HỌC TRÒ
Làm học trò có những ngày vui thiệt
Chỉ yêu thương cho đắm lòng da diết !
Là học trò có những khóai lạc riêng
Không mơ hoa dệt mộng khắp bao miền
Làm học trò không có sách cầm tay
Hí hửng nhỉ- cho một tấm thân gầy
Không giam lỏng giữa bốn bức tường vây
Đời mở lối ta đi theo những ngày
Ta vui say đi theo niềm yêu thích
Dẫu biết đấy tương lai có mù mịch
Ừ- ai biết ngày mai mình còn sống
Cứ vui đi cho lan tỏa tấm lòng
Không bó buộc giữa những vòng gai chông
Lời giáo huấn, ừ- xem như cũng bỏ
Ông giáo già sao hiểu lòng ta rõ
Ta vui say đi tìm dáng thiếu nữ
Đời dệt ta thành muôn ngàn từ ngữ
Kết muôn hoa cho lớp học thiên đường
Học nơi đó - ta cảm thấy chán chường
Lớp học ta không khí quá nặng nề
Những tiếng cười của lũ người đê mê
Thích giáo huấn những tấm lòng con trẻ
Nhưng làm chi tụi bạn nào có nghe
Cớ làm sao thích ràng buộc khuôn khổ
Học cho có để mang danh học trò
Ta- Ta đây mười hai năm học sinh
Khóac áo trắng thấy bó buộc thân mình
Ngày hai bữa có trường và có lớp
Giảng đường nhỏ không khí quá rợn gợp
Hồn ta rộng - Ta muốn bay cùng gió
Tim ta say- Ta muốn hòa cùng thơ
Nhưng ta thương mẹ hiền của ta thôi
Ôi tội nghiệp cho tấm thân của người
Nuôi ta lớn mười tám năm ròng rã
Người chịu nhiều dau khổ và xót xa
Thế đấy học trò là thế đấy
Ta chỉ muốn thóat khỏi thế giới này
Không lo nghĩ đến giảng đường nhỏ bé
VÀ gia đình và tương lai của ta
Vương Thái An