NỖI LÒNG NGƯỜI VIỄN XỨ
Đừng khách sáo
Nhủ lòng chớ có vấn vương
Sông ân bể ái yêu thương làm gì...
Tri âm khách sáo mà chi.
Em luôn dõi bước anh đi mỗi ngày...
-TG- Xa nhau lòng cảm mơ hoài Tương phùng thoả dạ những ngày đôi phương Cám ơn em dõi mắt thường Tim anh xao động biết dường nào nguôi! -SD-
Trích đoạn: THƯƠNG GIANG
Tặng chị bài thơ mong chị luôn vui!
Một bờ vai đã lì chai
Để khi tức giận lai rai đỡ buồn
Ngẫm đời ...tự nhiên lệ tuôn
Ngọt ngào đem tặng, dành luôn phũ phàng
Ở đâu bóng dáng xuân sang
Ở đây héo hắt...nhẹ nhàng bóng câu
Bay qua năm tháng âu sầu
Gói tình ta gửi trên cầu gió bay...
Xin đừng rải thảm tình say
Trăm năm thu một ngày nay nhớ hoài...
Lê Minh Liên Thanh Thơ
15/7/2009
HY VỌNG...
Lời thơ đầy nỗi bi ai...
Nỗi đau vương nặng hình hài người xưa...
Trời còn có lúc nắng mưa
Tình yêu cũng vậy, giận đùa nhau thôi
Đừng rầu lòng thế chị ơi!
Ngoài kia đầy ắp khung trời yêu thương...
Nếu có duyên nợ vấn vương
Nếu còn yêu sẽ tìm đường về đây
Em mong gần lắm cái ngày...
Người ấy trở lại...đắm say tình nồng.
Chị yêu đôi má lại hồng
Đôi môi lại thắm,mắt long lanh cười...
Ngấn lệ chan chứa niêm vui
Ngày mai đời sẽ đẹp tươi hơn nhiều...
Thương Giang
Đốt đắng cay
Ngày về đã lỡ lời thề
Đã mòn chỗ đứng đã che chỗ ngồi
Lòng không còn chút bồi hồi
Chỉ còn ngọn lửa châm mồi đống rơm
Còn thương thì vẫn là cơm
Hết thương là cháo chẳng đơm chén ngà
Hồn yêu còn mải la đà
Về thăm chốn nhớ xa xa rừng chiều
Lòng ơi lòng có cô liêu
Gửi theo ngọn khói đốt điều đắng cay...
Lê Minh Liên Thanh Thơ
Đêm 16/7/2009
TUỔI DẬY THÌ
Hoa nở bên vườn nụ ấp e
Là đà bướm lượn lá vươn che
Tinh sương sắc thắm ngời trong gió
Bướm lượn, ong vờn... tim có se?
Thu Giang
QUA RỒI...
Đã qua lâu rồi tuổi cập kê
Vườn úa hoa tàn...đến não nề...
Bướm ong nào đến khu vườn ấy?
Chỉ còn buồn vương khách chớ chê...
Thương Giang HƯƠNG XUÂN Dẫu rằng gió cuốn tuổi cập kê Sự nghiệp đơm hương xóa não nề Đức hạnh bừng soi ngời sóng nước Vàng ròng khó đổi- dám ai chê? Thu Giang HỒI XUÂN Hồi xuân ví độ tuổi xuân thì Sắc nhạt, thân tươi...lá rậm rì Mưa gió bốn mùa xoay đổi chuyển Đông tàn- xuân đến... hãy kiên trì. Thu Giang
TUỔI DẬY THÌ
Hoa nở bên vườn nụ ấp e
Là đà bướm lượn lá vươn che
Tinh sương sắc thắm ngời trong gió
Bướm lượn, ong vờn... tim có se?
Thu Giang
QUA RỒI...
Đã qua lâu rồi tuổi cập kê
Vườn úa hoa tàn...đến não nề...
Bướm ong nào đến khu vườn ấy?
Chỉ còn buồn vương khách chớ chê...
Thương Giang
HƯƠNG XUÂN
Dẫu rằng gió cuốn tuổi cập kê
Sự nghiệp đơm hương xóa não nề
Đức hạnh bừng soi ngời sóng nước
Vàng ròng khó đổi- dám ai chê?
-Thu Giang-
Lỡ thì...
Tuổi xuân gọi mãi chẳng thèm về
Sự nghiệp nhìn mình...ỏng eo chê....
Đức hạnh thời nay... thua hương sắc
Vàng ròng bỏ xó...chẳng ai mê...
-Thương Giang-
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.01.2010 07:12:13 bởi THƯƠNG GIANG >
HỒI XUÂN
Hồi xuân ví độ tuổi xuân thì
Sắc nhạt, thân tươi...lá rậm rì
Mưa gió bốn mùa xoay đổi chuyển
Đông tàn- xuân đến... hãy kiên trì.
Thu Giang
Dở ương...
Hồi Xuân chưa tới...Quá dậy thì
Dở dở ương ương...thật ai bi
Mưa gió ,bão giông...đời phiêu bạt
Đông tàn ,Xuân đến...Đến làm chi..?
-Thương Giang-
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.01.2010 07:13:34 bởi THƯƠNG GIANG >
Mơ
Tình thơ anh gửi riêng em
Chân thành, mộc mạc, khi xem chớ cười
Ngỡ sống lại tuổi đôi mươi
Mơ ngày đoàn tụ thắm tươi duyên nồng
Chiều chiều ra đứng bến sông
Nhìn đò xuôi ngược mà lòng nôn nao
Bao giờ mình được gặp nhau
Kẻo trầu vàng úa, buồng cau héo sầu
Tình buồn biết gửi về đâu
Em đang lưu lạc trời Âu nghìn trùng
Có còn giữ vẹn thuỷ chung
Nhà tranh vách lá ta cùng sánh đôi.
Giờ đây cách biệt xa xôi
Quê nhà vò võ đơn côi thẫn thờ.
Dù là chỉ một giấc mơ
Mà sao anh mãi vật vờ chờ mong.
Đò chiều lướt vội trên sông
Chẳng dừng lại bến em không chịu về.
Hoàng hôn tắt nắng sông quê
Chân trời tím ngắt buồn tê tái lòng
Đường mòn phủ kín rêu phong
Âm thầm quay bước nỗi lòng quạnh hiu...
Biển Xanh
HỒI XUÂN
Hồi xuân ví độ tuổi xuân thì
Sắc nhạt, thân tươi...lá rậm rì
Mưa gió bốn mùa xoay đổi chuyển
Đông tàn- xuân đến... hãy kiên trì.
Thu Giang
Dở ương...
Hồi Xuân chưa tới...Quá dậy thì
Dở dở ương ương...thật ai bi
Mưa gió ,bão giông...đời phiêu bạt
Đông tàn ,Xuân đến...Đến làm chi..?
-Thương Giang- CHỚ NÊN... Thanh xuân thắm đượm hãy yêu vì Cánh mỏng hoa mơn...chớ tự ti... Thương nhụy đung đưa vờn trước gió Hương phai, đài rã...lúc ấy thì...! -Thu Giang- CÓ NÊN... Hương nồng, vương đọng... chớp thời cơ? Sắc thắm chưa phai...có mộng mơ? Đôi ngả đường đời ai biết trước Ta yêu ôm ấp kẻo bơ vơ!!! Thu Giang Chị à! Em là em gái tuổi đời còn non nớt nên muốn xin chị một lời khuyên.
Lỡ thì....
Tuổi Xuân gọi mãi...,chẳng thèm về.
Sự nghiệp nhìn mình...ỏng eo chê.
Đức hạnh thời nay...,thua hương sắc.
Vàng ròngbỏ xó....,nào ai mê...?
-Thương Giang- LÒNG TRINH Vàng vòng bao kẻ đắm u mê! Điểm tựa cầu hôn - kẻo bị ê(!) Ngôn, hạnh, công dung cần lắm chứ! Bóng sắc... không hương vẫn chê... chê. Thu Giang
Trích đoạn: THƯƠNG GIANG
HỌ NHÀ GIANG....
Trong vườn Thư quán bao la.
Họ Giang có chín...gọi là Cửu Giang.
Nếu như cả họ trình làng,
Chắc vườn Thư quán mênh mang nước đầy.
Thương Giang sẽ dẫn chứng ngay,
Tam,Kim,Ngân,Lưu... vào đây lâu rồi...
Hàn,Thu,Hương,Trúc ,Thương-tôi,
Là năm sông mới vào thôi...ấy mà.
Hôm nào cả họ nhà ta
Rủ nhau ra mắt...hẳn là choáng thay....
Vườn thơ...thành biển nước đầy
Chín sông đổ cả về đây một dòng
Cửu Giang -Một họ chín sông.
Nhất trong Thư quán đúng không mọi người?
-Thương Giang-
TG mạn phép tặng gia chủ Kim Giang bài thơ vì cùng bút danh tên Giang.Chúc KG có nhiều thơ hay.
Thương Giang! Dẫu đằng ấy là con gái vẫn thật ấm lòng khi thấy nick Thương Giang...Hi hi . Theo chân bạn mình cùng đi nhận họ hàng tên Giang nha Giang! Giang! Giang............! NHỮNG DÒNG SÔNG HÁT Ơi những dòng SÔNG...Cửu Long Giang Là Lụa nhân gian dưới Trăng vàng Tắm mát đôi bờ cơn nắng Hạ Nhân niềm hạnh phúc lúc Xuân sang Này anh này chị này em gái Sóng sánh duyên quê với hội làng Chảy mãi tươi nguồn thơ lai láng Chung hoà Thiên khúc Cửu Long Giang Kim Giang
NHỮNG DÒNG SÔNG HÁT
Ơi những dòng SÔNG...Cửu Long Giang
Là Lụa nhân gian dưới Trăng vàng
Tắm mát đôi bờ cơn nắng Hạ
Nhân niềm hạnh phúc lúc Xuân sang
Này anh này chị này em gái
Sóng sánh duyên quê với hội làng
Chảy mãi tươi nguồn thơ lai láng
Chung hoà Thiên khúc Cửu Long Giang
-Kim Giang-
Họ nhà Giang đã trình làng....
Hôm qua em đếm có chín Giang.
Lọ mọ ,lần mò ...nhận họ hàng....
Chiều nay...Thư quán dâng biển nước
Trời ơi !Xuất hiện Duy-Phương Giang...
Xin lỗi Tỷ -Huynh ,em chưa biết
Không kịp kêu tên...nhận họ hàng
Nhờ chị Kim Giang đi tìm gọi
Mười một dòng sông đã trình làng...
-Thương Giang-
Cám ơn chị Kim Giang đã cùng em đi tìm "họ hàng".Trời ơi !Hùng hậu quá...Có tới mười một Giang( Tam ,Kim, Ngân,Thu ,Trúc,Hàn ,Thương ,Hương,Lưu... giờ thêm Phương,Duy nữa...)Không biết ngày mai có tìm thấy thêm con sông nào nữa không...Em sợ tháng Bảy mưa nhiều mà thư quán lắm sông thế này chắc các thi hữu khác tha hồ bơi chị nhỉ.Xin lỗi Duy Giang và Phương Giang vì em mới đến nên chưa thông thạo thư quán nên chẳng biết có thêm hai bậc tiền bối để nhận họ.May chị Kim Giang giúp nên bớt thất lễ rồi.Mong hai thi hữu không chấp giận nhé.
CÓ NÊN...
Hương nồng, vương đọng... chớp thời cơ?
Sắc thắm chưa phai...có mộng mơ?
Đôi ngả đường đời ai biết trước
Ta yêu ôm ấp kẻo bơ vơ!!!
Thu Giang
Chị à! Em là em gái tuổi đời còn non nớt nên muốn xin chị một lời khuyên.
Chớ nên...
Mười tám đôi mươi...tuổi một mơ
Trắng trong , trẻ đẹp đến ngây thơ...
Hy vọng còn nhiều cho em lắm...
Chớ có vội vàng...chớp thời cơ....
-Thương Giang-
MUỐN HOÀ DÒNG MÁT
Ở đây sao thấy lắm con sông
Sóng nước bên nhau trắng như bông
Lãng nhân đang buồn xao xuyến lạ
Muốn hoà dòng mát tắm được không?
Vũ kim Thanh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.07.2009 06:31:30 bởi vũkimThanh >
HỒI XUÂN
Hồi xuân ví độ tuổi xuân thì
Sắc nhạt, thân tươi...lá rậm rì
Mưa gió bốn mùa xoay đổi chuyển
Đông tàn- xuân đến... hãy kiên trì.
Thu Giang
Dở ương...
Hồi Xuân chưa tới...Quá dậy thì
Dở dở ương ương...thật ai bi
Mưa gió ,bão giông...đời phiêu bạt
Đông tàn ,Xuân đến...Đến làm chi..?
-Thương Giang-
CHỚ NÊN...
Thanh xuân thắm đượm hãy yêu vì
Cánh mỏng hoa mơn...chớ tự ti...
Thương nhụy đung đưa vờn trước gió
Hương phai, đài rã...lúc ấy thì...!
-Thu Giang-
Chắc gì....
Vẫn biết ai đó trồng cây si
Trong vườn cây lớn mãi xanh rì...
Phận mình thôn nữ trông quê kệch
Sợ tình đùa giỡn...Chứ yêu chi...!?!
-Thương Giang-
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.07.2009 20:38:04 bởi THƯƠNG GIANG >
MUỐN HOÀ DÒNG MÁT
Ở đây sao thấy lắm con sông
Sóng nước bên nhau trắng như bông
Lãng nhân đang buồn cơn nắng Hạ
Muốn hoà dòng mát tắm được không?
Vũ kim Thanh
Mời chị ghé thăm
Mời chị ghé vào đây tắm sông.
Mười một con nước hoà thành dòng
Chị ơi!Tắm đi cho thoả thích.
Họ Giang niềm nở ,mừng khách đông
-Thương Giang-
Lỡ thì....
Tuổi Xuân gọi mãi...,chẳng thèm về.
Sự nghiệp nhìn mình...ỏng eo chê.
Đức hạnh thời nay...,thua hương sắc.
Vàng ròngbỏ xó....,nào ai mê...?
-Thương Giang-
LÒNG TRINH
Vàng vòng bao kẻ đắm u mê!
Điểm tựa cầu hôn - kẻo bị ê(!)
Ngôn, hạnh, công dung cần lắm chứ!
Bóng sắc... không hương vẫn chê... chê.
Thu Giang
Vẫn mê...
Thắm sắc , vô hương...thời vẫn mê
Xấu người ...vàng đẹp... vẫn cưới về
Bỏ tiền tân trang...thành Kiều hết
Công,Dung ,Ngôn ,Hạnh...gửi lại quê..
-Thương Giang-
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: