NỖI LÒNG NGƯỜI VIỄN XỨ
Trích đoạn: THƯƠNG GIANG
Trích đoạn:
....
Hoa cỏ may sao gầy guộc mỏng manh.
Mà buốt nhói khi găm vào câu hát....
Kỷ niệm xưa...Đọng thành giọt mặn chát.
Lăn dài theo đôi tay quạt ru con...
Kiev 09/6/2010-TG
CHUYỆN BẾN SÔNG QUÊ
Cứ chòng chành câu hẹn biển thề non
Dẫu phương xa vẫn một niềm thao thức
Hoa xưa bay nhưng cuộc đời rất thực
Để mỏi mòn, day dứt một chiều quê
Lạc lõng chiều xa ngái những triền đê
Bước chân muộn thả về ngang lối cũ
Câu ca dao thương một thời thiếu nữ
Bờ lau buồn... viễn xứ có còn chăng?
Lối xưa giờ sao bước lạ, bước quen
Thương hoa cỏ mong manh chiều xứ lạ
Em sang ngang để cánh cò bay lả
Triền đê buồn hoa lá cũng buồn theo
Hoa cỏ giờ vàng cả bến sông quê
Như câu hát ầu ơ đêm thao thức
Lời ru con hay tiếng lòng day dứt
Chuyện một thời rưng rức... dấu người xa
Anh trở về lối cũ...ngỡ hôm qua
Nắng chiều nhạt, cỏ may vương tà áo
Bến sông quê hững hờ con sóng vỗ
Thương một người... đan áo nhớ ngày xưa
Huế 11/6/2010
Sông Hương
NƠI ẤY BÌNH YÊN
Theo mạch thơ..., nên câu chữ đẩy đưa.
Họa tiếp lời...người thề non hẹn biển.
Có lẽ nào... bởi vần thơ xao xuyến.
Chốn thi đàn...Giờ thành chuyện buồn vương...?
Cỏ may úa.., xơ xác nép ven đường
Chiều lộng gió, dòng sông Thương trầm lắng.
Bến bờ xưa...sao trở thành hoang vắng...
Viễn xứ còn...một chấm lặng...Buồn tênh...
Lời hẹn cũ... thoáng mờ nhạt, chênh vênh...
Bởi xa cách...nên gập ghềnh trắc trở...?
Bến sông quê hờ hững con sóng vỗ...
Nỗi nhớ giờ ai để ngỏ...Hình như...
Phải chăng lòng ... Trăn trở nỗi ưu tư...
Day dứt mãi...giữa thực hư...mộng mị...
Biết làm sao...tim chẳng nghe lý trí
Mãi nặng lòng thương hình bóng muốn quên...?
Có điều gì...khiến người lạ lối quen...?
Lời ước hẹn vẫn còn nguyên thủa ấy...
Ta trao nhau...Trước sau...mãi vẫn vậy.
Bão giông đời...Riêng mình hãy bình yên...
Kiev 12/6/2010-TG
ĐỢI NGƯỜI XA Cỏ may giờ vẫn vàng sắc trinh nguyên Như năm tháng chẳng quên thời thơ dại Em ra đi chút hương xưa còn lại Trên lối về xa ngái... mỏi mòn trông Ước hẹn nào còn vương lại bên sông Phương trời lạ bàn tay ai vuốt tóc? Có khi nào giữa cơn mê bật khóc Thương một thời trốn hoc, hái hoa xưa? Thoáng xao lòng trở lại một chiếu mưa Hun hút gió, triền đê hoa rơi rụng Bến sông quê trắng một màu hoa súng Biết chăng người hờ hững... nhớ hay quên? Anh trở về lối cũ đợi trăng lên Nhặt thơ dại viết bài ca năm cũ Gởi tặng em ầu ơ ru con ngủ Để vơi lòng viễn xứ chuyện hôm qua Biết nẻo về còn thăm thẳm vời xa Anh vẫn đợi dù biết rằng vô vọng Bến sông xưa vẫn lặng thầm con sóng Triền đê vàng hoa ngóng... bước người xa Huế 13/6/2010 Sông Hương
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.06.2010 17:43:25 bởi SongHuong >
Không gì chia cắt
Em đi xa lòng neo đậu bến quê
Nửa vầng trăng và lời thề gửi lại.
Em đến muộn để lòng anh trống trải
Suốt đêm trường khắc khoải lo âu...
Anh đừng buồn em sẽ chẳng xa đâu.
Đừng thức nữa để quầng sâu đôi mắt.
Trời giông bão cũng chẳng thể chia cắt
Mối duyên mình luôn bền chặt keo sơn..
Thương Giang.)
EM VỀ...
Sông Thương vẫn chảy hiền hoà
Vẫn chờ vẫn đợi người xa trở về!
Quê hương sao thấy não nề
Từ ngày em bước xa quê đến giờ.
Anh đây ấp ủ hồn thơ
Gửi niềm thương nhớ qua bờ đại dương
Người xa biết có còn thương?
Khi người lưu lạc,tha hương xứ người!
Bao năm nỗi nhớ đầy vơi
Bâng khuâng tình cũ bên đời tháng năm.
Thầm mơ tình tựa trăng rằm
Dịu êm khúc nhạc thì thầm canh khuya...
Mong em như nắng ngày hè
Xua tan băng giá não nề ngày đông.
Em về nhóm lại lửa hồng
Ấm tình quê mẹ giữa lòng sông Thương.
Q/L
Ngày 14/06/2010.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.06.2010 10:52:34 bởi quangluc >
ĐỢI NGƯỜI XA
Cỏ may giờ vẫn vàng sắc trinh nguyên
Như năm tháng chẳng quên thời thơ dại
Em ra đi chút hương xưa còn lại
Trên lối về xa ngái... mỏi mòn trông
Ước hẹn nào còn vương lại bên sông
Phương trời lạ bàn tay ai vuốt tóc?
Có khi nào giữa cơn mê bật khóc
Thương một thời trốn hoc, hái hoa xưa?
Thoáng xao lòng trở lại một chiếu mưa
Hun hút gió, triền đê hoa rơi rụng
Bến sông quê trắng một màu hoa súng
Biết chăng người hờ hững... nhớ hay quên?
Anh trở về lối cũ đợi trăng lên
Nhặt thơ dại viết bài ca năm cũ
Gởi tặng em ầu ơ ru con ngủ
Để vơi lòng viễn xứ chuyện hôm qua
Biết nẻo về còn thăm thẳm vời xa
Anh vẫn đợi dù biết rằng vô vọng
Bến sông xưa vẫn lặng thầm con sóng
Triền đê vàng hoa ngóng... bước người xa
Huế 13/6/2010
Sông Hương
TRỞ VỀ. Em trở về khi giông bão vừa qua.
Mưa vẫn còn...rơi nhạt nhoà chiều Huế...
Bến sông xưa...Thoáng trầm tư lặng lẽ
Cỏ may găm... anh nào dễ quên đâu...
Vần thơ buồn...dường như đã thấm sâu.
Vào tâm mình từ ngày đầu gặp gỡ...
Lời yêu thương...anh giấu trong hoa cỏ...
Trao em rồi...Ước hẹn đó còn nguyên...
Chẳng dối lòng...đã có lúc muốn quên...
Người xa ngái..., tìm bình yên bến mới...
Trót thương rồi...dẫu hờn ghen...vẫn đợi.
Dù thật lòng...anh khó nói bao điều...
Phút xao lòng... nên đổi lấy cô liêu...
Rồi ngộ ra...Ơi mỹ miều...lạnh nhạt.
Bến bờ xa...dòng sông con nước mát.
Đón bước về...sóng dào dạt yêu thương...
Lau trắng ấy vẫn đứng nép ven đường.
Người trở lại...ngấn sầu vương còn đọng.
Câu Nam Ai loang trên sông...thoáng vọng.
Đêm sông Hương...anh thầm ngóng người về...
Kiev 14/6/2010-TG
NGÃ BA …THƠ .
Trời cho mang kiếp sầu tươi
Ai khôn ươm nụ duyên cười bền lâu
Đời cho yêu ,nỗi nông sâu
Ta dại thì gửi dạ sầu vào thơ …
Tâm hồn như nước đôi bờ
Bên bồi cuộc sống cơn mơ thác ghềnh
Bên lở tình nghĩa mông mênh
Dại khôn trông chếnh...Gập ghềnh lối đi .
Đủ đầy thì nói làm chi?
Thiếu sau hụt trước có gì mà khoe?
Đành mượn thu... Chút vàng hoe
Đan vần lá gió...Khóc nhòe màn sương.
Thơ đang ở ngã ba đường
Ai người chỉ lối ,mà thương tới cùng…
MINH TUẤN
@-Cám ơn THƯƠNG GIANG GHÉ THĂM ANH NHÉ.
DẠO NÀY BẬN QUÁ ,HẸN KHI NÀO RẢNH ANH SANG THĂM NHÀ EM NHÉ
mến chúc em vui
LỐI ANH CHỌN...
Người thì đơn chiếc lạnh lùng
Còn anh ... ba ngả :-riêng chung rối bời...
Lối mòn...quen dấu một thời
Bấy lâu mệt mỏi...Giờ thôi chung đường...
Lối nào còn nhớ còn thương.
Buâng khuâng khi vắng...tơ vương ngập lòng.
Con tim khắc khoải ngóng trông...
Hãy về phía ấy ...trao vòng tay yêu.
Còn một ngả phía trời chiều.
Là nơi chia xẻ những điều buồn vui...
Ủi an...dẫu chỉ vài lời...
Lối này anh chọn ...bởi nơi chân tình...
Ngã ba đường...đã phân minh.
Giờ đây anh sẽ thấy mình thảnh thơi.
Dại khôn...gửi áng thơ trôi.
Thiếu sau hụt trước...và rồi cũng qua...
Đừng buồn :"Giờ chỉ mình ta..."
Tình thân thi hữu mặn mà còn đây...
Kiev 14/6/2010-TG
@-Anh MT ơi!
Em còn đang đợi câu trả lời của anh thì thấy bài thơ : "Chỉ còn mình tôi" nên ghé qua thăm anh bằng bài hoạ này...Em cũng hay bận mà từ trước tới giờ em toàn"nợ" anh thôi giờ đến anh bận thì cứ từ từ không nhất thiết phải hoạ lại đâu...Em vẫn đang" thiếu nợ" anh rất nhiều kia mà....Mong mọi chuyện sớm ổn thoả để hồn thơ anh vui trở lại nhé!
(Cám ơn anh
Cám ơn anh dành cho người xa xứ
Tình cảm ngọt ngào với tâm sự yêu thương.
Em hát ư? Một bài hát quê hương
Điệu dân ca còn vấn vương người hỡi
Rằng:"Thương nhau xin hãy chờ hãy đợi"...
Ngày Xuân về sẽ hát hội cùng nhau...
Trăm năm duyên còn thắm đượm trầu cau
Tình quan họ... dù đi nơi đâu vẫn nhớ...
@-Anh QL ơi!
Lại xin khất nợ anh mấy bài kia nhé ,hôm nay em lại bận đi xa nên không có được nhiều thời gian rảnh.Em gửi tạm bài này khi về em sẽ hoạ mấy bài anh gửi.Chúc anh vui nhiều.Đừng giận em nghe.
-TG)
ĐÔI DÒNG GỬI EM...
Anh đâu có dám giận em!
Có chăng...cũng chỉ nỗi niềm riêng anh.
Thương nhau trầu vẫn mãi xanh
Dẫu cau chín đỏ vẫn lành bên nhau.
Mong cho tình thắm sắc màu
Bên nhau ta hát những câu ân tình.
Câu ca quan họ xứ mình
"Còn duyên" ai vẫn chung tình bên ai?
Tình quê xưa hẹn trúc mai
Trăm năm vẫn cứ nhớ hoài về nhau.
Miễn sao tình thắm sắc màu
Duyên quê vẫn mãi bên cầu đợi ai?
Anh gửi em mì ăn liền nè,đừng vấn vương gì nhé,cứ đi làm thoải mái vô tư đi,bao giờ thời gian rộng rãi hơn gặp lại.
Thân ái chào em.Q/L.
Ngày 15/06/2010.
LỐI ANH CHỌN...
Người thì đơn chiếc lạnh lùng
Còn anh ... ba ngả :-riêng chung rối bời...
Lối mòn...quen dấu một thời
Bấy lâu mệt mỏi...Giờ thôi chung đường...
Lối nào còn nhớ còn thương.
Buâng khuâng khi vắng...tơ vương ngập lòng.
Con tim khắc khoải ngóng trông...
Hãy về phía ấy ...trao vòng tay yêu.
Còn một ngả phía trời chiều.
Là nơi chia xẻ những điều buồn vui...
Ủi an...dẫu chỉ vài lời...
Lối này anh chọn ...bởi nơi chân tình...
Ngã ba đường...đã phân minh.
Giờ đây anh sẽ thấy mình thảnh thơi.
Dại khôn...gửi áng thơ trôi.
Thiếu sau hụt trước...và rồi cũng qua...
Đừng buồn :"Giờ chỉ mình ta..."
Tình thân thi hữu mặn mà còn đây...
Kiev 14/6/2010-TG
HƯƠNG THƠ .
Bước đi… Muôn ngả con đường
Lại qua lối cũ ,sợ vương lạnh lòng
Đêm quen, đã hết người mong
Phố run, chân ngã…Cạn lòng khát khao .
Lá thu rơi …Những xạc xào
Ta đây người đấy …Giờ sao xa vời
Chữ tình đã bẻ làm đôi
Dẫu tâm không chết …Sống rồi ,cũng như ???
Bốn mùa đông hạ xuân thu
Trăm năm bút mực viết từ con tim
Từ giờ cô độc nổi chìm
Lời đơn ,bóng lẻ ,con tim,ru lòng .
Nắng mưa ,bôi xóa niềm mong
Thời gian phai nhạt, gió song cũng tàn
Chẳng còn lo héo dung nhan
Dẫuthơ không sắc …Cũng làn hương bay .
MINH TUẤN
@-Cám ơn THƯƠNG GIANG ghé thăm và họa lại bài thơ hay.
-Mong em đừng bàn bạc gì thêm về con đường lựa chọn của anh nhé TG .Mọi người cũng vẫn vui vẻ mà....Chúc em vui cuối tuần.
_____________________________
Trích đoạn: THƯƠNG GIANG
TRỞ VỀ.
Em trở về khi giông bão vừa qua.
Mưa vẫn còn...rơi nhạt nhoà chiều Huế...
Bến sông xưa...Thoáng trầm tư lặng lẽ
Cỏ may găm... anh nào dễ quên đâu...
Vần thơ buồn...dường như đã thấm sâu.
Vào tâm mình từ ngày đầu gặp gỡ...
Lời yêu thương...anh giấu trong hoa cỏ...
Trao em rồi...Ước hẹn đó còn nguyên...
Chẳng dối lòng...đã có lúc muốn quên...
Người xa ngái..., tìm bình yên bến mới...
Trót thương rồi...dẫu hờn ghen...vẫn đợi.
Dù thật lòng...anh khó nói bao điều...
Phút xao lòng... nên đổi lấy cô liêu...
Rồi ngộ ra...Ơi mỹ miều...lạnh nhạt.
Bến bờ xa...dòng sông con nước mát.
Đón bước về...sóng dào dạt yêu thương...
Lau trắng ấy vẫn đứng nép ven đường.
Người trở lại...ngấn sầu vương còn đọng.
Câu Nam Ai loang trên sông...thoáng vọng.
Đêm sông Hương...anh thầm ngóng người về...
Kiev 14/6/2010-TG
KHÉP LÒNG
Chúng mình giờ xa cách trở sơn khê Thời thơ ấu đã dần vào dĩ vãng Tóc phai úa bạc màu theo năm tháng Chút hương chiều thoang thoảng níu đời nhau Chỉ dòng sông còn giữ đến muôn sau Lời hẹn ước rơi bên bờ hoang vắng Hoa cỏ may trong những chiều nhạt nắng Đậu xuống bờ lau trắng thuở mười ba Ừ thôi thì chuyện cũ đã vời xa Còn thương cũng chỉ một miền kí ức Em xa quá giữa cuộc đời rất thực Dẫu lối về rưng rức cánh hoa bay Chuyện chúng mình thôi đành gởi gió mây Gởi dòng sông xuôi một thời thơ dại Chút rung động buổi đầu thời con gái Giờ phong trần, dầu dãi gió phương xa Thôi em về nguyên vẹn với người ta Giữa bề bộn, con tay bồng tay bế Chuyện ngày xưa dẫu tìm quên chẳng thể Xin khép lòng đừng để xót đời nhau Huế 16/6/2010 Sông Hương
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.06.2010 10:40:13 bởi SongHuong >
HẠ TRẮNG.
......
Hạ sang thêm ánh lửa đèn
Thêm màu quả chín ,để đem trao tình
Cho đêm tát nước đầu đình
Vợi đi nỗi nhớ …Của mình, của ta .
Hỏi người khi bước đi xa
Có mang… Hạ trắng lụa là của tôi.???
MINH TUẤN
THƯƠNG GIANG THÂN MẾN.
Không nhất thiết phải họa hết bài đâu em ạ.
Mỗi người có ý thích về mỗi chủ đề thơ ...Em đừng để ý gì mà mất tự nhiên nhé.Thơ là vui vẻ và giải tỏa bức xúc nỗi niềm mà...Hi chúc em vui
CÓ CHÚT HẠ ...GỬI CHO EM
TÌM VỀ...
Từ anh...Em đã nhận rồi...
Lụa là hạ trắng...Tinh khôi ngày nào...
Hạ anh...mềm khúc ca dao.
"Xứ Đoài mây trắng".., thấm vào hồn thơ.
Ngọt ngào , êm dịu giấc mơ.
Trò chơi thủa nhỏ...Đến giờ chưa quên...
Ngày xưa...Hạ trắng trinh nguyên...
Bây giờ còn lại..., hạ huyền ánh trăng...
Lối về xao xác bằng lăng.
Buâng khuâng kỷ niệm...Sương giăng mắt buồn...
Anh ơi...Hạ trắng vẫn còn.
Trong lời em hát ru con xứ người...
Nhớ mong...thủa ấy chẳng vơi.
Con tim thổn thức để rồi... đớn đau.
Biết rằng mình mãi xa nhau...
Anh gửi hạ trắng...Mai sau tìm về...
Kiev 16/6/2010-TG
@-Anh MT ơi!
Cám ơn anh gửi chút hạ cho em nhé.Mong anh vui trở lại!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.06.2010 17:41:57 bởi THƯƠNG GIANG >
MÃI ĐỢI... (Cho anh vơi nỗi nhớ thương
Khi em còn mãi cuối phương trời này) Em ơi...!cho dẫu hao gầy Trăm năm anh vẫn đợi ngày đoàn viên. Tình em đâu thể dễ quên Bến đời trong-đục truân chuyên xứ người. Dẫu cho xa cách khoảng trời Quê hương vẫn mãi bên người tháng năm. Chiều buông mây tím xa xăm Ngóng về phương ấy,đêm nằm mộng mơ Mong sao thuyền cập bến bờ Thoả lòng ước nguyện,lời thơ hết sầu. Nửa đời ta lạc mất nhau Chân trời xứ lạ bạc màu thời gian. Mênh mang gió núi mây ngàn Ân tình vẫn mãi ngập tràn hương xuân. Chiều nay trên đỉnh phù vân Mà sao lại thấy bâng khuâng nỗi lòng! Q/L. Ngày 11/06/2010. Chúc em luôn vui và hạnh phúc thật nhiều.
MƠ NGÀY VỀ...
Không em ...gió thoảng mênh mông.
Anh về gom nắng chờ hong mi buồn...
Chờ em ...cháy dạ bồn chồn..
Giờ sang tháng Sáu em còn mãi xa...
Nửa đời...sống ở nước Nga.
Chiêm bao luôn thấy quê nhà...người trông.
Mỗi chiều...khi nắng nhuộm sông.
Nỗi buồn trống trải...Nhớ mong tìm về...
Phượng hồng thắp lửa gọi hè...
Râm ran vòm lá tiếng ve...nao lòng...
Bổng trầm dìu dặt thinh không.
Sáo diều ai thả...oi nồng nắng vơi...
Đợi em..., xa mãi cuối trời...
Bóng chim tăm cá... thương người chốn quê.
Thuỷ chung giữ trọn lời thề.
Mùa Xuân đến hẹn...Mơ về bên anh....
Kiev 16/6/2010-TG
Trích đoạn: THƯƠNG GIANG
...
Thuỷ chung giữ trọn lời thề.
Mùa Xuân đến hẹn...Mơ về bên anh....
Kiev 16/6/2010-TG
Nhớ lời đến hẹn tìm nhau
Để trầu héo quắt vì cau hững hờ
Vươn mình trong gió làm ngơ
Dây leo vấn vít…thuyền thơ ngược dòng
Mình em vừa chống vừa mong
Xuôi buồm thuận gió đừng bong ván thuyền…
Lê Minh Liên Thanh Thơ
17/6/2010
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.06.2010 22:42:40 bởi Liên Thơ >
TRỞ VỀ. Em trở về khi giông bão vừa qua.
Mưa vẫn còn...rơi nhạt nhoà chiều Huế...
Bến sông xưa...Thoáng trầm tư lặng lẽ
Cỏ may găm... anh nào dễ quên đâu...
Vần thơ buồn...dường như đã thấm sâu.
Vào tâm mình từ ngày đầu gặp gỡ...
Lời yêu thương...anh giấu trong hoa cỏ...
Trao em rồi...Ước hẹn đó còn nguyên...
Chẳng dối lòng...đã có lúc muốn quên...
Người xa ngái..., tìm bình yên bến mới...
Trót thương rồi...dẫu hờn ghen...vẫn đợi.
Dù thật lòng...anh khó nói bao điều...
Phút xao lòng... nên đổi lấy cô liêu...
Rồi ngộ ra...Ơi mỹ miều...lạnh nhạt.
Bến bờ xa...dòng sông con nước mát.
Đón bước về...sóng dào dạt yêu thương...
Lau trắng ấy vẫn đứng nép ven đường.
Người trở lại...ngấn sầu vương còn đọng.
Câu Nam Ai loang trên sông...thoáng vọng.
Đêm sông Hương...anh thầm ngóng người về...
Kiev 14/6/2010-TG
KHÉP LÒNG
Chúng mình giờ xa cách trở sơn khê
Thời thơ ấu đã dần vào dĩ vãng
Tóc phai úa bạc màu theo năm tháng
Chút hương chiều thoang thoảng níu đời nhau
Chỉ dòng sông còn giữ đến muôn sau
Lời hẹn ước rơi bên bờ hoang vắng
Hoa cỏ may trong những chiều nhạt nắng
Đậu xuống bờ lau trắng thuở mười ba
Ừ thôi thì chuyện cũ đã vời xa
Còn thương cũng chỉ một miền kí ức
Em xa quá giữa cuộc đời rất thực
Dẫu lối về rưng rức cánh hoa bay
Chuyện chúng mình thôi đành gởi gió mây
Gởi dòng sông xuôi một thời thơ dại
Chút rung động buổi đầu thời con gái
Giờ phong trần, dầu dãi gió phương xa
Thôi em về nguyên vẹn với người ta
Giữa bề bộn, con tay bồng tay bế
Chuyện ngày xưa dẫu tìm quên chẳng thể
Xin khép lòng đừng để xót đời nhau
Huế 16/6/2010
Sông Hương
BUÔNG XUÔI
Cạn ngày rồi...Lại sắp tới mùa Ngâu.
Tháng Bảy đến...xám trời mầu ly biệt.
Khép lòng mình ...Xa những ngày thân thiết.
Giữa ồn ào...Nào ai biết đợi ai...?
Níu thoảng hương...?Thôi... cứ để nhạt phai.
Cho vẹn nguyên những đêm dài ...trót nhớ...
Chuyện chúng mình ai thả theo mây gió...
Ước hẹn xưa với lời ngỏ... Buông trôi...?
Lối mình đi...lả tả cánh hoa rơi...
Sắc bằng lăng nhuộm tím thời khờ dại.
Lời ru buồn...lỡ làng cau đắng ngái.
Em lấy chồng...chẳng về lại chốn xưa...
Bến sông trăng...mòn mỏi biết bao mùa.
Đêm trống trải...mái chèo khua lạc lõng.
Bờ lau thưa hắt hiu nhìn con sóng...
Cứ lở bồi...xao động ...Thoáng hư hao...
Còn đâu nữa thời thơ ấu ngọt ngào.
Em xa rồi...Giấc mơ nào còn nữa...?
Trái tim đau...Thôi từ nay khép cửa.
Để vá khâu...một vết cứa hằn sâu...
Kiev 17/6/2010-TG
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: