Chuyện Trăm Trứng
Jamiechan 03.06.2009 10:08:39 (permalink)
                            

Truyền thuyết trăm trứng



200 năm trước công nguyên, vào cái thời khai đất phá trời, ngũ giới của trời dất được tạo ra, tiên thần ma quỷ phân quyền cho nhau để dễ bề cai quản thế gian. Đứng dầu thiên thần giới, vị thần tối cao của những ngừơi mang giòng máu thiên lương, thần Đế Lai, ông có 12 người con gái đều mang sắc đẹp và trí tuệ thần nhân không ai sánh kịp, đặc biệt là nàng Âu Cơ, chị cả của 12 nàng tiên. Khi nàng sinh ra, mọi sinh linh dưới hạ giới lẫn thần giới đều phải rơi lệ nên các thiên thần tiên đoán đây sẽ là nhân vật quan trọng của thế gian sau này, Đế Lai rất quý trọng và thương yêu Âu Cơ, coi nàng như báu vật, cho người săn sóc và dạy bảo nàng cẩn thận. Đế Lai giao nàng cho Mẫu Thần chăm sóc, bà là một người thầy và cũng là vú nuôi của Âu Cơ. Âu Cơ càng lớn càng thông minh giỏi giang, lại xinh đẹp hơn người; khi nàng 18 tuổi, nàng đã thông tuệ mọi thuật phép trên thế gian. Đế Lai rất hài lòng về con gái yêu nên quyết định ban cho nàng một tấm chồng, ông ra lệnh phải tìm cho ra một đấng nam nhi thuộc dòng dõi tiên tử và phải là người giỏi nhất, toàn diện nhất mới xứng đáng cho con gái yêu của ông. Nhưng tìm hoài tìm mãi, ông vẫn không hài lòng được với bất cứ ai, Âu Cơ cũng không bận tâm lắm, nàng chỉ chú tâm tìm hiểu thế gian nhiều hơn. Vào một ngày nọ, nàng xin phép Đế Lai cho phép được xuống trần thế để nghiên cứu cái được gọi là phàm nhân, những người trần tục không có thần pháp; nàng muốn biết họ sống như thế nào và tạo dựng mọi thứ ra sao và Đế Lai đồng ý với điều kiện phải để Thái Vương Thần, vị thần thân cận nhất của Đế Lai đi theo. Thái Vương Thần từ lâu đã có ý xấu, hắn đã cấu kết với vua của Ma Thần Giới, Ác Lai Thần. Hắn muốn được nhiều sức mạnh hơn, quyền lực nhiều hơn và có thể thống chế được nhiều lãnh thổ hơn. Ác Lai thần đồng ý cho hắn với điều kiện phải làm mọi cách để điều ác tràn vào nhân thế. Đi theo Âu Cơ là một thuận lợi cho Thái Vương Thần, sau khi cùng nàng xuống nhân giới, hắn tước lấy phép lực hộ thân của Âu Cơ khiến nàng không thể về trời được, còn bản thân hắn thì trốn biệt tích. Âu Cơ lần đầu tiên đi xa nhà, vả lại nàng cũng không quen với thế giới đầy lạ lẫm này, trong cơn hoang mang lo lắng và tổn thương do bị tước thần lực, nàng đã bất tỉnh bên cạnh một dòng suối trong một ngôi làng nọ.
   Khi tỉnh dậy thì nàng thấy mình đang ở trong một cái động, nàng nhìn chung quanh thì thấy xác động mịt mù sương khói và đầy linh khí. Nàng đứng dậy và dạo dọc quanh mép động, một lúc sau thì từ ngoài động, một người con trai tướng tá phi phàm bước vào. Chàng trai tự giới thiệu mình là con trai của Kinh Dương Vương, tên là Sùng Lãm. Hai người mới gặp như đã quen lâu, Âu Cơ cảm mến chàng trai nên quyết định chọn chàng làm phu quân. Sau khi nghe ý nguyện của cha nàng, Sùng Lãm cũng thuận lòng. Hai người xây dựng gia đình với nhau và chọn hang đá nọ làm nhà. Một thời gian sau, Âu Cơ mang thai, cái thai ngày càng lớn, quá thời gian 9 tháng 10 ngày đã lâu mà vẫn chưa có dấu hiệu sinh nở. Đến một hôm nàng chuyển dạ lâm bồn, hơn ba ngày mà vẫn chưa sinh được, sức khoẻ suy giảm đau đớn vô cùng, Sùng Lãm lo lắng đi khắp nơi tìm người cứu giúp, chàng đi khắp nơi nhưng vẫn không sao tìm được ai có thể đỡ đẻ cho nàng Âu Cơ được, đến lúc nàng sắp không chịu đựng nổi thì có một lão tăng từ ngoài động đi vào. Lão tăng chẳng nói chẳng rằng săm săm bước tới trước nàng Âu Cơ đang mồ hôi đầm đìa, dáng dấp vô cùng suy nhược, lão tăng khẽ cuối đầu trước nàng rồi bước đến gần nhổ một bãi nước bọt lên cái bào thai khổng lồ, cái bào thai ngay lập tức liền phát hào quang sáng loà mắt, linh khí trong động tụ lại quanh bụng Âu Cơ, cái bào thai động đậy rồi vươn lên, sau đó lão tăng cười vang hoá thành ánh sáng hoà vào thành động. Sùng Lãm chưa hết ngạc nhiên thì Âu Cơ đã hạ sinh. Bất ngờ thay nàng không sinh ra đứa trẻ bình thường mà là một cái bọc khổng lồ, cái bọc nứt ra làm đôi, Sùng Lãm lấy tay tách bọc làm đôi, cái bọc mở toang làm lộ ra một trăm cái trứng vàng. Sùng Lãm cho rằng do Âu Cơ vốn là gốc tiên nên sự lạ tất phải xảy ra. Hàng ngày vợ chồng Sùng Lãm chăm sóc trăm trứng nhưng mãi mà trứng vẫn không nỡ. Họ đang buồn rầu thì lão tăng dạo nọ lại xuất hiện, ông ta tự xưng là thần động, lúc trước đã cho vợ chồng lấy động làm nhà. Sùng Lãm tạ ơn lão tăng đã giúp đỡ vợ chồng chàng thì lão mỉm cười gạt đi. Lão chỉ vào cái bọc chứa trăm trứng rồi bảo muốn chúng nở thì phải nhờ đến mẹ Sanh ở tận tiên giới, chỉ có bà mới có phép mở được trăm trứng. Sùng Lãm lạy tạ rồi lên đường tới tiên giới. Tới nơi, chàng đã thấy bà mẹ  Sanh chờ sẵn, bà cho chàng một chai thuốc tiên bảo đem về rưới lên đám trứng. Sùng Lãm đem về làm theo, khi rưới nước tiên lên đám trứng thì một mùi thơm ngào ngạt toả ra khắp cả núi rừng, chim chóc khắp nơi đua nhau kéo đến ấp trứng. Mười ngày sau, đám trứng đã nở thành trăm cậu bé. Đúng lúc này thì thần động lại xuất hiện và bảo với vợ chồng Sùng Lãm : “Các con là những người sau này sẽ tạo ra tương lai, nên chia ra cai quản hai lãnh thổ, vợ nước chồng đất. Có thế thì sau này các con của con mới làm nên nghiệp lớn”
Vợ chồng Sùng Lãm dù đau lòng nhưng vẫn nghe lời thần động, mỗi người dắt theo năm mươi đứa con, một nữa theo mẹ xuống biển, một nữa theo cha lên non. Trước khi đi, thần động tặng Âu Cơ viên ngọc trị thuỷ để dể bề điều khiển binh nước. Từ đó hai vợ chồng phải chia xa.
 Về phần Sùng Lãm, chàng dẫn năm mươi người con còn lại về nước. Lúc này thì Kinh Dương Vương đã qua đời, Sùng Lãm trao ngôi lại cho con trai trưởng, còn về phần mình thì đi ẩn cư biệt tích. Con trai trưởng lên ngôi, tự xưng là Hùng Vương. Vua Hùng yêu nước thương dân, mong muốn đất nước vững mạnh, ông mở rộng lãnh thổ và cũng cố biên cương, dựng nên nước Văn Lang. Vào những thời vua Hùng đầu tiên, nhân dân cùng chung sống yên bình vô ưu vô lo dưới sự cai trị anh minh của các vua. Nhưng hoà bình đến chưa được bao lâu thì tai hoạ liền ập đến như để thử thách dân tộc Văn Lang. Đế La mất con gái đau lòng tột độ, ông kiểm tra mới biết con gái đã bị Thái Vương Thần làm hại. Đế La lại biết con gái lấy một người phàm nên giận dữ khủng khiếp, giáng tai hoạ xuống nước Văn Lang. Đến đời vua hùng cuối cùng đời thứ 18 tên hiệu là Hùng Duệ Vương, một trận hạn hán kỳ lạ xảy ra, 3 năm liên tục không có lấy một giọt mưa. Mùa màng thất bát, nghèo đói và bệnh dịch tràn lan. Lại kể về Thái Vương Thần lúc trốn đi đã tuyên truyền và thu nhận lâu la, hắn truyền bá phép ma và tà thuật khắp nơi. Hắn lập ra cả một hệ thống ác nhân tại trần thế. Một thời gian sau Thái Vương Thần qua đời, bè lũ lâu la tranh giành quyền lực, ai cũng muốn làm thống soái thống lĩnh đoàn quân ác nhân rộng lớn. Cuối cùng chẳng ai chịu nhường ai đành phân chia quyền lực, ai đi đường người nấy. Một số kẻ có tà lực mạnh hơn hết thống lĩnh những kẻ còn lại lập thành tà phái mới. Kết quả là rất nhiều các lực lượng ác nhân thành lập, chúng chọn những địa thế khác nhau mà toạ lạc, không chỉ đối đầu với nhau mà chúng còn ra sức phá hoại đất nước mà Hùng Vương xây dựng, chúng phá phách xóm làng. Đất nước đã khổ sở vì hạn hán lại càng mệt nhọc hơn vì nạn tà nhân quấy phá, một số kẻ xấu lợi dụng đất nước rối ren đã nổi lên cướp phá làm lợi cho bản thân. Cướp bóc, chiến tranh, loạn lạc liên miên xảy ra, Vua Hùng lâm trọng bệnh, quan quân vô chủ lầm đường lạc lối, thú vui duy nhất là bòn rút của nhân dân để ăn chơi sa đoạ…
 Giữa lúc nguy nan này, pháp sư là những người duy nhất mà dân chúng trông đợi, họ suốt ngày cầu khẩn và mong vào sự giúp đỡ của pháp sư. Một số kẻ xấu xa tự xưng là thầy pháp, những người thay mặt thần linh để trục lợi. Một số người có phép thuật thật sự thì lại quá ít, không đủ sức để chống lại phe ác, họ đành nhún nhường. Tuy không dám công khai chống lại nhưng họ vẫn cố gắng cứu chữa dân chúng trong bí mật.
 Vào lúc này thì thiên thần giới và Tiên Giới cũng loạn lạc xảy ra. Từ khi mất con thì Đế La lâm bệnh, Ác La Thần nổi quân khống chế nắm lấy quyền hành hai giới. Tất cả thần thánh đều bị xiềng xích, tuy nhiên chỉ mỗi Công chúa út, em gái của Âu Cơ là vẫn còn ngoài tầm kiểm soát, nhân lúc Ác La không để ý, nàng đã cõng Đế La chạy trốn khỏi tiên giới cùng Đế Thích. Họ mang theo ba món báu vật của thiên thần giới chạy trốn, bao gồm cây nguyệt tiễn, ảo ảnh kính và ngọc lộ. Họ chạy đến trần gian, khi công chút út kiệt sức, Đế La cũng trút hơi thở cuối cùng sau khi dặn dò Đế Thích : “Bây giờ ta giao lại thân thể ta cho ngươi, hãy trốn đi và chờ đợi, trả lại hoà bình cho đất nước của con gái ta giúp ta, hoà bình của đất nước, ta giấu trong con mắt của ta.”
Nói xong ông trút hơi thở cuối cùng, cơ thể ông tan ra thành 12 viên trân châu, Đế Thích làm phép dẫn 12 viên trân châu vào một cái bình. Công chúa út khóc hết nước mắt, nàng lấy đi đôi mắt của Đế La, từ đó hòa bình thoát ra, mưa to ập đến giải quyết lũ lụt, cây thuốc mọc khắp nơi tiêu diệt dần bệnh tật. Văn Lang sụp đổ, nhân dân lập nước mới, kinh qua những đời sau dân tộc Việt ngày càng phát triển và phồn thịnh…Dân chúng không còn quá u mê vào thầy pháp mà ma thuật, dũng sĩ xuất hiện, họ càn quét và diết dần lâu la của Thái Vương Thần, chúng cho thế cô lực cạn phải trốn khắp nơi, chỉ còn sót lại những kẻ bói toán mê rồ.
Về phía Ác La thần cũng bị thần giới phản công, Ác La lại bị đày xuống ma thần giới, trước đi đi hắn tuyên bố : “Rồi các người sẽ thấy, ta sẽ trở lại, các người cứ chờ vào ngày quỷ khí tinh tụ, dương chết âm hồi, 7000 năm nữa  ta sẽ trở lại.”
 
Ngày nay qua ngày khác, trật tự ngũ giới được lập lại, một cách yên bình, cho đến cái lúc mà Ác La đã tuyên bố…
#1
    Chuyển nhanh đến:

    Thống kê hiện tại

    Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
    Kiểu:
    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9