Tôi chưa ra biển bao giờ
Ngỡ biển xanh , xanh màu im lặng
Tôi chưa yêu bao giờ
Ngỡ tình yêu là ảo mộng
Ngày nay tôi đã ra biển rồi
Biển nhiều sóng to,gió lớn
Ngày nay tôi đã yêu rồi
Tình yêu nhiều khổ đau, cay đắng
Không gió lớn sóng to , không là biển
Chẳng nhiều cay đắng , chẳng là yêu
1..2..3...................
.......................
...Ngày tiếp nối ngày,tôi đếm từng giọt thời gian cho chính mình...
...Tôi ngồi đó,cứ nhìn vào khoảng không mịt mùng,trong tôi hoàn toàn là một thứ trống rỗng...
...Tôi nhận ra rằng tình yêu mang đến thật nhiều hạnh phúc,nụ cười nhưng đồng thời cũng mang đến khổ đau,nỗi đau nhức nhối đến khó tả...không cần ai dìu dắt,nó hoàn toàn tự do để rồi hành hạ trái tim tôi mỗi giây ,mỗi phút...nó là nỗi đau đớn như đất trời làm thành một cơn bão giông...!!!
Thời gian vô hình nhưng thời gian có cánh???từng giọt,từng giọt.........Thở dài một mình và quên lãng một mình.Tình yêu_tình yêu trong nó đã có sẵn mầm sống và cả sự hủy diệt...