Trích đoạn: Huyền Minh
Dấu Chân Xưa
Đêm đã xuống và sương đêm thật lạnh
Niềm tâm sự giờ biết tỏ cùng ai?
Bao kỷ niệm hưng phấn dẫu phôi phai
Tôi vẫn sống bằng muôn ngàn ký ức
Một sớm mai bất chợt tôi tỉnh thức
Dõi mắt trông theo những dấu chân xưa
Giọt lệ buồn trong một buổi chiều mưa
Là dấu ấn của một thời trai trẻ...
Tình yêu đó trong ta còn mới mẻ
Tôi với anh thả mộng ước long lanh
Dù vẫn biết chuyện tình đượm mong manh
Song nào cưỡng được trái tim tình ái!
Ôi, phút đầu biết bao nhiêu cảm khái!
Chờ bóng em tan học cuối sân trường
Tim nhảy nhót theo nhịp điệu tình thương
Lùa hạnh phúc vào lâu đài điện ngọc...
Nhớ những ngày vàng sánh vai đếm bước
Đi lang thang không định hướng tỏ tường
Khi tương lai chỉ là cõi mù sương!
Và đời sống là muôn ngàn cay đắng!
Thời tuổi trẻ tôi với anh từng cắn
Trái hồng trần! Ôi, mật ngọt đầu môi!
Đâu ân tình! Là một thoáng chia phôi!
Đâu tình ái! Đã cho ta chết lịm!!!...
Đêm ngồi lại tôi vấn vương hoài niệm
Mong có anh để cùng đắp tấm chăn
Ở nơi đó hai tư tưởng cùng thăng
Cùng hội ngộ với cành hồng không tưởng...
Huyền Minh
Anh HM ơi,bài thơ chi buồn rứa.Lại khơi lên cảm xúc trong lòng DTT rồi đó.Theo điệu buồn của anh vậy
MÙA THU CHẾT Thế là hết từ nay thôi ngóng đợi Mỗi đêm về gió bỗng thổi lạnh hơn Ba tháng yêu nhau,ba tháng dỗi hờn Nay cất cả vào trong ngăn kỷ niệm Còn đâu nữa dáng hình ai thân mến Dưới trăng mờ thảng thốt cánh hoàng lan Chỉ còn anh một mình châm điếu thuốc Rẽ sương mờ qua lối cũ mênh mang Không còn em,đêm nay trăng sáng lắm Mà lòng anh mù,đui,chột mất rồi Phiến đá cũ,hỏi người xưa có ngắm Những vì sao trong vũ trụ xa xôi Cũng là mùa sao mùa thu lá rơi ? Cũng là yêu sao mình phải chia phôi ? Anh vẫn thế mà sao buồn hơn thế ? Thuốc cay nồng mà mơ mãi bờ môi Thì thôi hết,từ nay thôi đành hết Tim tan theo tiếng trống hội trăng rằm Mùa thu chết,mùa thu thôi đành chết Giờ còn ai ru giấc mộng trăm năm?