Mắt Biếc
NỬA VẦNG TRĂNG
Mùa thu lưng chừng đến
Lá vàng lưng chừng rơi
Lưng chừng em với tôi
Tình yêu hay tình bạn
Đâu lằn ranh biên giới
Hầu phân biệt tình tôi?
Em hỏi vì sao anh hững hờ
Chỉ hồng mong thắm mối duyên tơ
Kia dòng suối tóc em xuôi chảy
Chưa buộc thuyền nan vốn ngại bờ...
Hãy sống lưng chừng giữa tình thơ
Em là niềm mơ mộng vu vơ
Là chăn gối chiếc đêm mong đợi
Tự tình khúc mộng với trăng sao
Hãy chờ nhịp đập của con tim
Đàn dâng cung bậc trỗi êm đềm
Sáo lòng Trương Chi hòa cùng gió
Gác vắng Mỵ Nương trở giấc đêm
Hãy cho anh được mãi tôn thờ
Dưới chân Thánh giá hồn ngu ngơ
Giữa miền hư thực tâm khao khát
Nửa mảnh trăng ngà treo lửng lơ
Huyền Minh - Mai Chi
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.03.2016 23:35:07 bởi Huyền Minh >
NHỮNG ĐÓA HOA LÒNG... KHÔNG GỞI
99 đóa hồng nghe tình chớm nở
Giữa hạ về cơn gió lạ lao xao
Nắng vừa thắp sao tim lòng bỏ ngỏ
Thơ chưa đầy con chữ nét co ro
99 đóa hồng anh muốn tặng em
Lòng như e ngại trái tim mềm
Tình nhân chẳng phải làm sao đến
Điểm hẹn tương phùng hẳn lãng quên
99 đóa hồng ngan ngát hương hoa
Ngại ngần chẳng gởi em làm quà
Mai kia mốt nọ hoa lòng vỡ
Lỡ mộng thiên đường tim xót xa
99 đóa hồng hẹn lần, em nhé!
Nếu có một ngày nắng mới tinh khôi
Tôi sẽ về mang hoa lòng chia sẻ
99 đóa hồng chắp hai nửa trăng côi
Em nhớ... mộng khi màn đêm ngấp nghé...
Huyền Minh
Jul.22/12
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.03.2016 23:27:38 bởi Huyền Minh >
EM MÃI LÀ MÙA XUÂN TRONG ANH Em sẽ là mùa xuân của anh Tình trong giây phút hóa vô thường Muôn người xa lạ em ngọc biếc Tỏa sáng trong tim dấu địa đàng Em sẽ là mùa xuân của anh Tình ta dẫu muộn vẫn tình xanh Trái mơ chín mọng ngọt hương sắc Bướm trắng mơ hoa mộng đá vàng Gót nhỏ kiêu sa thềm mỹ nhân Trăm hoa khép cánh ngại đua tranh Chúa hoa bẻn lẻn khoe xiêm áo Thảm đỏ đăng quang ngập nắng vàng Em sẽ là mùa xuân của anh Đầu năm cầu chúc mối duyên lành Tinh ta mãi đẹp như màu nắng Nắng trải yêu thương nắng trải lòng Em mãi là mùa xuân trong anh... Huyền Minh Mar.13/15
LỠ MỘNG TÌNH XUÂN
Anh biết mình chẳng nợ gì nhau Có duyên không nợ... Áo xưa nhàu Đêm nay trăng khuyết... Tình như khuyết Nghe nhói tim đau giấu lệ sầu Những bài thơ gởi ngỡ vu vơ Thêu nhung dệt gấm mộng bâng quơ Một đêm xuân muộn không dưng nhớ Ẩn dáng em về trong giấc mơ Bao người khách lạ dõi ngang song Chợt đến chợt đi chẳng bận lòng Riêng gót hài ai thanh âm vọng Động não tâm người giữa thinh không Hỏi có ai về nơi chốn xưa? Thời gian hoán chuyển, khắc giao mùa Tình nhân rộn rã chờ năm mới Pháo nổ xuân về, rộn trống khua* Huyền Minh Feb./16/16 * Tiếng trống Lân R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.03.2016 01:43:08 bởi Nguyệt Hạ >
CÀ PHÊ SÁNG Biết rằng em chẳng đến Cà phê sáng mình ên Mặt trời nay cũng vắng Chim chóc buồn lặng im Tiếng lòng nghe sầu não Như điệu sáo tình nhân Khói thuốc bay mờ ảo Vương bóng ai lặng thầm Men cà phê đọng mãi Môi đắng cay bùi ngùi Vườn cây trơ lặn gió Sao bão tình, ai ơi!... Hẹn em, thôi chẳng hẹn Một mình anh quẩn quay Tiễn ngày qua khung cửa Cà phê minh hôm nay... Huyền Minh Aug.4/2014
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.03.2016 04:53:43 bởi Huyền Minh >
Hoa hồng trao mấy độ
Vừa hé nhụy đêm nao
Em ơi, xin cất nhé!
Tình đẹp tựa trăng sao CÀ PHÊ TỐI
Cà phê tối cùng em
Nhạc du dương êm đềm
Em dịu dàng ngồi cạnh
Cà phê đậm hương đêm
Dòng tóc xõa buông lơi
Mắt đong đưa gọi mời
Bờ môi tràn sóng ái
Bão tình ngập chơi vơi
Thời gian chừng lắng đọng
Không gian như ngừng trôi
Quán riêng còn hai đứa
Thế giới mình - em, tôi
Trời khuya lùa gió lộng
Em thấy lạnh hay không?
Vòng tay ôm ấm áp
Đêm đông tình mênh mông
Đưa em về đêm nay
Môi chạm môi. Ô hay!
Ngõ về hồn chếnh choáng
Cà phê (với) mình, ta say
Huyền Minh
Mar.09/16 r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.04.2016 13:33:44 bởi Nguyệt Hạ >
LỜI KINH KHỔ
(Tỉnh Giấc Mơ Hoa)
Tỉnh giấc mơ hoa ánh mai vàng vụt tắt
Ngày chia tay gắng gượng nở nụ cười
Từ mắt em mây tím buồn giăng mắc
Ôi!... Gợn sóng dập dềnh xoáy tận đáy tim tôi
Căn gác nhỏ, sâu cuộn mình trong tổ
Ái ân sau cùng có níu được đời nhau?
Sóng sánh thâm sâu giọt tình loang lổ
Đau đáu lưng trời lời kinh khổ về sau!
Quán vắng im lìm cà phê lên men đắng
Nơi ta ngồi nay nhường ghế tình nhân
Em bên người rạng môi hồng trong nắng
Giết tình mình sớm đông lạnh sương băng
Tàn cuộc chơi giấc mơ chừng hoang phế
Đường bay dài hun hút lối chim di
Nếu biết rằng tình ta là như thế
Đến làm gì! Duyên rã nợ phân ly
Tỉnh giấc mơ hoa chốn phù vân khả dĩ
Mối nợ tình kiếp nào trả cho xong?
Từng hồi chuông đổ gióng lời kinh khổ
Thập giá con Người* có cứu chuộc ta không?
Huyền Minh
Mar.25/16 - Mùa Phục Sinh 2016
*Con Người: Đức Chúa Con
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.03.2016 23:53:57 bởi Huyền Minh >
Bài thơ này HM làm khá lâu rồi. Nay trên đường lái xe đi làm HM lan man nghĩ đến và xuất khẩu thành thơ thêm hai câu cuối...
NÀY EM, XIN HÃY UỐNG HƯƠNG CAFE TRÊN MÔI ANH!
Góc vắng quạnh hiu ta với ta
Vườn xanh cây lá trổ trăm hoa
Hình hài em lẫn trong màu nắng
Khói thuốc quyện bay trắng nhạt nhòa
Ly cafe đậm vị vương môi
Này em, uống hộ chút hương ngày
Dẫu là chén đắng tình ta vẫn
In đậm trong tim một dấu hài...
Môi đọng chút tình xa xôi ấy
Cafe ướp mật sót son ai!
Huyền Minh
May 23/16
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.05.2016 02:28:38 bởi Huyền Minh >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: