NỖI LÒNG NGƯỜI VIỄN XỨ
DỐI LÒNG
Tưởng rằng dứt áo ra đi ,
Niềm thương người ấy có khi vơi dần
Ngờ đâu, nhớ đến bần thần,
Lá thoảng rơi , ngỡ bước chân của người....
Biết rằng chẳng dễ ngoai nguôi.
Xa người mắt nói,miệng cười, tim đau.
Người ơi! Quên có dễ đâu?!?
Gần , xa tôi trọn câu.Yêu người!
Giờ xa cách nẻo đường rồi,
Lòng còn vương vấn mắt người hôm qua...
Dối lòng, tôi trốn thật xa.
Chỉ con tim vẫn thật thà nhớ thương...
Thương Giang
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.08.2018 21:21:13 bởi THƯƠNG GIANG >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 6 bạn đọc.
Kiểu: