PHƯỢNG RƠI
Phượng vẫn nở khi mùa hạ đến
Để rồi tan dưới nắng chiều tàn
Rơi trong gió khúc tình vô bến
Hoạ đỏ khung trời nặng trái ngang
Vẫn một vần thơ một tiếng đàn
Ve kêu nức nỡ kẻ lầm than
Chao ôi! ai biết tình tan biến
Để lại mộng du lòng bất an
Mùa thu năm ấy có còn mang
Hết cả tình yêu lấp trái ngang...
Đoạn Trường
.........................
Có con tu hú ngoài hiên
Vẩn vơ, thờ thẫn, muộn phiền gọi ai
Quyên nghe... thở vắn than dài...
Ủ ê không ngủ u hoài từng đêm
Sớm mai phượng rũ bên thềm
Ngẫn ngơ áo nắng... dài thêm tơ lòng
Nẻo buồn dang rộng mênh mông
Ngước lên để dấu giọt hồng làm vui
Ve ngân rầu rỉ bùi ngùi
Để mang niềm nhớ chưa nguôi vào lòng !
Đầu tường lửa Lựu đâm bông
Vàng hoa Điệp nhớ Phượng hồng chiều nay
Người đi thương nhớ lắt lay
Để người ở lại tháng ngày...đìu hiu.
Bên sông bóng Vạc liêu xiêu
Gầy gầy cánh mỏng chở nhều khói sương
Tình như...mấy sợi tơ vương
Trói người yêu để quên đường về...Yêu !
DT - HDT.
Xin phép Đoạn Trường ! Mình nghĩ, nhà bạn là mảnh đất lành nên LL mới đậu hoài không chán,có muốn đuổi thì nói,xin đừng khó chịu mà đành vác miểng sành.....LL cảm ơn nhiều nhiều !
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.07.2009 12:14:46 bởi lelong54 >