôn lần cuối... Đoạn Trường Buổi Sáng Mùa Thu Trên Xa Lộ Buổi sáng lái xe dưới nắng lành Bên đường hoa dại nở long lanh Trên trời mây trắng lùa chim trắng Dưới nước sông xanh níu cỏ xanh Xa lộ ngân nga đời thảng thốt Phố phường chen chúc lối loanh quanh Bóng thu vừa điểm vàng dăm lá Đã thấm hồn tôi sầu mỏng manh Đoạn Trường Thân chúc các bạn "Thôn Nghèo" cùng gia đình mùa Thanksgiving tràn đầy phước hạnh. Riêng Tùng, nghe nói đang lên hương, khoái quá hén. Chúc mừng Tùng gia đình thêm hạnh phúc. Hôm nào, phải mang đầu heo đến bái Tùng làm sư phụ. Đón chào Khoa bên Canada đã vào "Thôn Nghèo" lâu rồi, hôm nay Đoạn Trường mới biết. Chúc Khoa cùng gia đình mùa Holiday an vui trọn vẹn. Cảm ơn N Quỳnh còn nhớ đến ĐT. Kính chúc NQ a wonderful Thanksgiving! Cho ĐT gửi lời thăm các bạn của NQ.
Sáu ơi! Đừng nói là anh quên Sáu đó hén. Quỷ xứ nhớ muốn chít kkkkk. Chờ hoài như con giraffe muh không thấy bật máy. Chúc Phương Diễm mùa Thanksgiving tươi như hoa Rose của buổi bình mình!
Loan ơi! Nghe nói bố của Loan khỏe lại bình thường. ĐT làm thơ Đường cụ đọc cho vui. Loan còn nợ một thứ... Đùa thôi. Chúc Loan cùng gia đình Happy Thanksgiving! Nhớ nói với cụ, có con gái xinh cũng nhờ thiệt.
Kính chúc anh chị Vân/Tường a fantastic Thanksgiving! Chúc cô nhỏ em Phương Tuyền Thanksgiving như ý! Đoạn Trường kính chúc quý độc giả mới mùa Lễ Tạ Ơn lai láng hồng ân.
Chiếc Lá Rơi Chiếc lá vàng không trở về mùa Thu trong căn nhà không cửa sổ những cuộc đời đi qua hỏi rằng chiếc lá là ai? trong ký ức người Việt nào... người mang quốc ca "Hải Ngoại" đau héo nhất có lẻ là người bận rộn tiền nhà và tiền bảo hiểm câm lặng chiếc lá sinh ra trong thương nhớ quạt dừa xanh khi chiếc lá vàng, rừng phong đỏ đánh rơi có những chiếc lá sinh ra trong mùa mưa và nắng mùa lái xe Honda trong bọc ni-lông nước lũ liếm gót chân mùa lá không biết vàng và mùa Thu chưa bao giờ chạm đất mầm non trong một lối mòn đơn giản có những chiếc lá sinh ra trong mùa Hè xanh mát, mùa Tết kẹo mứt mùa tìm kiếm facebook và lạc mất sim card chiếc lá rơi dưới bóng hàng me, bên hàng phượng vĩ trái tim chạm đất cảm giác úa vàng trên chiếc ghế ẩm mốc lặng lẻ giấc mơ nhốt đầy ve lệ tựa vai vào một góc nhỏ trưởng thành chiếc lá đi qua những khoảng tối tìm tôi dưới bóng đèn tôi nhìn tôi hoài nghi giữa thành phố xa lạ không tên Sài Gòn bóng lá tan uể oải thước phim đứt từng khúc có những chiếc lá buổi sáng thức dậy len lỏi giữa dòng xe bước vào khoảng trống vắng và cô đơn chưa bao giờ có người hỏi nếu được chọn lựa thà làm bánh xe hôn lên mặt đường quên lãng dưới lốp xe đến sau chiếc lá dừng lại tìm chổ đậu xe năm cũ mục nát trước giao mùa trong những đôi mắt xanh tôi là chiếc lá vàng nói bằng ánh mắt nâu chiếc lá vàng thấm đất có những chiếc lá mọc trên cành sum suê với những loài hoa rạng rỡ bên ngoài nhìn vào như một khu rừng nhiệt đới vẫn không tìm một vì sao hiện rõ thầm kín thật sự giấu vào hốc đá một ngày kia kẻ chăn bò phát hiện qua những tiếc nuối sẽ về đâu? dòng sông dù chảy bao nhiêu chiếc lá trôi theo rồi cũng dừng lại cảm giác vơi đầy chiếc lá sẽ vàng và mùa thu xanh xao điểm chọn lựa cuối cùng chiếc lá rơi có chiếc lá nào quên được cành... có chiếc lá nào không thương nhớ cây... có chiếc lá nào chưa chạm nắng và bão... trong giây phút nầy, chiếc lá là ai? tích tắc rơi tích tắc rơi tích tắc rơi Đoạn Trường Chúc anh Hàn Sĩ Nguyên mùa lễ tràn đầy Thiên phước. Dạo nầy anh và nhóm bạn của anh ra sao? Lâu lâu nghe lại những bản nhạc anh phổ rất ấm.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.01.2015 04:16:06 bởi Đoạn_Trường >
MERRY CHRISTMAS 2014 & HAPPY NEW YEAR 2015
Thi Sĩ Đoạn Trường ui! Anh khỏe và trẻ mãi đúng hôn ta? Thiệp chúc Giáng Sinh nhìn thấy quen quen hen, sáng nay Ánh Tuyền dự định sẽ gửi tặng Anh Thi Sĩ của tụi em một tấm hình chụp từ cây thông nhà làm. Nhưng AT nghĩ tấm thiệp trên mới đầy đủ ý nghĩa hơn.
