NỖI LÒNG NGƯỜI VIỄN XỨ
Thay đổi trang: << < 109110111 > >> | Trang 110 của 257 trang, bài viết từ 1636 đến 1650 trên tổng số 3849 bài trong đề mục
THƯƠNG GIANG 10.05.2010 07:20:00 (permalink)
0
Giấc mơ xưa... (Đ)

...
Lời thương...theo gió cuốn trôi.
Anh giờ ngồi vá tim côi cho mình...
Ước trăng treo ngọn trúc xinh...
Cho mình tát nước bên đình như xưa...

Kiev 08/5/2010-TG




GHÉT…YÊU .

Ghét ghê cái nhớ dư thừa
Ánh trăng chẳng đón …Để mưa nỗi niềm
Giận ghê ngọn gió ngang nhiên
Giỡn chơi chẳng biết người phiền, kẻ vui.

Đang mơ …Sáng đến lấp vùi
Tình chưa kịp vá ,giận xui dỗi hờn
Ôm mình ,mình với trống trơn
Tiếc đêm tát nước, hóa cơn mơ rầu …

Sông Thương cũng lúc lụa nhầu
Bởi cơn mưa hạ ,làm đau khoảng chiều
Vẩn vơ mưa …Ghét bao nhiêu ?
Gàu ai đã cất… Đợi chiều hạn cong .

MINH TUẤN


@-CÁM ƠN THƯƠNG GIANG GHÉ THĂM NHÉ.
HI ...THƠ BẮC GIANG CŨNG NHƯ DÒNG DÒNG LẮM ĐẤY EM À ...MƯỢT MÀ CÂU CHỮ VÀ HỒN THƠ LAI LÁNG...CHÚC EM VUI

Còn đọng lại...(Đ)

Chiều hạn... nên lúa nghẹn đòng.
Nước đâu... nghiêng mãi gàu sòng...Người ơi!
Sông Thương...bên lở ,bên bồi...
Một dòng lặng lẽ ,sông xuôi  về nguồn...
 
Hết rồi cảm giác giận hờn...
Mặc gió cứ thổi...đâu còn nghĩa chi...?
Khấn Phật hỷ xả từ bi...
Ban cho tâm tịnh...mưa thì mặc mưa...

Chẳng nỡ ghét nhớ dư thừa,
Trong mơ bỡn cợt ghẹo đùa chọc trêu...
Chẳng trách...đau cắt khoảng chiều ,
Vẩn vơ gói lại bao điều giận thương...

Thực mơ giữa chốn đời thường
Phù du...nhân ảnh khói sương nhạt mờ...
Chỉ còn đọng lại giấc mơ...
Hai ta tát nước trong thơ...hữu tình...
Kiev 10/5/2010-TG
@-Anh đừng khen em nữa...Thơ con cóc thôi Tặng anh thêm một "con cóc" nữa nhé!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.05.2010 04:57:18 bởi THƯƠNG GIANG >
THƯƠNG GIANG 10.05.2010 18:20:16 (permalink)
0
EM ƠI...CÓ PHẢI...?

....

Duyên ta đừng để bẽ bàng
Lâu đài hạnh phúc...mãi mang bên mình.
Mùa xuân nắng ấm lung linh
Ngàn hoa khoe sắc thắm tình đôi ta.
-QL-
*******
Thương Giang !
Anh cảm ơn em thật nhiều nhiều nhá.Lời thơ của em thật dạt dào cảm xúc.chúc em luôn vui và hạnh phúc thật nhiều.

Ngày 09/05/2010.



 

Lâu đài hạnh phúc  (Đ)

Lâu đài hạnh phúc nguy nga
Anh xây từ những giọt ngà nhớ mong...
Đêm chờ vớt ánh trăng trong.
Về thêu gối mộng ,em nồng giấc say...

Bồng bềnh nhẹ, ấm chăn mây...
Ướp hương đồng nội trên  tay của người...
Bao vì tinh tú trên trời
Về làm đèn  thắp sáng ngời mỗi đêm...

Lâu đài dành tặng cho em...
Là tình thơ mãi dịu êm nồng nàn...
Hoa nào nở...cũng phải tàn
Chỉ còn đọng với thời gian...ân tình...

Dẫu chỉ là giấc mộng xinh.
Lâu đài thương mến bóng hình người xa...
Đẹp hơn ngàn khúc dân ca.
Đắt hơn trăm vạn món quà cao sang...
Kiev 10/5/2010-TG

<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.05.2010 04:57:46 bởi THƯƠNG GIANG >
quangluc 11.05.2010 00:30:31 (permalink)
0
(...Lâu đài dành tặng cho em...
Là tình thơ mãi dịu êm nồng nàn...
Hoa nào nở...cũng phải tàn
Chỉ còn đọng với thời gian...ân tình...TG)
 
TỰ NHỦ LÒNG
 
Lâu đài xây giữa lòng ta
Mới là hạnh phúc nguy nga nhất đời.
Lâu đài xây giữa đất trời
Chỉ là mộng ảo của người trần gian.
 
Đông tàn xuân mới sẽ sang
Bồng bềnh mây trắng bay ngang quê mình.
Dù là giấc mộng sân đình
Mà sao như thấy bóng hình người xa.
 
Ai thêu dệt giấc mơ hoa
Để hồn thơ thẩn,tim ta nhuốm màu
Dầm mình trong chốn bể dâu
Mới hay tình khúc qua cầu gió bay!
 
Nồng nàn hương,giấc mơ say
Ước tình người tận chân mây,non ngàn
Khơi từ trong đốm lửa tàn
Mơ thành vầng sáng ngập tràn non xanh.
 
Thôi đành chẳng có bình minh
Thì đâu dám trách bởi mình đến sau.
Lâu đài thật chẳng có đâu
Chỉ là ảo vọng,đeo sầu mà chi!
 
Ngày mai tiễn bước người đi
Chúc người trọn chữ:"vu quy"ấm tình.
Người đi trong ánh bình minh
Còn tôi hoài niệm chút tình...người xa.
 
Ngày 10/05/2010.
 
Cảm ơn bạn Thương Giang thật nhiều nha.nay bạn tặng mình lâu đài tình ái tuyệt vời quá.có lẽ từ mai mình nên gọi Giang bằng"chị" chăng?vì Giang đã cho mình trẻ thêm bao nhiêu tuổi nữa rồi.chúc Giang buổi tối luôn vui và hạnh phúc thật nhiều.
 
Thân ái:QuangLục.

<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.05.2010 09:41:59 bởi quangluc >
Minh Tuấn 11.05.2010 02:05:08 (permalink)
0

Còn đọng lại...

Chiều hạn... nên lúa nghẹn đòng.
Nước đâu... nghiêng mãi gàu sòng...Người ơi!
Sông Thương...bên lở ,bên bồi...
Một dòng lặng lẽ , sông xuôi về nguồn...

Hết rồi cảm giác giận hờn...
Mặc gió cứ thổi...đâu còn nghĩa chi...?
Khấn Phật hỷ xả từ bi...
Ban cho tâm tịnh...mưa thì mặc mưa...

Chẳng nỡ ghét nhớ dư thừa,
Trong mơ bỡn cợt ghẹo đùa chọc trêu...
Chẳng trách...đau cắt khoảng chiều ,
Vẩn vơ gói lại bao điều giận thương...

Thực mơ giữa chốn đời thường
Phù du...nhân ảnh khói sương nhạt mờ...
Chỉ còn đọng lại giấc mơ...
Hai ta tát nước trong thơ...hữu tình...
Kiev 10/5/2010-TG






VAY TRẢ …EM.

Từng đêm, đêm với một mình
Tôi vay mơ mộng ,gọi tình yêu thương
Đẩy đưa đêm vắng canh trường
Sưởi con tim khỏi tuyết sương lạnh lòng.

Tôi vay một sợi nắng trong
Mượn em đôi mắt thả dòng thơ say
Tôi vay một chén rượu cay
Mượn làn môi ấm đang đầy hương quê…

Tôi vay em một lối về
Vòng tay, ôm mảnh trăng thề bao năm
Tôi vay ở chốn xa xăm
Biết em có dễ …Cho lòng nợ dai …

Cả đời chẳng thiếu nợ ai
Riêng em ,tôi muốn chịu… Hai kiếp người
Vay cho hết kiếp thì thôi
Nợ không trả được …Theo tôi mà đòi.

MINH TUẤN



Chúc em vui nhé THƯƠNG GIANG
THƯƠNG GIANG 11.05.2010 20:10:19 (permalink)
0
KHÚC HOÀI NIỆM
 
Em ngang qua như mây
Thả chiều trôi hoài vọng
Mưa tan vào xa vắng
Thành nỗi buồn không tên

Em ngang qua vai mềm
Nghiêng cả chiều li biệt
Mắt ai buồn da diết
Để vơi đầy chờ mong

Em ngang qua bên sông
Đò xưa rời bến muộn

...
 
Huế 11/5/2010
Sông Hương

Em &Anh

Em ngang qua như mây
Thả chiều trôi hoài vọng
Mưa tan vào xa vắng
Thành nỗi buồn không tên

Em ngang qua vai mềm
Nghiêng cả chiều li biệt
Mắt ai buồn da diết
Để vơi đầy chờ mong

Em ngang qua bên sông
Đò xưa rời bến muộn
Lá theo dòng nước cuốn.
Trôi về đâu...về đâu...?


Anh qua bến Vân Lâu
Chờ  áng mây ảo vọng
Đợi cơn mưa bong bóng
Vớt  nỗi buồn đặt tên...

Anh qua lối cũ quen,
Nhớ vai gầy xoã tóc...
Chiều biệt ly...mắt ngọc...
Xưa .Giọt sầu rưng rưng...

Kiev 11/5/2010-TG





THƯƠNG GIANG 11.05.2010 20:27:16 (permalink)
0
 Trích đoạn:
TỰ NHỦ LÒNG
 
......
Thôi đành chẳng có bình minh
Thì đâu dám trách bởi mình đến sau.
Lâu đài thật chẳng có đâu
Chỉ là ảo vọng,đeo sầu mà chi!
...
 Thân ái:QuangLục.

Chỉ là tình thơ (Đ)

Đừng buồn... câu đối- hoạ thi...
Phải đâu đời thực...nghĩ gì xa xôi...
Đến trước -sau cũng vậy thôi.
Kim bằng hội ngộ- những người yêu thơ...

Thả vần ,ghép chữ...mộng mơ...
Buồn vui cóp nhặt...giận vờ...tình xa.
Lâu đài hạnh phúc nguy nga.
Vay mây ,mượn gió...để mà xây lên...

Nẻo đời mệt mỏi bon chen.
Tìm thi đàn để mà quên đời thường...
Đành dành cũng nhớ cũng thương
Cũng chờ ,cũng đợi...cũng vương tơ lòng...

Vắng xa...mắt cũng đỏ mong...
Buâng khuâng  sợi nhớ...chong chong đêm buồn...
Yêu thơ...xoá hết giận hờn...
Để tình thi hữu sắc son nhé người...

Kiev 11/5/2010-TG


<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.05.2010 04:58:34 bởi THƯƠNG GIANG >
quangluc 12.05.2010 09:17:27 (permalink)
0
(...Vắng xa...mắt cũng đỏ mong...
Buâng khuâng  sợi nhớ...chong chong đêm buồn...
Yêu thơ...xoá hết giận hờn...
Để tình thi hữu sắc son nhé người..

Kiev 11/5/2010-TG )
 
*******

KIM BẰNG HỘI NGỘ

Như trăng sáng giữa bầu trời
Kim bằng hội ngộ để đời vui hơn.
Sống đời mỏi mệt bon chen
Diễn đàn là để tìm quên tháng ngày.

Vì yêu lục bát nên say
Thơ đường ai lại cũng day dứt tình.
Mộng mơ duyên phận đời mình
Không còn sóng gió với tình chênh chao.

Mùa xuân về gió lao xao
Tháng ngày bình lặng,mai đào thắm hoa.
lâu đài hạnh phúc nguy nga
Dù là trong ảo...mà ta ấm lòng!

Nhìn mây theo gió phiêu bồng
Dạt trôi đi giữa tầng không nhạt nhoà.
Xin đừng mơ giấc mơ hoa
Cũng đừng mộng ước tình xa...thêm buồn!

Cuộc đời sẽ thấy vui hơn
Cùng người thi hữu thả hồn vào thơ
Mênh mang khắp mọi bến bờ
Bồng bềnh mây trắng vật vờ đỉnh non.

Lãng quên tình cũ đêm buồn
Tơ lòng khắc khoải,dỗi hờn gió mưa.
Thoảng qua như gió dậu thưa
Thả vào trời đất sớm trưa giọt sầu.

Đời ai trong chốn bể dâu
Xua đi bao nỗi buồn đau cuộc đời.
Trăng rằm neo giữa đỉnh trời
Diễn đàn hội ngộ,tình người sáng trong.

QL
Ngày 11/05/2010.
Cảm ơn em Thương Giang thật nhiều.chúc em luôn vui và hạnh phúc.


THƯƠNG GIANG 12.05.2010 14:43:17 (permalink)
0
Trích đoạn:
Thực mơ giữa chốn đời thường
Phù du...nhân ảnh khói sương nhạt mờ...
Chỉ còn đọng lại giấc mơ...
Hai ta tát nước trong thơ...hữu tình...
Kiev 10/5/2010-TG



VAY TRẢ …EM.

Từng đêm, đêm với một mình
Tôi vay mơ mộng ,gọi tình yêu thương
Đẩy đưa đêm vắng canh trường
Sưởi con tim khỏi tuyết sương lạnh lòng.

Tôi vay một sợi nắng trong
Mượn em đôi mắt thả dòng thơ say
Tôi vay một chén rượu cay
Mượn làn môi ấm đang đầy hương quê…

Tôi vay em một lối về
Vòng tay, ôm mảnh trăng thề bao năm
Tôi vay ở chốn xa xăm
Biết em có dễ …Cho lòng nợ dai …

Cả đời chẳng thiếu nợ ai
Riêng em ,tôi muốn chịu… Hai kiếp người
Vay cho hết kiếp thì thôi
Nợ không trả được …Theo tôi mà đòi.

MINH TUẤN

Chúc em vui nhé THƯƠNG GIANG

 
ANH ĐỪNG...VAY. (Đ)

Anh đừng dại dột...ngỏ  lời...
Nợ em...Sẽ khổ cả đời...Đừng vay!
Một kiếp trả nợ kéo cày,
Còn chưa đủ sợ  sao đày đoạ thêm?

Hai kiếp...vẫn muốn nợ em...
Khác nào trái đất...toàn đêm mịt mờ..?
Đừng vay nỗi nhớ vu vơ...
Để rồi khắc khoải ,ngẩn ngơ đêm trường...

Đừng vay em những sợi thương
Sợ khi  trả hết vẫn vương sợi tình...
Đừng vay em  cả môi xinh
Kẻo rồi người nợ ...riêng mình anh đâu...

Đừng vay em cả nỗi sầu
Trả-vay,vay trả cùng nhau chia buồn...?
Đừng vay...đường cũ lối mòn...
Sợ khi muốn trả...chân còn chưa quên...

Đừng vay em một chút men
Sợ bùng ngọn lửa đang nhen trong lòng...
Đừng vay cả ánh mắt trong.
Sợ rồi chết đuối trong dòng thơ say...

Đừng vay em nhé,vòng tay.
Trót quen hơi ấm...khó ngày rời xa...
Đừng vay cả khúc dân ca
"Còn duyên"* sao trả khi mà hết duyên...?
Kiev 12/5/2010-TG

@_Anh Minh Tuấn ơi!
Cám ơn bài thơ hay và tấm hình minh hoạ rất đẹp của anh gửi tặng khiến em có cảm hứng viết bài này đó.
Chúc anh viết ngày càng nhiều những bài thơ hay nữa nghe anh!



<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.05.2010 04:59:23 bởi THƯƠNG GIANG >
Nhân Sơn 12.05.2010 16:22:01 (permalink)
0
Chỉ là tình thơ

Đừng buồn... câu đối- hoạ thi...
Phải đâu đời thực...nghĩ gì xa xôi...
Đến trước -sau cũng vậy thôi.
Kim bằng hội ngộ- những người yêu thơ...

Thả vần ,ghép chữ...mộng mơ...
Buồn vui cóp nhặt...giận vờ...tình xa.
Lâu đài hạnh phúc nguy nga.
Vay mây ,mượn gió...để mà xây lên...

Nẻo đời mệt mỏi bon chen.
Tìm thi đàn để mà quên đời thường...
Đành dành cũng nhớ cũng thương
Cũng chờ ,cũng đợi...cũng vương tơ lòng...

Vắng xa...mắt cũng đỏ mong...
Buâng khuâng  sợi nhớ...chong chong đêm buồn...
Yêu thơ...xoá hết giận hờn...
Để tình thi hữu sắc son nhé người...

Kiev 11/5/2010-TG

 
 
Biết rằng chỉ là tình thơ
Sao mà anh mãi vật vờ tơ vương
Tìm vui để quên đời thường*
Nên em dệt mộng yêu đương lững lờ
 
Nếu thế anh quá ngây thơ
Một lòng tha thiết đợi chờ tốn công
Thương Giang nước chảy ngược dòng
Bến đỗ mờ mịt chênh chông bóng đò
 
Sông sâu còn có sào dò
Tình yêu chẳng biết thử đo thế nào
Thật..hư ai biết ra sao
Lời thơ tha thiết ngọt ngào vội mê
 
Thôi đành cam chịu cười chê
Tại mình hai lúa chân quê dại khờ
Lâu đài trên cát mà mơ
Nên giờ mang lấy bơ vơ đáng đời...
 
Mặc Nhân Sơn
 
- Lâu rồi sang thăm thấy bài thơ hay nên anh họa phá em đừng chửi nhé...
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.05.2010 16:25:40 bởi Nhân Sơn >
SongHuong 12.05.2010 22:40:48 (permalink)
3
quote:

Trích đoạn: THƯƠNG GIANG

 

Niềm tin.
"Quá mù... mưa "..lỡ thì sao...
Quá sương mờ...biết lối nào mà đi...?

Rầu lòng bao chuyện thị phi,
Giờ ai còn nỡ bấc, chì...xa xôi...

Muộn màng trầu vẫn  đợi vôi...
Sao hờn trăng lạnh...
cho đời buồn loang...?
Vì người...nương ánh trăng vàng
Vần thơ thương cảm ...Giờ mang nỗi buồn...

Mỏng manh như cánh con chuồn...
Niềm tin  dễ vỡ...dù son sắt thề....
Bão giông cuốn sạch đam mê...
Để lòng trống trải ,não nề tiếng Ngâu...

Lẽ nào ta lạc mất nhau...
Mà  đêm hoang lạnh cơn đau trở mình...?
Khát khao chờ đợi môi xinh,
Nơi xa xăm ấy...bóng hình chưa phai...

Mơ ngày sum họp Trúc Mai,
Bõ ngày xa cách mắt dài ngóng trông...
Niềm tin vững giữa đục trong...
Chênh chao thuyền sợ bão lòng người ơi...
Kiev 8/5/2010-TG




BÃO LÒNG

Chông chênh một mái thuyền đời
Ngược dòng quan họ... đâu lời cố nhân
Sông Thương bồi lỡ mấy lần
Mà chiều nay ngóng... tần ngần phương xa?
 
Trót vay một dải Ngân hà
Làm sao sum họp một nhà Trúc Mai
Khóc Ngâu đã mấy đêm dài
Để đêm hoang... lạnh bờ vai nổi chìm?
 
Bờ tre lắt lẻo tiếng chim
Lẻ đôi quốc gọi sương tìm người đi
Bao giờ mỏi cánh chim di
Bến xưa thuyền khỏi lỡ thì mùa thương?
 
Lạc chiều chùng sợi tơ vương
Lạc nhau lạ cả nẻo đường chân quen
Xa rồi một thuở hờn ghen
Xin đừng để nửa vầng trăng mỏi mòn

 
Thề xưa dù có sắt son
Sông còn bồi lở... ngại con nước ròng
Niềm tin ở giữa đục trong
Nên từng đêm...vẫn bão lòng trào dâng
\
Huế 12/5/2010
Sông Hương 


  

  
  
 
Minh Tuấn 13.05.2010 02:41:09 (permalink)
0

ANH ĐỪNG...VAY.

Anh đừng dại dột...ngỏ lời...
Nợ em...Sẽ khổ cả đời...Đừng vay!
Một kiếp trả nợ kéo cày,
Còn chưa đủ sợ sao đày đoạ thêm?

Hai kiếp...vẫn muốn nợ em...
Khác nào trái đất...toàn đêm mịt mờ..?
Đừng vay nỗi nhớ vu vơ...
Để rồi khắc khoải ,ngẩn ngơ đêm trường...

Đừng vay em những sợi thương
Sợ khi trả hết vẫn vương sợi tình...
Đừng vay em cả môi xinh
Kẻo rồi người nợ ...riêng mình anh đâu...

Đừng vay em cả nỗi sầu
Trả-vay,vay trả cùng nhau chia buồn...?
Đừng vay...đường cũ lối mòn...
Sợ khi muốn trả...chân còn chưa quên...

Đừng vay em một chút men
Sợ bùng ngọn lửa đang nhen trong lòng...
Đừng vay cả ánh mắt trong.
Sợ rồi chết đuối trong dòng thơ say...

Đừng vay em nhé,vòng tay.
Trót quen hơi ấm...khó ngày rời xa...
Đừng vay cả khúc dân ca
"Còn duyên"* sao trả khi mà hết duyên...?
Kiev 12/5/2010-TG




CHO EM MỘT TẤM NHÀ QUÊ…

Bao ngày mơ ước chung thuyền
Mai sau ai biết tình duyên thế nào???
Còn duyên kẻ đón người chào
Xin em hãy bỏ câu rào…Đừng xin???

Người ta vay vốn lặng im
Tôi vui…Vay cả niềm tin sắc màu
Người ta trả lãi… Niềm đau
Lãi tôi, tôi trả …Một bầu trời chung.

Câu buồn anh… Nhện chăng mùng
Câu vui em hát …Trúc xinh đầu làng
Ước gì có một cái thang
Đầu mây tôi bắc thăm nàng nước Nga.

Tặng em chiếc nón làm quà
Chiếc khăn quàng cổ ,lời ca ấm nồng
Cái cuốc làm vốn nhà nông
Áo nâu chân đất …Tấm chồng nhà quê…

MINH TUẤN





[image]@...Hiii...THƯƠNG GIANG THÂN MẾN.

Muốn gì thì lời quê và người quê luôn luôn mộc mạc lắm em à ...Anh họa với em bằng các ngôn ngữ của dân quê thực sự đấy nhé.
Mến chúc nhà sinh ngữ vui vẻ ...à quên...Lần trước không nói cho em hay ...Tiệng Nga và tiếng Séc giống nhau tới 70% đấy em à /chỉ có chữ viết là khác nhau thôi ...Hình như nó như người Kinh và các dân tộc thiểu số ấy ...Hiii...chúc em vui ...Biết sao nói thế nhé...

_____________________________
[/image]
THƯƠNG GIANG 13.05.2010 16:08:41 (permalink)
0
Cám ơn anh QL,SH, MNS,MT...!

Em mấy hôm nay chưa vào họa lại để tri ân cùng các anh được.Cho em "khất nợ" nhé.Mai mốt em  sẽ "hoàn trả"
 cả gốc lẫn lời.
Chúc các anh luôn vui luôn tìm thấy niềm vui trong cuộc sống cũng như thi đàn!

-TG-13/5/2010




<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.05.2010 16:13:09 bởi THƯƠNG GIANG >
THƯƠNG GIANG 15.05.2010 06:28:49 (permalink)
0


CHO MÃI … TÌNH NHAU.

Thời gian vẫn thói công bình
Được thua chớ vội hận tình không duyên
Đừng ghen chi dễ tật nguyền
Gần xa …Bến vẫn con thuyền lại qua.

Ai làm trượt ngã thơ hoa
Đừng mong quả thắm la đà vườn xuân
Thơ chung tình …Lát trang tâm
Vần lạc… Cũng giữ được chân cuối trời .

Dẫu cho hình bóng giã rời
Thông minh còn với … Ta người trong mơ
Tim côi ,nghẹn nỗi bơ vơ
Hồn đơn, mưa dội đôi bờ má xanh.

Trong mơ trời đất vắng tanh
Chỉ em tức tưởi ...Bên anh nắng vàng .
Xếp từng năm tháng hồng nhan
Buộc dây lục bát, gửi chàng niềm xưa.

Xin đừng như nắng như mưa…

MINH TUẤN

BAO GIỜ NGỌT MÔI... (Đ)

Xin đừng như nắng như mưa…
Để ai thổn thức  bốn mùa ...mãi Ngâu.
Vết thương...đừng nỡ cứa sâu.
Kẻo khi trở gió lại đau buốt lòng...

Tĩnh tâm gạn đục khơi trong
Hận thù tháo cởi...để không vương buồn.
Dù gì ...thì cũng vẫn còn ...
Lời thơ tha thiết ...mỏi mòn hôm nao...

Khúc ru êm dịu  gửi trao.
Thương ca ...lắng đọng...Xuyến xao một thời...
Vẫn còn nguyên vẹn khoảng trời
Dư âm xưa với bao lời nhớ nhung...

Đường giờ...chẳng thể đi chung.
Ngược dòng ...đôi ngả   đâu cùng bến mơ.
Thì thôi...chớ bẻ  câu thơ.
Đừng gieo trái hận ...bao giờ ngọt môi...
Kiev 15/5/2010-TG
@_anh Minh Tuấn ơi!
Đọc bài thơ này của anh...tự nhiên em muốn viết tiếp...Bài anh gửi em tạm gác lại để hoạ bài này...Cám ơn anh đã viết bài thơ này... Dù không  phải dành cho em nhưng em tìm thấy một sự đồng cảm  trong đó...


Cám ơn anh (Đ)

Cám ơn anh viết bài  này.
Để em tiếp mạch giãi bày tâm tư ...
Cạn duyên...đành phải tạ từ.
Trách nhau là đủ.., hận thù chớ nên...

Đừng mãi hậm hực hờn ghen.
Trái tim vô tội  ...tật nguyền mất thôi...
Người xưa thì cũng đi rồi...
Lòng  gió chướng thổi sầu rơi ...Được gì...?

Nhát rìu ai đốn cây si...
Gốc đừng đào nốt vứt đi...nhé người...
Không duyên...chớ bạc giống vôi...
Cạn tình nhưng nghĩa đừng vơi...Thật buồn!

Kiev 15/5/2010-TG


<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.05.2010 05:00:41 bởi THƯƠNG GIANG >
THƯƠNG GIANG 15.05.2010 08:01:33 (permalink)
0
BÃO LÒNG

Chông chênh một mái thuyền đời
Ngược dòng quan họ... đâu lời cố nhân
Sông Thương bồi lỡ mấy lần
Mà chiều nay ngóng... tần ngần phương xa?
 
Trót vay một dải Ngân hà
Làm sao sum họp một nhà Trúc Mai
Khóc Ngâu đã mấy đêm dài
Để đêm hoang... lạnh bờ vai nổi chìm?
 
Bờ tre lắt lẻo tiếng chim
Lẻ đôi quốc gọi sương tìm người đi
Bao giờ mỏi cánh chim di
Bến xưa thuyền khỏi lỡ thì mùa thương?
 
Lạc chiều chùng sợi tơ vương
Lạc nhau lạ cả nẻo đường chân quen
Xa rồi một thuở hờn ghen
Xin đừng để nửa vầng trăng mỏi mòn

Thề xưa dù có sắt son
Sông còn bồi lở... ngại con nước ròng
Niềm tin ở giữa đục trong
Nên từng đêm...vẫn bão lòng trào dâng

Huế 12/5/2010
Sông Hương 




BỞI...(Đ)

Đọc thơ anh...luống bâng khuâng,
Chứa chan cảm xúc  trào dâng trong lòng.
Ngại ngần con nước lớn ròng.
Nhưng niềm tin giữ,riêng vòng tay thôi.

Hoài nghi ...kệ bão cuốn trôi...
Dấu yêu đọng lại ngọt lời thơ ru.
Lạc chiều... cũng  bởi sương mù.
Còn mình khắc khoải nhớ từ giấc mơ.

Không gặp...trống vắng ,ngẩn ngơ.
Gió lùa đêm lạnh...câu thơ ngã nhào...
Bão lòng trong giấc chiêm bao.
Sẽ tan theo khúc ca dao mượt mà...
 
Hờn ghen...thủa ấy đã qua
Dư âm dịu lắng... một nhà Trúc Mai...
Mùa Ngâu  giờ chẳng còn dài.
Bởi lời thề cũ cả hai buộc rồi...

Kiev 15/5/2010-TG

<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.05.2010 05:01:25 bởi THƯƠNG GIANG >
Minh Tuấn 15.05.2010 15:31:31 (permalink)
0

BAO GIỜ NGỌT MÔI...

Xin đừng như nắng như mưa…
Để ai thổn thức bốn mùa ...mãi Ngâu.
Vết thương...đừng nỡ cứa sâu.
Kẻo khi trở gió lại đau buốt lòng...

Tĩnh tâm gạn đục khơi trong
Hận thù tháo cởi...để không vương buồn.
Dù gì ...thì cũng vẫn còn ...
Lời thơ tha thiết ...mỏi mòn hôm nao...

Khúc ru êm dịu gửi trao.
Thương ca ...lắng đọng...Xuyến xao một thời...
Vẫn còn nguyên vẹn khoảng trời
Dư âm xưa với bao lời nhớ nhung...

Đường giờ...chẳng thể đi chung.
Ngược dòng ...đôi ngả đâu cùng bến mơ.
Thì thôi...chớ bẻ câu thơ.
Đừng gieo trái hận ...bao giờ ngọt môi...
Kiev 15/5/2010-TG





BẦU TRỜI …

Chẳng mầm ham vọng trong ta
Mà cây tuyệt vọng nở hoa rối bời
Vừa mơ thay đổi cuộc đời
Đã ra hiện thực ,mất người tình chung .

Gạt đi hờn dỗi nghìn trùng
Dẫu không tay nắm vẫn cùng chiêm bao…
Tìm trong kỷ niệm dạt dào
Lục câu hát thuở …Nôn nao bến tình.

Dại khôn cũng của chúng mình
Dẫu không kết tóc cũng hình khắc son
Bước xưa chỉ một vết mòn
Hồn chia đôi hướng …Dạ còn tình thương.

Người ơi không vướng thì vương
Nhà không chung mái ,quãng đường thì chung
Hồn ta hai đứa lạc vùng?
Giống như mưa nắng ...Còn chung bầu trời .

MINH TUẤN

@--Cám ơn THƯƠNG GIANG GHÉ THĂM và thú thật sự day dứt của bạn ...Hiii...chúc bạn vui vẻ
Thay đổi trang: << < 109110111 > >> | Trang 110 của 257 trang, bài viết từ 1636 đến 1650 trên tổng số 3849 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 6 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9