BẾN CŨ THUYỀN VỀ Tặng tác giả "Xứ Đoài ơi!" Người đi đã mấy nắng - mưa,
Mấy trăng tròn - khuyết, mấy mùa buồn - vui?
Để câu thơ quặn tim người,
Xứ Đoài thương nhớ khôn nguôi bên lòng?
Người đi muôn dặm núi sông,
Xứ Đoài - chốn cũ, hẳn không quên người!
Việt Nam, dẫu tận xa vời,
Vẫn là Tổ quốc của người đi xa!
Thế giới này, dẫu bao la,
Quê hương, cha mẹ, vẫn là một thôi!
Dù ai kia phụ bạc người,
Cũng đừng đau đớn, ngậm ngùi, buồn thương...!
Xứ Đoài, nơi đó, quê hương,
Hẳn đang nhìn ngắm bước đường người đi!
Mai đây, bến cũ, thuyền về,
Sông Thương sẽ giải lời thề ngày xưa!...
Ninh Bình, 24-4-2010,
BÙI XUÂN LÂM
(*) Nhờ Thương Giang chuyển giùm tới tác giả "Xứ Đoài ơi!'; xin cảm ơn!