Tụi em, những cô độc giả yêu thơ, mến thơ và riêng chọn dòng thơ mang bút hiệu Đoạn Trường mà thôi. Cũng không hiểu tại sao mỗi bài thơ của Anh thường để lại trong tâm tư người đọc những ưu tư, những khắc khoải mãi. AT hình dung thơ Đoạn Trường hệt như dòng sông từ quá khứ xuôi nguồn vào tương lai, dòng sông chảy vào đời mặc ngày, mặc tháng. Mỗi một bài thơ chừng như không vắng những mùa khô cạn nước và thơ Đoạn Trường dường như đặt cuộc đời trước dòng sông, phải chăng Thi Sĩ muốn dòng sông lưu luyến một ý nghĩ- một hình ảnh mình hay ai đó một lần ... về lại bến dấu yêu- nơi bờ hạnh phúc từng lưu chân.
Thương chúc Anh cùng gd hưởng trọn một mùa Holiday ấm áp và đón chào Năm Mới thật bình an, đoàn viên tràn đầy ân phúc Đức Chúa Trời.
Em Ánh Tuyền
Dec 24, 2014
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.12.2014 15:15:32 bởi Ánh Tuyền >
Cảm ơn N. Quỳnh rất nhiều đã quý mến gửi thiệp chúc Giáng Sinh và Năm Mới qua điện thoại di động. Nhờ nhỏ em làm siêng đã dán tấm thiệp lên trang "Thôn Nghèo."
Chúc N. Quỳnh cùng người thân năm mới tràn đầy vui khỏe.
--------------------------------------------------------------------------------------------
MERRY CHRISTMAS 2014 & HAPPY NEW YEAR 2015
Thi Sĩ Đoạn Trường ui! Anh khỏe và trẻ mãi đúng hôn ta? Thiệp chúc Giáng Sinh nhìn thấy quen quen hen, sáng nay Ánh Tuyền dự định sẽ gửi tặng Anh Thi Sĩ của tụi em một tấm hình chụp từ cây thông nhà làm. Nhưng AT nghĩ tấm thiệp trên mới đầy đủ ý nghĩa hơn.
Tụi em, những cô độc giả yêu thơ, mến thơ và riêng chọn dòng thơ mang bút hiệu Đoạn Trường mà thôi. Cũng không hiểu tại sao mỗi bài thơ của Anh thường để lại trong tâm tư người đọc những ưu tư, những khắc khoải mãi. AT hình dung thơ Đoạn Trường hệt như dòng sông từ quá khứ xuôi nguồn vào tương lai, dòng sông chảy vào đời mặc ngày, mặc tháng. Mỗi một bài thơ chừng như không vắng những mùa khô cạn nước và thơ Đoạn Trường dường như đặt cuộc đời trước dòng sông, phải chăng Thi Sĩ muốn dòng sông lưu luyến một ý nghĩ- một hình ảnh mình hay ai đó một lần ... về lại bến dấu yêu- nơi bờ hạnh phúc từng lưu chân.
Thương chúc Anh cùng gd hưởng trọn một mùa Holiday ấm áp và đón chào Năm Mới thật bình an, đoàn viên tràn đầy ân phúc Đức Chúa Trời.
Em Ánh Tuyền
Dec 24, 2014
Ơiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiii! Đoạn Trường nè. Gì mà thi sĩ. Đoạn Trường đủ rồi. Khi nào anh ra thơ, bán kiếm tiền, có độc giả mua ủng hộ, lúc đó mới là thi sĩ. Câu "Riêng chọn dòng thơ mang bút hiệu Đoạn Trường mà thôi" hổng tin. Nói là yêu thơ, mến thơ, mà đọc một dòng thơ, hổng tin à nhen. Biết tổng tòng tong mà. Tự nhiên hôm nay em văn chương quá thế nhỉ. Đúng là nhà thơ giấu nghề, lâu lâu phán một câu làm anh xỉu luôn. Khen thơ anh quá, độc giả tri thức cười thầm đó. Cảm ơn em và Sáu đã ủng hộ anh. Chúc em và cô Sáu Rose nhà ta năm mới lai láng hạnh phúc, và an khang.
------------------------------------------------------------------------------------------------
Đoạn Trường xin kính chúc quý độc giả "Thôn Nghèo" năm mới khang ninh và tâm hồn thơ vĩnh cửu.
Hiện Sinh Của Cơn Say Sống Lại Những ruy băng hồng rơi qua buổi sáng hơi gió đẩy tấm băng đá chiếc lá kéo xuống nỗi nhớ đang nằm nhà thơ nhìn ra cửa sổ vực thẳm nắng lác đác con chữ đỏ, vàng giọt xanh trên giấy bắt đầu héo thu ước giá... bình minh tan vào đôi môi nụ hôn điểm tâm no tròn thấu hiểu cài kén tình ái trong im lặng lên mái tóc se lạnh nhà thơ chết nơi mộ chữ dòng thơ thoát ly cuộc hành trình biển ánh hy vọng ngọn hải đăng lún dần da thịt không lấp đầy cửa biển trống vắng trên bàn tay thấy bóng mình nỗi nhớ con chữ ra đi, coi nhẹ phút ban đầu bút cắt xén quỹ đạo lo lắng nhau nghĩa nhìn ly rượu sam banh cũ tối đặc bên giường da thịt đắng đót nỗi niềm lõa lồ bùng binh nhớ băng qua con đường lởm chởm gai góc nhà thơ gánh hai bức tranh người tình uống dòng sóng giọt mưa cúi xuống vũ trụ quá khứ hối tiếc ấm áp nặng một đầu gánh bên kia u mê tìm vết thương tương lai dưới niềm đau hiện tại khấn nguyện trong nhà thờ rỗng tuếch nghiêng bước lối về chiếc lá rơi trong cái nắm tay từng nụ hoa nẩy nở ánh mắt rạng đông long lanh hàng mi ngọt đậm tình tự mặt trời khỏi sẩy chân lỗ đen khi nàng tan biến dại dột ơi! hãy hôn nhau độ lượng và yêu nhau những bông tuyết lạnh những hoa hoàng cúc xây dựng môi để trần trái tim bé bỏng khuyết tật sát lại rót đầy những giác quan hiện tại tình yêu sinh, tử nàng hãy cởi những mảnh trăng ra ta muốn xối nàng hạt nắng chúng ta thấm thía niềm đau của cuống lá rụng cùng nhảy múa hân hoan theo nhịp điệu mưa tiếng chuông của bài thơ đẹp ta say trên ngực nàng cánh đồng hoa hồng đến với nàng ta ngậm những nhụy hoa câm nín thân thể cây bàng run rẩy dưới đám mây trắng đầu vú nàng biết mọi ngôn ngữ mặt trời ửng đỏ cánh buồm căng gió nhấp nhô trên khoái lạc chở mẻ cá đầu tiên về một nơi nào đó trên trần gian hạt hạnh nhân nứt thơm chào đón các vì sao nồng nhiệt xoay chuyển bí ẩn của lửa rọi sáng nỗi nhớ bước xuống giường, qua cửa sổ trên bờ vực của chuyến bay thả mình xuống hiện sinh của cơn say sống lại Đoạn Trường
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.01.2015 04:09:45 bởi Đoạn_Trường >
Sáu Thăm Thẳm gửi TNPD Sáu cất tiếng hát những cụm mây tươm nắng xuống chồi xanh cỏ cây dự tiệc cưới tiếng dế mèn lộng lẫy nắm bụi hồn nhiên giữa cơn lốc những ngày thăng hoa rồi Sáu tung cánh bay mùa xuân tuôn ràn rạt tuyết giọt sương lạnh tan chảy những cồn đảo ấm dưới ánh nến trầm lặng bóng tối gieo xuống anh rơi ở giữa hồn người cầu vòng rực rỡ mầu nhớ mầu thương bắt ngang một quán cà phê nhỏ Sáu thăm thẳm từ sông ngóng núi chỉ số bên nhau tàn lụi sân bay đi vào xa vắng chiếc vé cuối cùng em là một rung động từ sáu lên đầu môi... anh Đoạn Trường Tiễn Nhau Hẫng Giữa Chân Mày Kim cương dậy buồn cổ tích chiếc nhẫn ngừng nói với ngón tay đồng cảm sẽ quyến rũ băng tuyết thư viện ký ức đặt những con sóng lên kệ hiệp sĩ khâu buồm trở về cung điện nơi bướm giai nhân ngủ trong mắt giữa vạt hoa anh đào neo trên cánh đồng tuyết ái tình thả loăn xoăn bên một thác nhỏ tiếng khánh ngả mầu dưa hấu cửa đông thương nhớ thức dậy mùa thu mỏng đã tuột khỏi chân sót tuyết trắng nõn rơi lên da thịt những bông tuyết lõa xõa về đâu khi hào hoa phong nhã cầm lược đang khâu buồm trâm cài trở thành trường giang nằm trên kệ sách từ sông ngóng thuyền cũ bến hoàng cung xa vắng hoài niệm tan loãng đôi mi tiễn nhau hẫng giữa chân mày những giọt máu diệp lục tàn rã cành khô trăng rách xáo xác đêm bão cát sóng sánh tiếng gà gáy cuối phố ly rượu xoay chập chờn từ cánh buồm tư lự cơn lốc lãng mạn rót đầy tin nhắn text kín vào chai đôi tình nhân chia nhau con dấu phẩy ngang đời dã thú nỗi đau gió lạnh buốt hiên nhà có những bông mai vàng nở niềm tin đàn chim mỏng mảnh cất cánh dưới nắng bức tường lưu chuyển ngày lục bình qua những vân tay vắng ngắt Đoạn Trường
Trà Xanh gửi Lisa Nguyễn Trà xanh gói gói tình nhân loại quẫy hơi ấm màu xanh non nhấp môi hôn cảm giác gần gũi đến gần gũi cựa quậy đồn khuya bất tận âm vang hoàng hôn phi đêm hoang tàn tách trà xanh tiễn bước sân ga xe lửa chuyển dòng chảy luyến nhớ từng toa, từng toa dấn thân con đường gầy sướt đắng chát thấm dần ngót ngót chiếc vé khấn lặng trong tay linh cảm trả lại hương chuông gió rung động mỗi bước chân qua một cổ xe ngựa đứng nhìn dốc núi những tán lá ngày xưa đã trổ bông kết trái vài cây phấn cổ thụ nằm nghỉ bên hóc đá tà áo trắng thắc thỏm thời áo trắng trong hộc tủ trống vắng một con tằm tìm kiếm rừng dâu giữa cái kén vụn vỡ cô đơn đi lạc trong ngôi nhà dòng sông cạn ngọn nến ngoài hiên chờ trăng xõa tóc nhuộm đời sáng loáng giấc mơ lượm được những vì sao từ con tằm đang kéo nhớ bình trà đợi... Đoạn Trường Cám ơn món quà Lisa đã tặng trà xanh và bưởi ngọt. Hai thứ gói đầy tình cảm và làm cho thông máu hạ chất cholesterol. Đoạn Trường sống khỏe để ĐT tìm người làm mai giùm Lisa hén. Quà tặng lâu rồi, hôm nay ĐT mới nói cám ơn, mong Lisa thông cảm nhé.
Khi Chúng Ta Ngồi Xuống Khi chúng ta ngồi xuống là đã đi hết một quãng đường mệt mõi nuối tiếc thanh thản nghỉ ngơi là chuẩn bị một con đường phía trước nơi hiên nhà có vườn hoa hồng đang trổ bông nơi tách cà phê hâm nóng ánh mắt nơi nụ hôn là điễm tâm của thương mến buổi sáng chúng ta đọc tờ báo... hai cuộc đời khi chúng ta ngồi xuống là đã đi hết một quãng đời dù chúng ta thắp bao nhiêu ngọn nến người xung quanh cũng không thấy được nỗi đau người quàng khăn cho ta sẽ thấy chuỗi đau đeo lên cổ người khâu khuy áo sẽ thấy vết nứt trái tim người dọn cơm lên bàn sẽ thấy ta đói khát tình cảm chúng ta cùng ngồi xuống chung mâm để đón nhận những niềm vui đang nở trước sân để gắp cho nhau những yêu thương đến với người để lắng nghe nụ cười tận cùng của nghiệt ngã bàn chân ngâm trong nước ấm để đôi tay xoa bóp chúng ta những quá khứ giúp mềm mại cuộc đời phía trước trong giây phút đó, hai tâm hồn hiệp một trong nhịp thở của con tim trong hương âm của tiếng nói nắng lặng lẽ trong hơi ấm của ngày giản đơn khi chúng ta cùng ngồi xuống là đã yêu mến nhau giông bão sẽ chẳng còn ý nghĩa lo sợ gió thoảng sẽ chẵng còn ý nghĩa hờ hững cái ôm từ đằng sau phủ đầy ý nghĩa... chúng ta tìm thấy nụ hôn của niềm tin nắng mưa gọn gàng xếp vào hộc tủ trống vắng nhường chổ cho những tiếng đùa chúng ta cùng bắt đầu một ngày mới khi chúng ta cùng ngồi xuống là đã bao dung... một nỗi đau một hạnh phúc một không gian của riêng hai chúng ta bất tận Đoạn Trường Đoạn Trường tin chắc một số quý độc giả sẽ nhận ra dòng thơ nầy. Cảm ơn quý độc giả ủng hộ.
Anh quý, có lẽ những tháng ngày này là những ngày tháng bận rộn nhất- bận rộn không phải vì chuẩn bị cho ngày tư ngày Tết. Nói chung là cơm áo, gạo tiền hành tụi em, riêng em nó hành đến nỗi phải bỏ hết những thời gian, không gian mà em yêu quý nhất ... Anh thông minh hiểu cô Sáu như lòng bàn tay, thì nhất định phải cảm thông cho cô Tư nữa nhen. Khi nào Thi Sĩ Đoạn Trường ra tập thơ cho Tư và Sáu hay. Tụi em những cô độc giả đầu tiên ủng hộ cũng như chờ- mong- đợi ... đã lâu.
Tiễn năm cũ đi và đón năm mới về ... thương chúc Anh Đón Một Mùa Xuân Ất Mùi: An Lành- Hạnh Phúc- May Mắn ... Mạnh Khỏe Anh nhé.
Trước phút giao thừa Xuân Ất Mùi 2015
Em Ánh Tuyền
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.02.2015 12:40:58 bởi Ánh Tuyền >
Ánh Tuyền
Anh quý, có lẽ những tháng ngày này là những ngày tháng bận rộn nhất- bận rộn không phải vì chuẩn bị cho ngày tư ngày Tết. Nói chung là cơm áo, gạo tiền hành tụi em, riêng em nó hành đến nỗi phải bỏ hết những thời gian, không gian mà em yêu quý nhất ... Anh thông minh hiểu cô Sáu như lòng bàn tay, thì nhất định phải cảm thông cho cô Tư nữa nhen. Khi nào Thi Sĩ Đoạn Trường ra tập thơ cho Tư và Sáu hay. Tụi em những cô độc giả đầu tiên ủng hộ cũng như chờ- mong- đợi ... đã lâu. Tiễn năm cũ đi và đón năm mới về ... thương chúc Anh Đón Một Mùa Xuân Ất Mùi: An Lành- Hạnh Phúc- May Mắn ... Mạnh Khỏe Anh nhé. Trước phút giao thừa Xuân Ất Mùi 2015 Em Ánh Tuyền
Cảm ơn Tư lời chúc đầu xuân. Chúc Tư Năm Ất Mùi mọi điều được hanh thông và như ý. Đầu xuân, nhớ bài hát "Xuân Nầy Con Không Về" của Trịnh Lâm Ngân do Duy Khánh thực hiện. Duy Khánh là ca sĩ người Nha Trang, rất miền trung bộ (giống anh Đoạn Trường nhà quê nầy), hát rất mùi. Làm nhớ đến Sáu. Không biết là Sáu còn nhớ thơ anh nữa không. Chúc Sáu ở bên đó Năm Ất Mùi vui vẻ, khỏe mạnh và vẫn đẹp mãi như người trong tranh. -------------------------------------------------------------------------------------- Cảm ơn N. Quỳnh ủng hộ dòng thơ Đoạn Trường và thường xuyên cổ vũ với những lời thăm hỏi và các món quà quí. Cảm ơn NQ đã gửi tặng bánh Tét và lời chúc Xuân. Có độc giả ủng hộ là một điều khích lệ và tương đồng của người xếp chữ và sáng tác như ĐT. Những lời thăm hỏi và gói quà quí làm ĐT ấm lòng trong mùa Đồng băng giá. Chính vì vậy, mà bài thơ hôm nay có ít nhiều cảm xúc. Năm Ất Mùi, Đoạn Trường xin chúc N. Quỳnh cùng gia đinh hưởng vạn sự như ý, vui-trẻ-khỏe. ---------------------------------------------------------------------------
KHAI BÚT ĐẦU XUÂN Qua Bao Nhiêu Chiếc Cầu Trong Cuộc Đời Nầy Qua bao nhiêu chiếc cầu chúng ta đã đi trong cuộc đời nầy có mấy lần chúng ta bỏ xuống những nỗi đau bên dưới có dòng sông thét gào trong mùa thác lũ có vưc sâu tan tác với những chỏm đá cô độc có đồng hoang lác đác vài cánh chim lẻ thầm lắng mang vào buổi chiều nơi vỉa hè của góc lòng ý thức trăng khuyết và sự nhạy cảm bóng đêm khi chúng ta đi qua chiếc cầu mang đầy hy vọng để đón nhận vân tay khảo sát tỉ mỉ bản đồ trên khuôn mặt để đan ngón tay tìm tương lai trong từng sợi tóc để gặp ánh mắt đi đến chân trời của ý nghĩ để tìm được niềm vui tận cùng ngày mới cái nắm tay đầu tiên đã xóa bỏ sự xa lạ đã bao dung những khác biệt đã mở cửa kho tàng thế giới mới có nhiều điều trái tim tìm hiểu không cần một lý do trái tim không cần lý do để đập ánh trăng không cần lý do để khuyết con đường không cần lý do để chia nhiều ngõ rẽ sau những lần chia ly mà chúng ta vẫn can đảm đứng lên khi chúng ta đi vào bên kia của nhiều ước mơ nơi có nụ hôn và nỗi đau nơi trả giá cho những thay đổi chính mình... chúng ta cố xây đắp chiếc cầu hạnh phúc mà không biết vắt ngang qua sự bao dung lầm lỡ có một ngày chúng ta gặp một người người ấy giận với những điều vô nghĩa giận với chiếc lá rơi trên trang giấy học trò hồi sinh sau những lần lắng đọng giận với ước mơ tan vỡ rót đầy chén ly bôi cay đắng giận với chiếc áo giả dối khoác lên lầm tưởng giận với vườn hoa khô héo tự bao giờ chúng ta lo lắng mưa mùa hạ mà quên đi cách sống đúng nghĩa của bình minh hôm nay ai đi qua chiếc cầu mà không nhớ con đường mòn ở dưới quê chúng ta đã đánh mất hồn nhiên nụ cười bước chân khoan thai giữa những ngày mệt mỏi chúng ta đã đánh mất trong những ngày cố chấp đánh mất trong những lời mưa nắng đánh mất chính mình khi không còn biết tha thứ chúng ta bỏ lại rất nhiều xung quanh để đi qua chiếc cầu để rồi đánh mất trục tâm lạc quan... trái tim chúng ta muốn đi vào vùng đất lạ bằng cái nắm tay giản dị bằng nụ hôn hiện thực bằng thỏa hiệp đời sống mình để mở cửa trái tim của căn nhà chứa đủ nỗi đau như tiếng chuông chùa gói trong lời kinh của người sám hối dù vang xa đến đâu kẻ đó vẫn còn đứng yên một chổ hành trình của nhiều lập trình cùng chung một đáp số một ngày chúng ta thức giấc và nhận một tin nhắn bất ngờ, đó là bình minh của ngày mới hãy bước đi trên con đường định mệnh hãy choàng vai những ngọn lửa ngun ngút tàn lụi quá nhiều vì đó là những tháng ngày mạnh mẻ hãy hôn những bông tuyết băng giá để cảm nhận sau những ngày nắng gắt hãy quên những bước chân ngày cũ để khám phá những cánh hoa mới lạ trên con đường hiện tại thật không dễ nhưng phải là như thế nỗi đau dị dạng theo thời gian và ý nghĩ khi chúng ta sinh ra, chiếc cầu đã bắt đầu nỗi đau cũng vừa thai nghén khi chúng ta đặt nó vào trong nôi và cẩn thận chăm sóc, nó sẽ ngủ yên con mưa phùn đầu ngày làm tan đi những hạt bụi những giọt nước mắt sẽ không tan biến sau một lần khóc nó sẽ trở về, dù muốn dù không, vẫn ấp ủ những giọt nước mắt tưới sinh tồn và can đảm lắng lòng nghe những tiếng chim tíu tít trên cành cùng bước với những cánh điệp đợi chờ dưới nắng qua bao nhiêu chiếc cầu chúng ta đi qua trong cuộc đời nầy với nụ cười chấp nhận... và bao dung! Đoạn Trường
Chúc các bạn và quí độc giả "Thôn Nghèo" Năm Ất Mùi tràn đầy THI VỊ và VUI KHỎE.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.03.2015 08:43:55 bởi Đoạn_Trường >
Có Bao Nhiêu Ước Mơ Chúng Ta Đã Mơ Có bao nhiêu ước mơ chúng ta đã mơ trong cuộc đời nầy để tìm được một niềm tin đến tận cùng khi nắng gắt bước vào ngã rẽ vòng tay bao dung nhàu dưới cơn bão ánh mắt tha thứ tan theo bong bóng mưa bỗng dưng chúng ta đến cung bậc giọt nước mắt những giọt nước mắt rung lên niềm tin nghi ngờ những giọt nước mắt vang xa tương lai xáo trộn những giọt nước mắt rót ti tách vào trái tim đau nhói từ bờ vực thẳm từ những con sóng đại dương mênh mông chúng ta thấy mình ngu dại những thước phim bắt đầu chiếu lại trong lòng mỗi người đều có một câu chuyện hạnh phúc có chiếc cầu dài thương nhớ niềm tin có con đường ổ gà lầm lỡ buồn vui có màng sương sớm rơi trên bờ vai của chính mình đi trên chiếc cầu chúng ta thấy mình cô đơn chỉ có một người đưa ta đến bên kia của nụ cười chỉ có một vòng tay sưởi ấm mùa Đông chỉ có một ánh mắt dắt ta suốt quãng đời còn lại để gặp một vì sao lấp lánh trong những đêm dài giấc mơ đã ra đi hoàng hôn không còn ánh mặt trời lắc vai thức dậy vườn hoa hồng không còn cơn gió thật nhẹ thì thào mỗi đêm tuýp kem đánh răng không còn bàn tay bóp vào buổi sáng thau nước đứng im lặng cùng thời gian có bao nhiêu ước mơ chúng ta đã mơ trong cuộc đời nầy để tìm thấy một tình yêu duy nhất để chúng ta định nghĩa hạnh phúc trong những ngày nắng gắt để chúng ta chọn một trái tim bận lòng nhau trên con đường có nhiều ngã rẽ để chúng ta cảm thông sắc màu của nỗi đau trong bức tranh của ngôi nhà chúng ta mong được trả giá có những đứa con bĩu môi trong bữa cơm tối có những đứa con ầm ĩ trước ti vi có những đứa con ho ì ạch lúc nữa đêm những âm thanh vui vẻ của gia đình in vào những hóa đơn hàng tháng những vì sao chưa hiện rõ chúng ta đi tìm ánh trăng trong bóng đêm chúng ta quên đi những đơn giản trong ngày cái ôm từ đằng sau để được cựa đầu vào bình yên nụ cười bằng ánh mắt để nhắn nhau lời hứa hẹn sửa áo ngay ngắn cho người đứng trước mặt mình đủ làm một ngày hết mệt mỏi mọi ước ao lấp đầy một giấc mơ tồn tại khi chúng ta chìm trong những giấc mơ của cuộc đời nầy tình yêu biết làm tổn thương dòng sông niềm tin có mùa cạn, và mùa mưa cây lá hai bên bờ thay đổi theo mùa cảm giác bám vào dòng sông để vươn lên ánh nắng chiều nay tan dần, và bình minh ngày mai đang chờ đón chúng ta đi qua đêm tối của trả giá cuộc đời ai đi qua những giấc mơ mà không cảm nhận thiếu thốn chúng ta thấy những vườn hoa xanh tươi bên trên những sa mạc chúng ta thấy những ngọn đồi non mởn trước những vực sâu chúng ta thấy những ngôi nhà hoàng tráng chứa đầy những thầm kín đèn hiệu tình yêu soi sáng những ngõ rẽ chúng ta chọn vì sao của riêng mình hiện rõ trong những lần nếu như... có bao nhiêu ước mơ chúng ta đã mơ trong cuộc đời nầy để tìm thấy một giá trả đúng nghĩa với những gì chúng ta đang có Đoạn Trường
Thân chào quý độc giả mới của "Thôn Nghèo." Cảm ơn các bạn ủng hộ.
Cẩm Nang Nỗi Buồn Có bao lần chúng ta nắn nót dòng thương, nhớ nét vẫn hiện ra dòng chữ buồn từ một góc cà phê sền sệt nỗi đau đó có lẽ vị mặn của biển tan biến và, trái tim đồng điệu bao la cơn lốc hoàn hảo đôi môi em nồng nàn hơn rượu vang tình yêu em ấm hơn mặt trời Ai Cập trái tim em không thể có được hàng vạn vì sao uống bóng hoàng hôn nỗi buồn anh cấy xuống sa mạc những nghi ngờ mọc lên say giấc mộng khi tóc anh rụng theo trí nhớ tình yêu em là cây trường-xanh linh hồn em vẫn nở nụ cười trăng mười sáu em có còn đưa anh vào vòng tay âu yếm và, để anh mở tung từng cánh cửa dẫn đến kho tàng em có còn nghe tiếng sóng biển vỗ giữa đêm khuya em có còn nhớ vị tình yêu trên đôi môi bẽn lẽn từ ánh trăng quê nghiêng đầu bên khóm trúc tự hôm nào loài hoa dại nở trên bầu ngực trái tim anh cài nút bóng hình em đôi môi mọng anh đào không chỉ chứa riêng tên anh tình em là cầu thủ lòng anh là trò chơi em đá trái tim vào gôn nào khi em muốn điểm số ban đầu và điểm số cuối tương đương anh là ô trống có bao lần chúng ta nắn nót dòng thương, nhớ nét vẫn hiện ra dòng ly biệt giọt nắng chiều hoang làm say mê chiếc lá hương gió nhẹ gấp đôi cánh hoa tường vi ao lững lờ con cá chép lìa câu cẩm nang nỗi buồn bí ẩn tình yêu không còn là chọn lựa nó là giá trả cho người yêu lý trí không còn tự chủ cánh bèo xuôi mái nước tịch liêu anh giở ra trang giấy trắng điền vào tên em, tên từng ngày thú vị và, anh nghĩ dù chỉ một lần em đã nhớ, một cái tên đã có lần làm em khóc ngu ngơ Đoạn Trường
Gia Sản Tình Yêu Ta mang gia sản tình yêu đi trong vườn nho nàng những trái nho trĩu mật lên môi bàn tay sờ hương ấm của cơn gió đồng nội cánh hoa mỏng lặng lẽ rời bỏ thân thể những ngón tay đến dòng suối ngọt nằm trần trụi dưới ánh nắng xa xăm khao khát giọt rượu vang tận cùng tan vào hồn cốc ta thấm dần trong bóng sa mạc nàng viên đá cuội ngả xuống đáy rung động nhịp tim của đôi chuồn chuồn ớt lạc giữa ốc đảo âm thanh nó nhấc bổng từng hơi thở nàng chối từ quá khứ, ghì chặt hiện tại đau trong phút dã dại ngọn cỏ cong mình dưới mặt trời nóng bỏng lửa hoan lạc hôn vó ngựa hoang phi bước chân tìm về lối vô định chiều tà ngang đồi căng mọng gia sản tình yêu rũ theo thảo nguyên cuống mây nào khóa ta vào cánh trăng để cành hoa nở ánh mật lên thân thể nàng ta trở thành tể tặc giữa đại ngàn và, gom tất cả các hạt ngọc châu cô đơn ta xây nàng thành cung điện hoàng vĩ đầu gối ta chiêm ngưỡng các vì sao tỉnh thức ta nâng bóng đêm cổ điển trên tay dốc đồi nàng hoang thoải cánh đồng nàng đoái hoài ta gặt nơi chưa từng cấy mạ Đoạn Trường Chúc mừng có người được lên chức bà nội mà sợ người khác nghĩ mình "giàaaaaaaaaaa" chúc mừng hén.
Gần đây, nếu bạn nào đã xem qua chương trình Thúy Nga by Night 114, quí độc giả sẽ thấy có nhà thơ Bảo Phi biểu diễn thơ theo thể thơ Spoken Word. Thể thơ nầy chưa du nhập vào Việt Nam. Bảo Phi được các nhà thơ và tờ tạp chí lớn để ý đến từ khi anh xuất bản tập thơ "Sông I Sing" do nhà xuất bản Coffee House Press (2011). Nhà thơ từng được vào chung kết mùa thi biểu diễn thơ Spoken Word trên tivi kênh HBO của Mỹ. Nhà thơ biểu diễn bài thơ "You Bring out the Vietnamese in Me."
Sau đây, Đoạn Trường chuyển ngữ sang tiếng Việt. Trích từ thi phẩm "Sông I Sing" do nhà xuất bản Coffee House Press (2011). Mời quí độc giả theo dõi.
https://www.youtube.com/watch?v=BnpFoAwYgO0 clip Bảo Phi trình diễn trên tivi kênh HBO
https://www.youtube.com/w...tghNT-MYuQ clip Bảo Phi trình diễn tại trường đại học
You Bring out the Vietnamese in Me Mày Nói Lên Cá Tánh Việt Nam Trong Tao by Bao Phi dịch bởi Đoạn Trường Toi la mot nguoi Vietnamese, bilingual, poetry mc Tôi là một người Việt Nam, nói hai thứ tiếng, người MC cho chương trình thi ca You wanna thank me, well không có chi. Mày muốn cảm ơn tao, í không có chi. Let me take you for a ride on my refugeography Hãy để tao chở mày trên tuyến đường địa lý tị nạn của tao If your mama can cook, you know she’d make a batch of mi. Nếu từ mẫu mày biết nấu ăn, mày biết bà ấy sẽ nấu một rổ mì Nasty catastrophes, oh choi oi fatality, Ghê tởm thảm họa, ô trời ơi chết chóc, See, Bao phi la mot nguoi mat lich su, Thấy không, Bảo Phi là một người mất lịch sự, Well excuse me. Í xin lỗi mày. I say one for Asian, two for American, and three for love. Tao nói một là Á Châu, hai là Mỹ, và ba là tình yêu. You may say hot like whoa but I say hot like Pho. Mày có lẽ nói nóng như bốc quá nhưng tao nói nóng như phở Pho shizzie, pho life, pho real, pho king pho nomenal, Phở xèo xèo, phở đời sống, phở thật, phở hoàng phở-phi-thường Because you bring out the Vietnamese in me. Bởi vì mày nói lên cá tánh người Việt trong tao The waiting fireball, Quả cầu lửa đang đợi chờ The suntanned angel on rice terrace, Thiên thần với làn da rám nắng trên cao nguyên lúa The black haired miracle. Mái tóc huyền nhiệm mầu. You bring out the Vietnamese in me, Mày nói lên cá tánh người Việt trong tao, The salted yellow boat child and military brat on an airplane in me, Đứa trẻ của chiếc thuyền muối vàng và đứa con của quân nhân trên chiếc máy bay trong tao The tracer-bullet eyed Buddhist who gets presents on Christmas in me. Tín đồ Phật giáo với đường bay đôi mắt hình viên đạn nhận quà trong mùa Giáng sinh trong tao The Nuoc mam, ca phe sua da, mangoes and mang cut, Nước mắm, cà phê sữa đá, xoài và măng cụt, Mit and coconut, sugar dried strawberries in da lat Mít và dừa, dâu tây khô rim đường ở Đà lạt And sweet xa xíu stained Asian-American in me, Và xá xíu ngọt ngào thấm màu người Mỹ gốc Á châu trong tao, The dry-season, heat hearted and black-eyebrow-as-floodgates for monsoon eyes in me Mùa khô, nhiệt tình và chân mày đen như cửa-đập cho đôi mắt mùa gió bão trong tao The three stripes of Song Huong blood Ba sọc của dòng máu sông Hương Under yellow flag skin and Song Me Kong spine in me Dưới màu da cờ vàng và cột sống dòng sông Mê-kông trong tao The Phillips to cedar square projects to frog town Các Phi-líp với các dự án gỗ tùng vuông nơi phố con cóc In a powder blue used Datsun blairing Depeche Mode in the 80’s me. Trong màu xanh lơ sử dụng bởi hãng Datsun inh ỏi tạp chí Pháp Depeche Mode trong thập niên 80 của tao. The whole can of aquanet hair in me Nguyên chai keo aquanet xịt tóc trong tao The switchblade in my right pocket and razor box cutter in my left pocket, Dao con chó trong túi quần bên phải của tao và dao phay cắt thùng trong túi quần bên trái của tao, Baseball bat in the backseat Gậy bóng chày trên ghế xe sau Gun in the glove compartment in case you wanna **** with the refugee in me, Khẩu súng trong ngăn chứa nhỏ của xe ô tô trong trường hợp mày muốn láo cá với người tị nạn trong tao, You, yes, you whiplash of black hair and your heart like a rose of flame Mày, ừa, mầy dây buộc đầu roi của làn tóc đen và trái tim như ngọn lửa hoa hồng You bring out the Vietnamese in me, Mày nói lên cá tánh người Việt trong tao, The Agent Orange kool aid drinker and burner of government cheese in me, Người nghiện nước giải khát chất màu da cam và người đốt phó mát chính phủ trong tao, The sharpener and painter of fingernails Người dũa và người sơn móng tay Sipping ginger ale in plastic-snap champagne glasses Nhâm nhi nước ngọt gừng trong ly nhựa-lách-cách sâm banh At Prom center while twisting tornado tango fandangos Tại trung tâm dạ vũ trường trung học cấp III trong khi cơn lốc đang xoáy như điệu vũ tăng-gô phăng-đằn-gô in mango colored suits and white ruffled shirts in me. Trong bộ com-lê màu xoài và áo sơ-mi diềm đăng ten tổ ong trắng trong tao You bring out, Mày nói lên, the college degree, prodigy, thug in me, trình độ cao đẳng, thần đồng, lưu manh trong tao the anti police, anti brutality because I know how it's like to live through that shit in me phản đối công an, phản đối tánh tàn bạo bởi vì tao biết cảm giác như thế nào của người từng trải chết tiệt trong tao the open-minded/republican/I wish there were more Vietnamese progressives around in me, phóng khoáng/cộng hòa/tao ước mong có nhiều người Việt tiến bộ ở gần đây trong tao the I’ll change the oil filter my goddamn self and blow the money I saved on lottery tickets in me, tánh kêu căng chết tiệt tao sẽ thay nhớt xe và xài tiền dành mua vé số lô-tô trong tao the incense and cigarettes and the white clothes at the funeral in me. nhang và thuốc lá và bộ đồ tang trắng trong tao You bring out the Vietnamese in me, Mày nói lên cá tánh người Việt trong tao, circling on the Le Loi boulevard loop vòng vòng nơi bùng binh đường Lê Lợi with a thousand other young Saigon Vietnamese, với vạn người thanh niên Việt nam ở Sài gòn blinking tail lights of Honda Dream II mopeds like flicked cigarette butts and laughter like wind in our faces, nhấp nháy đèn sau của xe Honda Dream II như vứt đi những tàn thuốc lá và tiếng cười như cơn gió trong khuôn mặt chúng tao you bring out the Vietnamese in me, mày nói lên cá tánh người Việt trong tao, the mua thu lá bay lời mùa thu lá bay and the Saigon dep lam Saigon oi Saigon oi và lời Sài gòn đẹp lắm Sài gòn ơi Sài gòn ơi the firefly in a lee kum kee jar đom đóm trong lọ nước tương hiệu lee kum kee the terraced voice giọng miền cao nguyên the sugarcane chunks in plastic bags những khúc mía trong bị nhựa the weak beer and strong ass cigarettes bia nhạt nhẽo và thuốc lào mạnh the fanta cola the toothpick slinger nước ngọt cô la fan-ta người ném tăm xỉa răng the yogurt based soft drinks nước ngọt chứa chất da-ua the sudden death syndrome triệu chứng của cái chết bất đắc kỳ tử You bring out all the Vietnamese words I misspell or mispronounce in this poem, Mày nói lên tất cả ngôn từ Việt nam tao viết sai hay là phát âm sai trong bài thơ nầy, You bring out the leaky boat that won’t sink Mày nói lên chiếc ghe bị thủng nhưng nó sẽ không chìm You bring out the family photo clutched tight to a chest when all the rest of the world burns Mày nói lên những tấm ảnh gia đình ghì chặt vào ngực khi toàn thế giới bị cháy You bring out the Vietnamese in me Mày nói lên cá tánh Việt trong tao tell my life by reading my palm khuyên đời tao bằng cách coi bói chỉ tay của tao and you'll find calluses và mày sẽ tìm ra những vết chai that's why love is at home in my tired muscles đó là tại sao tình thương ở nhà trong những cơ bắp mệt mỏi của tao and burns under my eyelids while I sleep, và cay dưới đôi mi khi tao ngủ, men, women, soldiers of every color đàn ông, đàn bà, quân nhân của mọi màu da have walked into my life, đã và đang dẫm lên đời tao left burning flag shaped scars, để lại những vết sẹo có hình ngọn cờ bốc cháy left ghosts shaped like my family, để lại những bóng ma thể hiện như gia đình tao, left me for dead, bỏ tao chết and I was the one who survived to love you. và tao là người sống sót để yêu thương mày. even if you save me, I won’t thank you thậm chí khi mày cứu tao, tao cũng sẽ không cám ơn mày I love to save myself from myself, Tao muốn cứu chính bản thân tao từ nơi tao, I love so these things become me without ruling me, Tao yêu thương những gì trở nên tao mà không thống trị tao, I love the way only a Vietnamese man can. Tao yêu thương cách duy nhất một thằng đàn ông Việt nam có thể làm. I love you because you bring out the Vietnamese in me Tao yêu mày bởi gì mày nói lên cá tánh Việt trong tao you mày yes, you đúng vậy, mày yes, you đúng vậy, mày Bảo Phi Trích trong thi phẩm "Sông I Sing" do nhà xuất bản Coffee House Press (2011).
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.06.2015 13:05:09 bởi Đoạn_Trường >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: