NỖI LÒNG NGƯỜI VIỄN XỨ
(...Khát khao nơi ấy quê nhà.
Vần thơ hoài vọng ... giao thoa sóng lòng...
Nửa đời...Tóc trắng sợi mong.
Mơ ngày sum họp trao vòng tay yêu...
Sợ cơn gió chướng nghịch chiều...
Cuốn trôi tất cả bao điều ước mơ
Và thuyền sóng đẩy xa bờ
Lênh đênh xa xứ...bao giờ hồi hương...?
Cho anh vơi nỗi nhớ thương.
Khi em còn mãi cuối phương trời này...
kiev 11/6/2010-TG)
MÃI ĐỢI...
(Cho anh vơi nỗi nhớ thương
Khi em còn mãi cuối phương trời này)
Em ơi...!cho dẫu hao gầy
Trăm năm anh vẫn đợi ngày đoàn viên.
Tình em đâu thể dễ quên
Bến đời trong-đục truân chuyên xứ người.
Dẫu cho xa cách khoảng trời
Quê hương vẫn mãi bên người tháng năm.
Chiều buông mây tím xa xăm
Ngóng về phương ấy,đêm nằm mộng mơ
Mong sao thuyền cập bến bờ
Thoả lòng ước nguyện,lời thơ hết sầu.
Nửa đời ta lạc mất nhau
Chân trời xứ lạ bạc màu thời gian.
Mênh mang gió núi mây ngàn
Ân tình vẫn mãi ngập tràn hương xuân.
Chiều nay trên đỉnh phù vân
Mà sao lại thấy bâng khuâng nỗi lòng!
Q/L.
Ngày 11/06/2010.
Chúc em luôn vui và hạnh phúc thật nhiều.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.06.2010 17:03:38 bởi quangluc >
Trích đoạn:
....
Hoa cỏ may sao gầy guộc mỏng manh.
Mà buốt nhói khi găm vào câu hát....
Kỷ niệm xưa...Đọng thành giọt mặn chát.
Lăn dài theo đôi tay quạt ru con...
Kiev 09/6/2010-TG
CHUYỆN BẾN SÔNG QUÊ
Cứ chòng chành câu hẹn biển thề non
Dẫu phương xa vẫn một niềm thao thức
Hoa xưa bay nhưng cuộc đời rất thực
Để mỏi mòn, day dứt một chiều quê
Lạc lõng chiều xa ngái những triền đê
Bước chân muộn thả về ngang lối cũ
Câu ca dao thương một thời thiếu nữ
Bờ lau buồn... viễn xứ có còn chăng?
Lối xưa giờ sao bước lạ, bước quen
Thương hoa cỏ mong manh chiều xứ lạ
Em sang ngang để cánh cò bay lả
Triền đê buồn hoa lá cũng buồn theo
Hoa cỏ giờ vàng cả bến sông quê
Như câu hát ầu ơ đêm thao thức
Lời ru con hay tiếng lòng day dứt
Chuyện một thời rưng rức... dấu người xa
Anh trở về lối cũ...ngỡ hôm qua
Nắng chiều nhạt, cỏ may vương tà áo
Bến sông quê hững hờ con sóng vỗ
Thương một người... đan áo nhớ ngày xưa
Huế 11/6/2010
Sông Hương
NƠI ẤY BÌNH YÊN
Theo mạch thơ..., nên câu chữ đẩy đưa.
Họa tiếp lời...người thề non hẹn biển.
Có lẽ nào... bởi vần thơ xao xuyến.
Chốn thi đàn...Giờ thành chuyện buồn vương...?
Cỏ may úa.., xơ xác nép ven đường
Chiều lộng gió, dòng sông Thương trầm lắng.
Bến bờ xưa...sao trở thành hoang vắng...
Viễn xứ còn...một chấm lặng...Buồn tênh...
Lời hẹn cũ... thoáng mờ nhạt, chênh vênh...
Bởi xa cách...nên gập ghềnh trắc trở...?
