NỖI LÒNG NGƯỜI VIỄN XỨ
MƯỜI LĂM NĂM Liệu nỗi đau mười lăm năm cô đơn Có làm vơi đi những đêm dài không ngủ? Thương một đời thiếu phụ Lả cánh cò lặn lội bờ sông Ầu ơ... con nước lớn ròng Ru con... nước mắt thấm vòng tay xa Liệu nỗi đau mười lăm năm đi qua Có làm quên đi những vui buồn quá khứ? Thương một thời thiếu nữ Lỡ tình yêu lạc bến … ai mong Mười hai bến nước đục trong Em như chiếc lá giữa dòng phù sinh Mười lăm năm em tự nhủ riêng mình Tạ từ ước mơ thuở trăng tròn mười sáu Nhưng niềm riêng đau đáu Bờ môi nào khao khát hằng đêm Anh về dẫu muộn bên em Trái tim khâu vá vẫn mềm đấy thôi Liệu nỗi đau mười lăm năm xa xôi Có làm vơi đi những đêm buồn xa xứ? Gói một thời thiếu nữ Em lặng lẽ về nơi không anh Mắt buồn rơi độ tàn canh Bến xưa vắng bóng em thành hoang vu Huế 13/4/2010 Sông Hương
Đợi người...(đ)
Bao năm...giấu nỗi ưu tư
Bởi còn mãi nợ lời ru của người....
Mười lăm năm...
ngóng xa xôi...
Con tim thổn thức trong lời
Ầu...ơ..
Thương con nước mãi xa bờ...
Mười lăm năm ấy...
đâu ngờ...trắng tay!
Ầu...ơ...
Muối mặn gừng cay...
Xanh xao nỗi nhớ
trăng gầy xót xa..
Nghiêng đêm...
hắt ánh trăng tà...
Phù sinh một kiếp...
Cánh hoa úa tàn...
Mười lăm năm...
gánh đa đoan...
Vời trông phía ấy...gió ngàn
hắt hiu...
Mồ côi..
Tình.
Cố chắt chiu...
Dụm dành chôn kỹ cô liêu tủi buồn...
Nửa đời cúi mặt ru con ...
Cố che góc khuất vẫn còn...
trong tim...
Mười lăm năm...
chẳng nhấn chìm...
Vầng trăng mười sáu...
vẫn tìm về đây...
Khơi niềm nhung nhớ bao ngày...
Tim côi vá lại...
mi gầy rưng rưng...
Mười lăm năm...
mộng tương phùng...
Phía không anh...
vẫn lạnh lùng mưa rơi...
Mai về bến cũ người ơi!
Mười lăm năn vẫn không nguôi...
Đợi chờ...
Kiev16/4/2010-TG
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.04.2010 18:47:46 bởi THƯƠNG GIANG >
VÀ Ở MÃI NHÉ EM! Em trở lại sau bao ngày xa cách... Và bây giờ hãy ở mãi nhé em! Trăng sẽ buồn vì nếu đêm đêm Vắng bóng dáng của người đem thi tứ Sao sẽ cô đơn nhớ người xa xứ Nếu em về rồi em lại ra đi Bờ vai kia chẳng còn ý nghĩa gì Nếu một mai em ra đi vĩnh viễn! NN
Mãi bên anh (đ)
Đừng nói những lời buồn như đưa tiễn...
Khi hai ta đã thề nguyện chung đôi..
Anh vẫn mãi còn em với khoảng trời .
Tím mộng mơ với những lời thủ thỉ...
Em đã đến mang hương xuân thi vị ,
Trao cho anh ,không hoa mỹ bao giờ...
Để nhớ mong , anh nơi ấy đợi chờ
Và khắc khoải trong giấc mơ hư thực...
Đừng chong mắt cùng đêm dài thao thức
Đốt cháy lòng bằng ngờ vực ,hờn ghen...
Dẫu nẻo đời...cũng chật hẹp bon chen.
Nhưng với em...dường như quen lối rẽ,
Phía không anh...Hun hút đường vắng vẻ.
Em ngược dòng... lặng lẽ ..về phía anh...
Tháng Tư sang ...Hạ đã chớm đầu cành.
Mưa đầu mùa ,còn giấu long lanh giọt...
Em đã đến mang tình yêu dịu ngọt.
Cho anh vơi những chua xót muộn phiền.
Tựa bờ vai...nghe nhịp đập bình yên.
Hai trái tim cùng ngân lên khúc hát...
Dẫu đường về còn xa xôi ngút ngát.
Nhưng tình ta luôn dào dạt ý thơ...
Bởi vì em sẽ chẳng bao giờ ,
Đến rồi đi như giấc mơ hư ảo...
Kiev 15/4/2010-TG
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.04.2010 18:45:07 bởi THƯƠNG GIANG >
GHEN...(đ)
Anh từng ao ước một lần,
Người trong mộng ở ngay gần tầm tay.
Để nhìn vào mắt nhau đây
Mà trao dịu ngọt men say tình nồng...
Tháng Ba ,anh vẫn còn Đông.
Giấu trong ngực áo đóa hồng tặng em.
Bởi sợ tuyết lạnh trong đêm ,
Đậu trên hoa , đợi môi mềm... trộm hôn...
(Đừng nghĩ anh quá trẻ con,
Vì yêu ai cũng đều hờn ghen thôi...)
Anh về từ chốn mù khơi.
Mồng Tám đến tặng hoa người mình yêu...
Nhà không vườn trống quạnh hiu.
Giờ nhìn ảnh... biết Nguyên Tiêu làm gì...
Áo dài tha thướt em đi.
Hội Xuân xem đối họa thi cùng người...
Vắng anh em cứ vui thôi,
Nhưng đừng khoe được tặng đôi vé mời...
Anh nghe mà thấy đất trời.
Ngả nghiêng như chỉ chực rơi xuống đầu...
Ghen nhiều...biết chẳng hay đâu.
Nhưng con tim cứ khổ đau dày vò...
Bây giờ lại càng thấy lo.
Khi biết dung mạo bất ngờ :Em xinh...!
Kiev 16/3/2010-TG * Anh Thương Giang ưi! Tấm hình đó là một nữ sinh tham gia hội Thơ đó; Anh gởi hình cho Giang coi với, rùi Giang gửi hình cho anh nha; GHEN của anh đáng iu quá thương tặng anh nè : ANH ĐỪNG GHEN EM Đừng ghen em nhé anh ơi Em yêu anh nhất trên đời đó thôi Đằm trong ánh mắt làn môi Tình anh là cả khoảng trời biếc xanh Tháng ba hoa Gạo đỏ cành Chín mong mười nhớ để dành cho nhau Đừng hờn đừng giận em lâu Hồng trong ngực áo là màu trái tim Biết rằng anh chỉ có em Hoá ngôi sao để hằng đêm tìm về Thì thầm anh nói em nghe Những khi đến hội nhớ che nét cười Người ta đi Hội có đôi Em len giữa nắng chơi vơi một mình Tóc bay sợ gió bồng bềnh Thả câu thơ sợ thác ghềnh chênh chao Dấu Xuân trong cánh hoa Đào Cắn môi ngậm cái ngọt ngào bớt say Cho anh cả cuộc đời này Kéo trời đất lại cho ngày gặp nhau Kim Giang Nhưng...(đ)
Muộng màng ,chẳng phải duyên đầu...
Xin làm bến cuối khi tầu em qua...
Sợ em về với người ta
Nên anh bóng gió gần xa ghen thầm....
Viễn xứ nên chẳng về thăm
Đưa em đi hội ngày Rằm -Nguyên tiêu...
Người ta đi với người yêu.
Thương em lủi thủi mưa chiều, mi hoen...
Vắng anh..đi với người quen
Tránh chốn người lạ ,đừng chen lấn vào...
Môi hồng, mắt biếc, má đào...
Bấy nhiêu cũng để xuyến xao sóng tình...
Khi cười ,che bớt miệng xinh.
Chốn đông...nếu thấy một mình em thôi,
Đa tình có kẻ buông lời
Trồng cây si bởi nụ cười của em...
Đêm ngủ ,nhớ phải buông rèm.
Kẻo trăng khuya đứng ngoài thềm tương tư...
Vắng em lòng thấy hoang vu.
Không ghen nhưng sợ lời ru xa dần...
Kiev16/4/2010-TG
* Anh Thương Giang ưi! Anh gởi hình choKim Giang coi với, rùi K. Giang gửi hình cho anh nha Hình anh chẳng dám gửi đâu...
Bởi trán cao quá...nửa đầu em ơi! Mũi to miệng rộng răng" tươi"
Bụng to ,mắt bé...đúng người yêu em
16/4-TG
@Kim Giang yêu!
Nếu thấy ai trong d đ này có hình dáng như anh vừa tả thì chính là anh Thương Giang của em đấy!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.04.2010 18:46:51 bởi THƯƠNG GIANG >
Mong anh hiểu...(Đ)
Em suốt đời mắc nợ
Chẳng thể trả cho người ,
Nhẹ nhàng một lời hứa,
Mà trĩu nặng tim côi...
Cứ ngỡ nợ thế thôi,
Sẽ không vay,nhận nữa...
Nhưng bài thơ viết dở,
Chợt nhớ...chưa trả anh...!!!
Tháng Tư ,trời trong xanh,
Mùa hạ căng đầy gió...
Nơi anh nắng hạ đổ...
Sao bất ngờ...Rét ư...? Bên em ,giờ tháng Tư,
Chớm Xuân trời còn lạnh,
Giọt nắng Xuân mỏng mảnh
Như tấm voan nhẹ buông... Lối cũ ,cuối con đường ,
Biết anh chờ đợi đấy...
Nhưng...vờ như không thấy,
Cúi đầu ,lặng lẽ qua...
Kỷ niệm nào đã xa,
Vẫn vẹn nguyên nỗi nhớ...
Đành xếp lại góc nhỏ,
Khuất trong lòng mình thôi...
Bài thơ...nợ anh rồi,
Chắc không thể viết tiếp...
Nẻo đời vốn chật hẹp,
Mong anh hiểu lòng em...
Kiev 16/4/2010-TG
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.04.2010 19:03:43 bởi THƯƠNG GIANG >
Warning!!! Chiều rơi em còn ngủ như điên!!
Không biết mệt chi mấy ngày liền
Khéo khéo chân vô chừng.. lật váy
Người qua kẻ lại... lắm... hắc "tiên"!
(Như tuj đây nè...) Lâu quá không thăm đại sư tỷ của tuj. Pữa nay tỷ ngủ vùj mất rùj!!! Thức dậy đi tỷ tỷ uj! Tụt váy kìa! kakaka giỡn thuj đừng có giận đệ nha.......
HT Giòng Thương Nhớ
Thức giấc soi gương chải mái hồng
Tựa lầu độc bóng vọi chân sông
Đếm bao nhiêu chuyến xuôi thuyền chảy
Nhẩm mấy cơn sầu nhuộm mắt trông
Biệt biệt sương thu, chàng biên ải
Võ vàng nắng hạ, thiếp phòng không
Hòang hôn lả tả rơi bến vắng
Nắng tắt tơ mềm bạc nhớ mong
HT
(Họa ý bài "Vọng Giang Nam" của Ôn Đình Quân)
Chúc An Nhiên!
@-Cám ơn tiểu đệ đã ghé qua...Nhưng thú thật tỷ không biết viết thơ đường như tiểu đệ vì thơ đường biết là hay nhưng khó quá mà tỷ thì già rùi cố học viết chắc cũng không vô nổi....hi...hi..Chỉ biết "mần" thơ con cóc thui...Mấy bữa biết tiểu đệ ghé qua mà chịu chết không hoạ nổi...Thông cảm và đừng giận tỷ nghe.
Trích đoạn: THƯƠNG GIANG
Hương muộn...(đ)
Còn chút hương muộn giấu trong hoa
Gói ghém gửi trao để làm quà,
Một chút...nhỏ nhoi... mỏng manh ấy.
Là cả tấm lòng của người xa...
Sợ một ngày nao gió trở mùa
Cuốn đi xa mãi chút hương xưa...
Loang trên mặt nước , mảnh trăng vỡ.
Xao xác lòng ai , khoảng trống lùa...
Nếu em chưa về thăm sông Hương.
Nỗi buồn lãng đãng, như khói sương.
Có còn đọng lại chiều Bến Ngự
Hay sẽ tan nhanh ,chẳng vấn vương...?
Cũng đành vậy thôi ,nếu hương xưa.
Một chút mỏng manh...cũng hoá thừa.
Em về xứ Huế làm chi nữa
Hương muộn ướt nhoà với chiều mưa...
Kiev 13/4/2010-TG
SAO KHÔNG VỀ Chỉ là chút mênh mang chiều Huế Từ độ người biền biệt tha phương Đêm thao thức vầng trăng cô quạnh Nỗi nhớ lùa đau đáu cơn mơ Sao không về với Huế người thơ? Chút hương muộn ướt nhoà kí ức Tàn cơn mê mình ta rất thực Nửa vầng trăng day dứt một phương Sao không về với nước sông Hương? Đau lối cũ mình ta lẻ bóng Thương cơn gió trong chiều đồng vọng Lời hôm nao như bóng qua thềm Có khi nào người nhớ khúc đêm? Thuở vầng trăng loang vàng Bến Ngự Thương câu hát mang niềm xa xứ Sao không về...ta giữ hương xưa. Huế 17/4/2010 Sông Hương
Trích đoạn: THƯƠNG GIANG
VÀ Ở MÃI NHÉ EM!
Em trở lại sau bao ngày xa cách...
Và bây giờ hãy ở mãi nhé em!
Trăng sẽ buồn vì nếu đêm đêm
Vắng bóng dáng của người đem thi tứ
Sao sẽ cô đơn nhớ người xa xứ
Nếu em về rồi em lại ra đi
Bờ vai kia chẳng còn ý nghĩa gì
Nếu một mai em ra đi vĩnh viễn!
NN
Mãi bên anh (đ)
Đừng nói những lời buồn như đưa tiễn...
Khi hai ta đã thề nguyện chung đôi..
Anh vẫn mãi còn em với khoảng trời .
Tím mộng mơ với những lời thủ thỉ...
Em đã đến mang hương xuân thi vị ,
Trao cho anh ,không hoa mỹ bao giờ...
Để nhớ mong , anh nơi ấy đợi chờ
Và khắc khoải trong giấc mơ hư thực...
Đừng chong mắt cùng đêm dài thao thức
Đốt cháy lòng bằng ngờ vực ,hờn ghen...
Dẫu nẻo đời...cũng chật hẹp bon chen.
Nhưng với em...dường như quen lối rẽ,
Phía không anh...Hun hút đường vắng vẻ.
Em ngược dòng... lặng lẽ ..về phía anh...
Tháng Tư sang ...Hạ đã chớm đầu cành.
Mưa đầu mùa ,còn giấu long lanh giọt...
Em đã đến mang tình yêu dịu ngọt.
Cho anh vơi những chua xót muộn phiền.
Tựa bờ vai...nghe nhịp đập bình yên.
Hai trái tim cùng ngân lên khúc hát...
Dẫu đường về còn xa xôi ngút ngát.
Nhưng tình ta luôn dào dạt ý thơ...
Bởi vì em sẽ chẳng bao giờ ,
Đến rồi đi như giấc mơ hư ảo...
Kiev 15/4/2010-TG
ANH VẪN BIẾT...
Anh vẫn biết trong giấc mơ hư ảo
Em lại về dành dỗ giấc yêu thương
Anh thầm khóc qua thơ tình mạng ảo
Ngu ngơ sao giữa địa ngục thiên đường
ngng-TG
NEO LÒNG
Sông Hương muôn thuở đầy vơi
Trách người đi mãi, gánh đời nặng mang
Bến xưa lẻ chuyến đò sang
Đôi vòng tay mỏi... lỡ làng thuyền trôi
Sóng xao động một khoang đời
Đường trần ai muốn rã rời... vì yêu ?
Ai xui chi gặp một chiều
Để giờ khắc khoải bao điều bão giông
Bờ mi hờ khép đợi mong
Hay tình xưa đã theo dòng trôi xuôi ?
Neo lòng ta những buồn vui
Những chiều man mác nhớ người phương xa
Huế 18/4/2010
Sông Hương Ngóng đợi người xa (đ) Neo lòng bến đợi thuyền qua,
Hanh hao nỗi nhớ, nhạt nhòa mắt cay...
Mỏi mòn đợi bóng ai đây...?
Đêm thao thức nhớ mi gầy nơi xa...
Vành trăng khuyết mỏng câu ca,
Nụ cười mảnh rớt...nhạt nhòa...người đi...
Người ở lại trồng cây si...
Mà hoa chẳng nở...Lấy gì tặng nhau...?
Huế bây chừ sắp mùa Ngâu,
Lê thê mưa lạnh thấm sâu vào lòng...
Tình ai trao trọn dòng sông
Đi mô người ngóng ... mênh mông cuối trời...
Neo lòng nhớ lắm Huế ơi!
Ánh sao tinh nghịch biết cười...Mắt ai...
Thôi đừng hát khúc Nam ai...
Để người thao thức... đêm dài khát khao...
Sông Hương trầm mặc chống sào
Neo lòng bến đợi...thuyền nao trở về....
Nghiêng rơi một vạt nắng hoe.
Nhuộm vàng lối cũ...Buồn nghe tiếng lòng...
Kiev 17/4/2010-TG
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.04.2010 13:46:35 bởi THƯƠNG GIANG >
Nhưng,tim đã lỡ.
Yêu sâu nặng giờ biết làm sao??
..................... Vẫn còn lời yêu.... Chị yêu trốn ở nơi nào,
Khách đến thăm chẳng ra chào một câu...?
Tháng Tư chưa phải mùa Ngâu,
Mưa lòng đừng đổ...quầng sâu mắt buồn...
Nắng lên hong nỗi giận hờn.
Hoa hồng nhắn nhủ ..vẫn còn lời yêu... Cuộc đời đẹp biết bao nhiêu
Sen hồng vẫn nở trong chiều bão giông...
Xin người đừng tắt lửa lòng
Lời yêu hờ hững...nhớ vòng tay xa...
Đường đời nhiều lỗi rẽ qua
Con tim bối rối ngã ba lòng người...
Buồn vui rồi sẽ qua thôi.
Niềm tin đừng mất...nụ cười đừng rơi...
Kiev 17/4/2010-TG
@-Thương tặng chị yêu!
Trích đoạn: THƯƠNG GIANG
VÀ Ở MÃI NHÉ EM!
Em trở lại sau bao ngày xa cách...
Và bây giờ hãy ở mãi nhé em!
Trăng sẽ buồn vì nếu đêm đêm
Vắng bóng dáng của người đem thi tứ
Sao sẽ cô đơn nhớ người xa xứ
Nếu em về rồi em lại ra đi
Bờ vai kia chẳng còn ý nghĩa gì
Nếu một mai em ra đi vĩnh viễn!
NN
Mãi bên anh (đ)
Đừng nói những lời buồn như đưa tiễn...
Khi hai ta đã thề nguyện chung đôi..
Anh vẫn mãi còn em với khoảng trời .
Tím mộng mơ với những lời thủ thỉ...
Em đã đến mang hương xuân thi vị ,
Trao cho anh ,không hoa mỹ bao giờ...
Để nhớ mong , anh nơi ấy đợi chờ
Và khắc khoải trong giấc mơ hư thực...
Đừng chong mắt cùng đêm dài thao thức
Đốt cháy lòng bằng ngờ vực ,hờn ghen...
Dẫu nẻo đời...cũng chật hẹp bon chen.
Nhưng với em...dường như quen lối rẽ,
Phía không anh...Hun hút đường vắng vẻ.
Em ngược dòng... lặng lẽ ..về phía anh...
Tháng Tư sang ...Hạ đã chớm đầu cành.
Mưa đầu mùa ,còn giấu long lanh giọt...
Em đã đến mang tình yêu dịu ngọt.
Cho anh vơi những chua xót muộn phiền.
Tựa bờ vai...nghe nhịp đập bình yên.
Hai trái tim cùng ngân lên khúc hát...
Dẫu đường về còn xa xôi ngút ngát.
Nhưng tình ta luôn dào dạt ý thơ...
Bởi vì em sẽ chẳng bao giờ ,
Đến rồi đi như giấc mơ hư ảo...
Kiev 15/4/2010-TG
ANH VẪN TIN
Anh vẫn tin những lời em vừa nói
Một đôi khi sự hiểu lầm làm đau nhói tim nhau
Hãy thứ tha cho đẹp buổi ban đầu
Đừng để giận hờn hằn sâu vào đáy mắt
ngng
VÀ Ở MÃI NHÉ EM! Em trở lại sau bao ngày xa cách... Và bây giờ hãy ở mãi nhé em! Trăng sẽ buồn vì nếu đêm đêm Vắng bóng dáng của người đem thi tứ Sao sẽ cô đơn nhớ người xa xứ Nếu em về rồi em lại ra đi Bờ vai kia chẳng còn ý nghĩa gì Nếu một mai em ra đi vĩnh viễn! NN
Mãi bên anh Đừng nói những lời buồn như đưa tiễn...
Khi hai ta đã thề nguyện chung đôi..
Anh vẫn mãi còn em với khoảng trời .
Tím mộng mơ với những lời thủ thỉ...
Em đã đến mang hương xuân thi vị ,
Trao cho anh ,không hoa mỹ bao giờ...
Để nhớ mong , anh nơi ấy đợi chờ
Và khắc khoải trong giấc mơ hư thực...
Đừng chong mắt cùng đêm dài thao thức
Đốt cháy lòng bằng ngờ vực ,hờn ghen...
Dẫu nẻo đời...cũng chật hẹp bon chen.
Nhưng với em...dường như quen lối rẽ,
Phía không anh...Hun hút đường vắng vẻ.
Em ngược dòng... lặng lẽ ..về phía anh...
Tháng Tư sang ...Hạ đã chớm đầu cành.
Mưa đầu mùa ,còn giấu long lanh giọt...
Em đã đến mang tình yêu dịu ngọt.
Cho anh vơi những chua xót muộn phiền.
Tựa bờ vai...nghe nhịp đập bình yên.
Hai trái tim cùng ngân lên khúc hát...
Dẫu đường về còn xa xôi ngút ngát.
Nhưng tình ta luôn dào dạt ý thơ...
Bởi vì em sẽ chẳng bao giờ ,
Đến rồi đi như giấc mơ hư ảo... Ý THƠ Em vẫn nói với những người trai khác Bằng ý thơ tình tứ ngập tràn Anh phân vân trong tâm hồn lầm lạc Biết có còn tình cảm bởi Thương Giang? ngng Nối nhịp cầu Thơ xưa nay...đâu mạch lạc rõ ràng,
Như toán học...mà ta mang trừ cộng...?
Vẫn biết thơ chứa tâm tư đời sống
Và thơ anh là rung động từ tim...
Nhưng bạn thơ nào, khi đến vườn em,
Ra bài họa...tiếp mạch thơ em đối.
Hai giọng thơ , họa kết thành khối
Hòa vào nhau bắc cầu nối tình thân
Giao lưu thơ...để học hỏi chữ ,vần.
Và chia xẻ cả tinh thần đời thực...
Họa cùng Giang đừng ai ngờ vực
Bởi yêu thương mãi cháy rực...Vì thơ..!
Kiev17/4/2010-TG GIÃI BÀY Có những lúc qua nhịp cầu chữ nghĩa Mình vẫn còn chưa hiểu hết nông sâu Thì hãy xin thông cảm vì nhau Ta vẫn giữ buổi ban đầu đầy kỉ niệm ngng
Trích đoạn: THƯƠNG GIANG
VÀ Ở MÃI NHÉ EM!
Em trở lại sau bao ngày xa cách...
Và bây giờ hãy ở mãi nhé em!
Trăng sẽ buồn vì nếu đêm đêm
Vắng bóng dáng của người đem thi tứ
Sao sẽ cô đơn nhớ người xa xứ
Nếu em về rồi em lại ra đi
Bờ vai kia chẳng còn ý nghĩa gì
Nếu một mai em ra đi vĩnh viễn!
NN
Mãi bên anh
Đừng nói những lời buồn như đưa tiễn...
Khi hai ta đã thề nguyện chung đôi..
Anh vẫn mãi còn em với khoảng trời .
Tím mộng mơ với những lời thủ thỉ...
Em đã đến mang hương xuân thi vị ,
Trao cho anh ,không hoa mỹ bao giờ...
Để nhớ mong , anh nơi ấy đợi chờ
Và khắc khoải trong giấc mơ hư thực...
Đừng chong mắt cùng đêm dài thao thức
Đốt cháy lòng bằng ngờ vực ,hờn ghen...
Dẫu nẻo đời...cũng chật hẹp bon chen.
Nhưng với em...dường như quen lối rẽ,
Phía không anh...Hun hút đường vắng vẻ.
Em ngược dòng... lặng lẽ ..về phía anh...
Tháng Tư sang ...Hạ đã chớm đầu cành.
Mưa đầu mùa ,còn giấu long lanh giọt...
Em đã đến mang tình yêu dịu ngọt.
Cho anh vơi những chua xót muộn phiền.
Tựa bờ vai...nghe nhịp đập bình yên.
Hai trái tim cùng ngân lên khúc hát...
Dẫu đường về còn xa xôi ngút ngát.
Nhưng tình ta luôn dào dạt ý thơ...
Bởi vì em sẽ chẳng bao giờ ,
Đến rồi đi như giấc mơ hư ảo...
Ý THƠ
Em vẫn nói với những người trai khác
Bằng ý thơ tình tứ ngập tràn
Anh phân vân trong tâm hồn lầm lạc
Biết có còn tình cảm bởi Thương Giang?
ngng
Nối nhịp cầu
Thơ xưa nay...đâu mạch lạc rõ ràng,
Như toán học...mà ta mang trừ cộng...?
Vẫn biết thơ chứa tâm tư đời sống
Và thơ anh là rung động từ tim...
Nhưng bạn thơ nào, khi đến vườn em,
Ra bài họa...tiếp mạch thơ em đối.
Hai giọng thơ , họa kết thành khối
Hòa vào nhau bắc cầu nối tình thân
Giao lưu thơ...để học hỏi chữ ,vần.
Và chia xẻ cả tinh thần đời thực...
Họa cùng Giang đừng ai ngờ vực
Bởi yêu thương mãi cháy rực...Vì thơ..!
Kiev17/4/2010-TG
GIÃI BÀY
Có những lúc qua nhịp cầu chữ nghĩa
Mình vẫn còn chưa hiểu hết nông sâu
Thì hãy xin thông cảm vì nhau
Ta vẫn giữ buổi ban đầu đầy kỉ niệm
ngng
Em muốn xa tôi!
Thôi đành vậy bây giờ em phụ bạc
Muốn xa tôi theo thuyền khác vàng son
Tôi thương dải yếm mỏi mòn
Để ai điểm phấn tô son cho đời
Ngày mai tung cánh ngàn khơi
Sông Thương vẫn mãi trọn đời yêu em
ngng
NGHIÊNG Nghiêng vai chiều rất muộn
Thả nhớ về phương em
Gịot sương nào dịu êm
Đậu xuống lòng tê tái
Lối xưa giờ bước lại
Quen lạ dấu người xa
Nụ hôn ngày hôm qua
Như còn vương đâu đó Khẽ thầm thì cơn gió Tìm câu hát ngày xưa Lời hát buồn như mưa Chiều nao mình xa vội Thương ai chiều gió nổi Nghiêng ngã vần thơ đau Từ độ mình xa nhau Trăng thôi làm con gái Đường xa chừng ái ngại Lỡ thì những mùa Ngâu Đôi mình nghiêng vào nhau Những vui buồn một thuở Huế 20/4/2001 Sông Hương
Trích đoạn: THƯƠNG GIANG
Nhưng,tim đã lỡ.
Yêu sâu nặng giờ biết làm sao??
.....................
Vẫn còn lời yêu....
Chị yêu trốn ở nơi nào,
Khách đến thăm chẳng ra chào một câu...?
Tháng Tư chưa phải mùa Ngâu,
Mưa lòng đừng đổ...quầng sâu mắt buồn...
Nắng lên hong nỗi giận hờn.
Hoa hồng nhắn nhủ ..vẫn còn lời yêu...
Cuộc đời đẹp biết bao nhiêu
Sen hồng vẫn nở trong chiều bão giông...
Xin người đừng tắt lửa lòng
Lời yêu hờ hững...nhớ vòng tay xa...
Đường đời nhiều lỗi rẽ qua
Con tim bối rối ngã ba lòng người...
Buồn vui rồi sẽ qua thôi.
Niềm tin đừng mất...nụ cười đừng rơi...
Kiev 17/4/2010-TG
@-Thương tặng chị yêu!
Nỗi buồn sao chẳng hề vơi
Niềm tin vẫn mất nụ cười vẫn rơi
Ai ơi hãy nhặt giúp tôi
Niềm tin, hy vọng, nụ cười, đam mê?
ATT 2 câu thơ cuối của em rất hay.
Cám ơn các anh chị vẫn ghé qua thăm TG những lúc vắng mặt!
Truyền thuyết
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: