Có con gái nên mới có Cầu vồng
Mia 04.06.2009 01:48:16 (permalink)
Mình là con gái. Điều này đúng, nên có thể khi mình khen con gái sẽ bị nói là tự kiêu, còn chê thì lại là khiêm tốn quá đáng. Có điều này mình dám khẳng định mà không phải là tự kiêu hay khiêm tốn quá đáng: “Có con gái nên mới có Cầu vồng”.
Mới một phút trước mình còn để status “Buồn ơi là sầu”. Một phút sau có người hỏi thăm sao buồn đã có thể trả lời hết buồn rồi, tự nhiên thích thì buồn chẳng vì sao cả. Uh, buồn chẳng vì sao cả chỉ là vì thích, đúng là lạ!
Hôm trước đi chơi cả ngày với bọn bạn thân, lâu lắm mới đi chơi một lần như thế, vui thật! Trước khi tạm biệt còn nói “Vui dã man, tối nay về ngủ ngon đây”. Vừa về tới nhà con nhỏ bạn đã lại nhận được tin nhắn “Tao buồn mày ơi, muốn khóc quá!” _ “Sao lại buồn, mới hồi nãy còn vui mà, vậy thì cứ khóc đi, khóc đi cho thỏa” _ “Không biết, tự nhiên thấy buồn, có lẽ tao bị hâm” _ “Uh, mày bị hâm thật, có cần tao hâm cùng mày không?” _ “Ok, vậy mày cũng buồn đi nhé!” _ “Uh, đang buồn đây”. Buồn vì con bạn thân bảo buồn cùng nó_hết chuyện để làm!
Một anh chàng rủ đi uống cafe, trả lời rất hùng hồn tui ghét đi uống cafe, đắng ngét, nhưng tối đó anh chàng lại gặp mình ở Anh Em với con nhỏ bạn thân, trước mặt hai đứa còn nguyên hai ly cafe đen chưa nhấp miếng nào (đắng ngét mà, kêu cho vui chứ có nhá nổi đâu). Con gái đôi khi thích làm những việc mà mình chẳng thích mà chẳng phải vì bị ai ép buộc cả.
Có thời gian ghét Cao Thái Sơn ghê gớm, cũng ghét vì tự nhiên thấy ghét, rồi cũng ghét mấy nhạc ồn ào nữa, thế mà mấy tháng nay chỉ nghe Cao Thái Sơn và Big Bang không nghe gì khác, sao có thể thay đổi như thế nhỉ?
Một cô bé ghé blog mình chơi, rất tự nhiên thừa nhận thỉnh thoảng em vẫn hâm đơ thế đấy, biết mình hâm mà vẫn hâm, mình cũng thế, thỉnh thoảng cũng hâm, thế mới là con gái!
Đọc blog một cô bé khác thì kêu là chênh vênh (giống mình có lần), có khi chẳng hiểu rõ tâm trạng mình, có khi chẳng hiểu hết ý nghĩa từ chênh vênh nhưng vẫn thấy rằng mình đang chênh vênh. Cứ chênh vênh rồi lấy lại thăng bằng để… chênh vênh tiếp???
Tú bà than thở với mình, ôi bà ơi, tại sao tôi lại hay than vãn thế, làm sao để hết than vãn đây? Chịu, không hiểu nổi, không biết làm sao, chính mình cũng hay ngồi lẩm nhẩm câu “ Tôi sẽ ngừng than vãn” nhưng đâu lại vào đấy thôi, than vãn như một nhu cầu tất yếu của cuộc sống, thế mà có người nói mình lúc nào em cũng nhí nha nhí nhảnh, hình như em không biết buồn!!!
Ngày trước rất hay hành hạ mái tóc của mình để “phản đối chính quyền”. Một ngày đẹp trời bố buột miệng khen “Ơ, con gái để tóc dài à, ừ đẹp đấy, con gái để tóc dài cho nữ tính”, ngày hôm sau bố thấy tóc mình ngắn hơn cả lúc trước. Lần khác là mối tình đầu của mình “Bé để tóc dài đi, bé rất hợp với tóc dài  đấy!”, hôm sau không nghĩ người yêu mình là con gái *_*.
Chị gái mình nhắn tin, tụi chị chia tay rồi, mình tỏ ra là cô em tốt an ủi vài câu, nhận lại là gì? “Có gì đâu, tui chẳng buồn, mai mốt tui đi kiếm thằng khác”. Mình biết thực ra bà í đã phải mạnh mẽ để vượt qua kỳ thi trước mặt. Mấy ngày sau lại nhắn, tụi chị làm hòa rồi. Hỏi “Sao hòa” _ “Tại nó nhớ chị nên làm hòa”. Khó hiểu, có lý do làm hòa như thế sao?
Bạn mình nói: Con gái lạ thật đấy. Giá như tôi có thể nhìn được một phần con gái để hiểu được con gái như thế nào thì có lẽ giờ này tôi cũng bớt trăn trở... Đừng cố gắng hiểu con gái, hãy đối xử với con gái như bạn cảm nhận, xuất phát từ trái tim bạn, bạn sẽ làm con gái vừa lòng thôi, vì tất cả những gì con gái cần chỉ có thế. Con gái ơi con gái, con gái sáng nắng chiều mưa, phút trước nắng, phút sau mưa, vừa nắng vừa mưa, vì thế có con gái nên mới có Cầu vồng! ^_^.
#1
    Chuyển nhanh đến:

    Thống kê hiện tại

    Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
    Kiểu:
    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9