Bến sông quê hờ hững con sóng vỗ...
Nỗi nhớ giờ ai để ngỏ...Hình như...
Phải chăng lòng ... Trăn trở nỗi ưu tư...
Day dứt mãi...giữa thực hư...mộng mị...
Biết làm sao...tim chẳng nghe lý trí
Mãi nặng lòng thương hình bóng muốn quên...?
Có điều gì...khiến người lạ lối quen...?
Lời ước hẹn vẫn còn nguyên thủa ấy...
Ta trao nhau...Trước sau...mãi vẫn vậy.
Bão giông đời...Riêng mình hãy bình yên...
Kiev 12/6/2010-TG
Trong những ngày em vắng nhà.anh tặng em bài:
ĐỜI KHÔNG EM..!
Ngày không em
Mặt trời không có nắng
Mây ngừng trôi
Lãng đãng phía trời xa.
Đời không em
Như mùa xuân…thiếu hoa!
Và tất cả
Trơ một màu vàng úa.
Đêm không em
Trong anh còn một nửa
Một nửa kia…
Trăng đã khuyết từ lâu.
Trời không em
Thăm thẳm như biển sâu
Bờ cát mãi
Chờ sóng xô xao động!
Anh vẫn đứng
Giữa biển trời gió lộng
Em chẳng về
Trả mối tình cho anh!
Rồi đêm nay
Đón giáng sinh một mình
Cây Noel
Vẫn lập loè ánh sáng.
Giờ không em
Giáo đường như tĩnh lặng
Gió đông buồn
Xào xạc những tàn cây
Gịot sương khuya
Mòn mỏi nép thân gầy
Phương xa đó
Biết giờ em còn nhớ ?
Trái tim anh vẫn một đời để ngỏ
Đón em vào mơ khép lại ngàn thu.
Q/L
Chúc em luôn bình an may mắn và hạnh phúc.
Nếu đời có em...
Nếu em về...
Anh có bớt ưu tư?
Trời toả nắng,
và sương mù tan hết..?
Đêm trăng tròn,
Để không bao giờ khuyết...
Như tình anh...
Mãi bất diệt gửi trao...
Nếu có em...
Biển lại hát xôn xao...?
Ngàn con sóng
Đùa xô vào bãi cát...
Bờ thuỳ dương...
Hoà nỗi lòng biển hát.
Khúc đợi chờ...
Dòng sông mát nơi xa...
Nếu có em...
Xuân sẽ rực sắc hoa
Chồi nở bung
Trên cây già cạn nhựa…?
Anh bảo rằng:
Hồn anh giờ còn nửa
Nửa kia trao…
Từ cái thủa mình quen…
Em sẽ về…
Cùng anh đón Noel
Và giáo đường
Lại sáng lên …lấp lánh.
Những thiên thần
Nhỏ xinh giang đôi cánh
Rộn rã hát
Những bài thánh ca mừng…
Kiev 12/6/2010-TG
@-Cám ơn anh ghé thăm và tặng thơ trong những ngày vắng em.
Xin người tấu ĐỘC HUYỀN CẦM
Cho đời ồn ã chút trầm lắng hơn
Cho em quên hết giận hờn
Cho em vơi nhẹ nỗi buồn tha hương
Cho dài thêm những sợi thương
Cho người xa xứ nhớ đường về quê ...
-TG-
Không gì chia cắt
Em đi xa lòng neo đậu bến quê
Nửa vầng trăng và lời thề gửi lại.
Em đến muộn để lòng anh trống trải
Suốt đêm trường khắc khoải lo âu...
Anh đừng buồn em sẽ chẳng xa đâu.
Đừng thức nữa để quầng sâu đôi mắt.
Trời giông bão cũng chẳng thể chia cắt
Mối duyên mình luôn bền chặt keo sơn...
Anh đến bên đời...
Nhớ nhung thao thức kiếm tìm
Thời gian ,khoảng cách nhấn chìm nổi đâu...
Tóc xanh dù có phai mầu
Trái tim trẻ mãi bên nhau tháng ngày...
Nụ cười tỏa nắng còn đây
Đôi tay ngà ngọc dâng đầy yêu thương
Em đã đi nửa chặng đường...
Nửa đời còn lại...tha hương xứ người.
Cám ơn anh đến bên đời
Tặng dòng thơ thẫm đẫm lời cảm thông...
Như tia nắng ấm ngày đông
Sưởi tan băng giá trong lòng sông Thương..
-TG-
BẾN DỪNG
Anh đã đến bên dòng sông Thương nhớ
Dừng bước chân ,bỏ dở bước đăng trình
Cầu dải yếm đã bắc một mối tình
Se duyên thắm cho chúng mình buổi ấy...
Cám ơn anh...những lời thơ nồng cháy
Khúc Nghê Thường khơi dậy nhớ mong...
Kiev giờ tuyết trắng -Mùa đông,
Tình anh sưởi ấm lòng người xa xứ.
Em chẳng còn những chiều buồn tư lự,
Bao buồn vui quá khứ cũng dần trôi
Thành kỷ niệm dĩ vãng mãi xa rồi.
Còn lại tình anh sáng ngời ánh lửa
Băng tuyết mùa đông đâu còn lạnh nữa?
Khi chúng mình hai đứa nhớ thương nhau...
-TG-
Em sẽ về bên anh
Em có thực và luôn luôn tồn tại
Trong thơ anh và hiện hữu giữa đời....
Đừng u sầu lo lắng chuyện xa xôi...
Kỷ niệm đẹp với bao lời thương nhớ
Anh trao em còn đó chưa quên
Dòng sông Thương in bóng mảnh trăng nghiêng
Gửi về anh nỗi niềm hoài vọng...
Đừng buồn vì những ngày em vắng bóng
Em sẽ về khi anh nhớ tới em...
Kiev 2010-TG
......
Lòng ơi! Bao nỗi khát khao
Thuyền về nấp bóng trăng sao lặng lờ
Tàn khuya như thể bơ vơ
Mong về mai sớm đợi chờ bến thương.
Tan giông biển lại bình thường
Lô xô con sóng yêu thương hiền hoà
Trời mây xanh biếc bao la
Biển êm ru khúc tình ca đôi bờ...
NT-TG
CÒN GÌ ĐÂU EM..!
Nghiêng câu lục bát vào đêm
Mà nghe buốt nhói con tim một thời.
Như mây giăng khắp đất trời
Bùa yêu em thả để đời sầu dâng.
Ngẩn ngơ giữa chốn thinh không
Cớ sao em để đau lòng thế nhân..?
Bây giờ mùa đã tàn xuân
Nắng về sau núi còn ngân tiếng đàn.
KHI DUYÊN CHẲNG CÒN
Lời anh êm dịu nồng nàn,
Mà sao em ngỡ như ngàn mũi kim...
Lời trách buốt nhức con tim.
Bùa yêu đâu biết mà tìm để giăng?
Nghiêng câu lục bát...dùng dằng...
Vấn vương ai để ánh trăng nhuốm sầu.?
Tiếng đàn ngưng giữa đêm thâu.
Cung trầm đọng lại giọt Ngâu ...trái mùa...
Ai than đắng đót duyên thừa...
Và ai mãi nhận chát chua một mình....?
Còn gì đâu nữa chút tình.
Chắt chiu dành dụm...Thình lình vụt bay....
Để mùa hạ cháy trên tay
Nỗi buồn đọng dưới mi gầy... gọi tên...
Dấu yêu ...xưa sẽ lãng quên.
Tình nào ở lại khi duyên không còn...?
Kiev 13/6/2010-TG
@_ Em chỉ họa theo mạch thơ...Nếu có gì sơ suất mong anh lương thứ nhé.Em không có ý gì đâu.
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 5 bạn đọc.
Kiểu: