NỖI LÒNG NGƯỜI VIỄN XỨ
GIANG ƠI !...
Giang ơi anh nhớ thương nhiều
Nhớ em nhớ cả nỗi nầy niềm kia
Cho dù cách trở chia lìa
Xa xôi vạn dặm có về hay không?
Một mai em hỡi theo chồng
Bỏ anh trơ trọi giữa dòng Thương Giang
Chiêm bao bao giấc nhẹ nhàng
Gởi muôn trùng nhớ đa mang dạ sầu
Mong giờ mãi đến nghìn sau
Con tim thắm đượm muôn màu yêu thương
Cho quên bao nỗi đoạn trường
Cho gần xít lại chúng mình có nhau.
NT.
07 - 7 - 2010
LỠ NHỊP CẦU DUYÊN... Giấc mơ chẳng trọn...bởi Ngâu...
Tình mình chẳng đượm...Kiếp sau đáp đền...
Nguyệt Lão chẳng se chỉ duyên.
Em anh lỗi nhịp" thuyền quyên -anh hào"*
Nhớ thương theo gió gửi trao.
Từ anh em nhận dạt dào yêu thương...
Tiếc rằng..chẳng thể chung đường,
Để cho sầu nhớ cứ vương ngập lòng...
Trang thơ để ngỏ đợi mong.
Chẳng lời hờn trách...Em không sang nhà...
Như bến...mãi đợi thuyền xa...
Khăng khăng một dạ...thiết tha lặng thầm...
Để rồi giữ mối tình câm.
Ngại ngùng thư gửi xa xăm một người...
Cám ơn anh...đến bên đời.
Muộn màng...nhịp lỗi những lời trót thương...
Kiev 08/7/2010-TG
@- anh NT ơi!
Em ngại quá ! Khất nợ anh bao nhiêu bài anh gửi qua pm cho em rồi...Hôm nay em mới tranh thủ họa được bài này....Mong anh thứ lỗi cho em nhé.
VỀ ĐI EM..!
Đêm nay mình anh
Lặng lẽ ngắm sao thưa
Trên trời cao
Vạn ngàn tinh tú.
Bến bờ xa
hàng cây buông liễu rủ
Lá thu buồn
xao xác cánh hoa rơi.
Có phải ta
lạc mất nhau rồi?
Trên phố vắng
chỉ mình đứng đợi!
Đêm phố buồn
chân lê bước lẻ loi.
Anh biết rằng
Lần này em lỗi hẹn
Có hay chăng?
Nơi ấy trời đang mưa.
Hay chỉ nơi anh
Nước trôi ngập bến bờ.
Mà vẫn khát
Khi nỗi lòng xa vắng.
Về đi em!
Quãng đường nay phẳng lặng
Vui đón em
Trong nắng ấm mây hồng.
Rồi một ngày
Chẳng còn lá diêu bông
Thì tình này chỉ còn trong hư ảo
Đoạn đường xa sẽ chứa đầy giông bão
Mối tình sầu sẽ sầu mãi với thiên thu.
Quang Lục
Ngày 30/06/2010.
EM SẼ VỀ
Em sẽ về,
cho anh bớt ưu tư.
Đêm bình yên...,
Ngọt lời ru khe khẽ...
Liễu bên thềm ...
Gió thoảng nhẹ...Hờn ghen...
Chẳng thế nào ...
Mình lạc bước chân quen.
Phố có đông
Hay là buồn hoang vắng....
Em vẫn đến ...
trong khoảng không...Tĩnh lặng.
Nhẹ nhàng thôi...
Như giọt nắng sau mưa...
Vẫn biết rằng ...
Lòng anh khoảng trống lùa...
Ngày vắng em ...
Lòng ngập mưa...u ám.
Len lén sầu...
Như trời thu ảm đạm.
Tựa bến sông...
Bờ lau xám hắt hiu...
Em sẽ về...
Anh sẽ hết cô liêu.
Bởi em biết...
Có một điều rất thực...
Anh mong em...
Đêm thao thức...Đợi chờ...
Kiev 08/7/2010-TG
@_Em thấy trang này chìm dần nên sang kéo giúp anh.Chúc anh cả tuần tràn niềm vui và sáng tác đều tay nhé.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.07.2010 02:26:16 bởi THƯƠNG GIANG >
(...Em sẽ về...
Anh sẽ hết cô liêu.
Bởi em biết...
Có một điều rất thực...
Anh mong em...
Đêm thao thức...Đợi chờ...
Kiev 08/7/2010-TG)
ANH ĐỢI EM...
Anh mong em
cả trong những giấc mơ
Đêm trăng lạnh
Lòng anh thêm băng giá.
Đợi em lâu
Tim anh dần hóa đá
Cơn gió buồn
Xao xác lá vàng rơi
Thu đang về
Buốt lạnh trái tim côi.
Về em nhé
Chốn quê anh vẫn đợi.
Ta bên nhau
Bước tiếp những mùa vui.
Như ngày xưa
Với mộng ước xa xôi.
Xây lâu đài
Bên biển xanh sóng vỗ.
Quê ta đó
Biển ngời lên sắc đỏ
Hoàng hôn buông
Thì thầm gió khơi xa.
Cánh buồm nâu
Lướt trong nắng chiều tà
Biển dào dạt
Nâng thuyền về bến đậu.
Anh đợi em
Giữa làng quê yêu dấu
Mái tranh nghèo
Chiều phủ những khói lam.
Vùng duyên hải
Con sóng mãi mênh mang
Đã một thời
Ta đùa cùng con nước...
Kỷ niệm xưa
Mấy ai mà có được?
Xa nhau rồi
Còn lưu mãi trong nhau.
Dẫu thời gian
Pha sương nửa mái đầu
Anh đợi...hoài
Đợi mãi chỉ mình em!
Quang Lục
Ngày 08/07/2010.
Đừng hoài nghi
Lời anh tựa khúc dân ca.
Nhẹ nhàng sâu lắng...thiết tha...đượm buồn...
Đường xưa lối cũ vẫn còn.
Làm sao chớp bể mưa nguồn về đây?
Vẫn còn hơi ấm vòng tay.
Anh trao em trọn...đắm say tình nồng...
Bận lòng chi....thoảng thinh không
Vài cơn gió lạ...ruổi rong vườn chiều....?
Lối xưa nhuộm tím lời yêu
Cớ gì em để cô liêu...cho người?
Vườn hoang còn níu tiếng cười.
Giọt thương còn mãi trong lời ru anh...
Vắng em, sầu nảy mầm nhanh...
Chỉ cơn gió nhẹ...chòng chành thuyền chao....
Mưa nghiêng....giọt nhớ xanh xao.
Vẹn nguyên kỷ niệm ...lẽ nào nhạt hương?
THƯƠNG GIANG. Em ngày biệt sắc ,tôi đua đêm sầu…
Bao nhiêu mộng nhạt trên đường
Bướm ong phai gió ,phấn hương nhạt màu
Vói tay ngày cũ lại đâu?
Sợ mai chẳng dính …Tình đầu, bóng xưa.
Xuân như cằn cỗi qua mùa
Em ngày biệt sắc ,tôi đua đêm sầu
Xé tan tờ lịch quên Ngâu
Vứt vào sọt nhớ…Đượm màu mưu sinh…
Chốn nhà vẫn thắm bình minh
Vẫn sương cười lá, khoe tình đêm trăng
Em đi mang thắm nét rằm
Bỏ anh chơ chọi sao băng giữa trời.
Dặn em em bảo lắm lời
Nếu không …Em bảo là tôi lơ là …
MINH TUẤN
_@@@@-THƯƠNG GIANG THÂN MẾN.
Anh lồng hai bài thơ chung một ảnh /em mà không thích thì bảo anh gỡ bỏ nhé.
nếu thích thì lần sau cứ làm mỗi bài chừng 14 hay 15 dòng <3 hay 4 khổ thơ >là được em ạ/cố gắng thu gọn cho thơ được cô đọng <Điều này anh đã học ở chị HB nói thật là đúng ,viết dài hay bị lan man lắm >chúc em vui
MT
Cảm ơn em đã quá bộ sang nhà anh và tặng bài thơ HƯƠNG TÓC thật hay.anh gửi em bài ánh trăng quê anh nè.
ĐÊM TRĂNG QUÊ.
Đêm hè trăng thật dịu êm
Giá như anh bước cùng em trên cầu?
Xua tan bao nỗi u sầu
Thả hồn bay với sắc màu đêm trăng.
Mờ xa tràn ruộng bậc thang
Bóng ai bên đó dạo trăng cuối tuần?
Thuyền trời dạo dưới sông ngân
Bỏ sao mai lại tần ngần trong đêm!
Con đường xưa cũ thân quen
Đêm trăng thoáng bóng hình em trở về
Hương bay với mái tóc thề
Lao xao cơn gió,thầm thì suối reo.
Một thời thắm đượm hương yêu
Thoảng xa hương bưởi những chiều quê anh.
Tóc xanh bên cánh rừng xanh
Đêm Sa pa thật trong lành dịu êm.
Quang Lục
Ngày 10/07/2010.
Em ngày biệt sắc ,tôi đua đêm sầu…
Bao nhiêu mộng nhạt trên đường
Bướm ong phai gió ,phấn hương nhạt màu
Vói tay ngày cũ lại đâu?
Sợ mai chẳng dính …Tình đầu, bóng xưa.
Xuân như cằn cỗi qua mùa
Em ngày biệt sắc ,tôi đua đêm sầu
Xé tan tờ lịch quên Ngâu
Vứt vào sọt nhớ…Đượm màu mưu sinh…
Chốn nhà vẫn thắm bình minh
Vẫn sương cười lá, khoe tình đêm trăng
Em đi mang thắm nét rằm
Bỏ anh chơ chọi sao băng giữa trời.
Dặn em em bảo lắm lời
Nếu không …Em bảo là tôi lơ là …
MINH TUẤN
_@@@@-THƯƠNG GIANG THÂN MẾN.
Anh lồng hai bài thơ chung một ảnh /em mà không thích thì bảo anh gỡ bỏ nhé.
nếu thích thì lần sau cứ làm mỗi bài chừng 14 hay 15 dòng <3 hay 4 khổ thơ >là được em ạ/cố gắng thu gọn cho thơ được cô đọng <Điều này anh đã học ở chị HB nói thật là đúng ,viết dài hay bị lan man lắm >chúc em vui
MT Bến dừng. Anh người tinh tế , sâu sa...
Lo em nông nổi...lỡ đà trượt chân...
Nói ra...chợt thấy ngại ngần...
Sợ cơn gió chướng...một lần ngang qua...
Vô tình...ngăn cách hai ta.
Để rồi hình bóng nhạt nhoà trong nhau...
Sợ trầu chẳng thắm duyên cau.
Thề nguyền xưa ấy ... bạc mầu phải không?
Hoa nào chẳng có bướm ong...
Đến đi bất chợt...bận lòng mà chi...
Tình chưa thắm...sợ chia ly...
Bỏ anh chơ chọi...Em đi...Sao đành? Dòng đời mang kẻ lữ hành
Lênh đênh...giờ chọn bến anh để dừng...
Kiev 11/7/2010-TG
@_Anh MT ơi!
Cám ơn những bài anh đã lồng tặng em.Anh cứ làm thế nào thấy vừa mắt anh là được.
-Cám ơn những lời góp ý rất chân thành của anh.Còn viết dài hay ngắn em thường phụ thuộc vào số lượng bài viết khổ thơ của khách thơ gửi lại mình hoạ cho cân thôi...Em vẫn biết là Ngắn gọn -Súc tích -Cô đọng là tiêu chí...của người viết chuyên nghiệp.Em sẽ cố gắng hoàn thiện dần anh ạ.
ANH ĐỢI EM...
Anh mong em
cả trong những giấc mơ
Đêm trăng lạnh
Lòng anh thêm băng giá.
Đợi em lâu
Tim anh dần hóa đá
Cơn gió buồn
Xao xác lá vàng rơi
Thu đang về
Buốt lạnh trái tim côi.
Về em nhé
Chốn quê anh vẫn đợi.
Ta bên nhau
Bước tiếp những mùa vui.
Như ngày xưa
Với mộng ước xa xôi.
Xây lâu đài
Bên biển xanh sóng vỗ.
Quê ta đó
Biển ngời lên sắc đỏ
Hoàng hôn buông
Thì thầm gió khơi xa.
Cánh buồm nâu
Lướt trong nắng chiều tà
Biển dào dạt
Nâng thuyền về bến đậu.
Anh đợi em
Giữa làng quê yêu dấu
Mái tranh nghèo
Chiều phủ những khói lam.
Vùng duyên hải
Con sóng mãi mênh mang
Đã một thời
Ta đùa cùng con nước...
Kỷ niệm xưa
Mấy ai mà có được?
Xa nhau rồi
Còn lưu mãi trong nhau.
Dẫu thời gian
Pha sương nửa mái đầu
Anh đợi...hoài
Đợi mãi chỉ mình em!
Quang Lục
Ngày 08/07/2010.
Uống cạn chén sầu
Ánh trăng chênh chếch bên thềm
Lời đắng uống cạn trong đêm cùng người.
Nỗi buồn thánh thót tan rơi...
Bao điều phân tỏ... ngoai nguôi dần dần..
Tha hương mệt mỏi đôi chân
Gót son ngày ấy... bụi trần vương mang...
Ngày xưa... thề ước lỡ làng
Bây giờ nhắc lại em càng đớn đau...
Một lần cất bước qua cầu.
Nhớ thương xếp lại góc sầu trong tim...
Mặc nỗi nhớ chẳng lặng im
Cồn cào tha thiết đi tìm...dấu xưa...
Tìm chi cay đắng xót chua
Dấu yêu kỷ niệm
như vừa hôm qua...
Thời gian xa chẳng phôi pha
Vẫn còn day dứt câu ca hôm nào
Vẫn còn nhớ
dải yếm đào
Bắc cầu dẫn lối
người vào làm quen....
Thôi nhắc chi nữa...
tàn đêm
Cám ơn người đến
cùng em uống sầu...
-TG-
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.07.2010 09:38:31 bởi THƯƠNG GIANG >
ĐÊM MƠ...
Em xa tận xứ trời tây
Bên anh nắng tắt để ngày em hong.
Hai ta chung một nỗi lòng
Nhịp cầu quê mẹ mãi trong tim này.
Cho anh gửi nhớ vào mây
Mượn cơn gió thổi hương say đến người
Vẫn chung nhau một khoảng trời
Mà sao ta mãi rối bời lòng đau!
Cầu vồng bảy sắc nơi đâu
Nắng chiều soi ánh nhịp cầu không gian
Sông sâu cá lội mênh mang
Đỉnh non sương phủ mơ màng bóng thu.
Chiều nay vẳng một lời ru
Xuyên qua bao áng mây mù bão giông
Làm anh thêm rộn sóng lòng
Đêm mơ đón một cánh hồng trời xa.
Quang Lục
Ngày 04/07/2010.
EM TRỞ LẠI
Chức -Ngưu cách bởi Ngân Hà,
Hai ta cách bởi nước Nga chẳng gần...
Cầu Ô Thước nối sông Ngân.
Cả năm mới có một lần gặp nhau...
Còn mình cách nửa địa cầu.
Đêm thao thức bởi hai đầu nhớ mong...
Ước gì...liền núi ,liền sông. Cho anh gặp được cánh hồng xứ xa...
Cánh hồng vương tuyết nước Nga.
Tan thành sương đọng cánh hoa...tặng người.
Sóng lòng sẽ lắng dịu thôi.
Bão giông tan hết...xa xôi chẳng còn...
Chiều về ngả bóng hoàng hôn.
Không còn mây xám đỉnh non phủ mờ...
Đêm về ...gối giấc ngủ mơ.
Người xa nhẹ đến...tựa bờ vai anh...
Kiev 11/7/2010-TG
@_Anh QL ơi!
Cám ơn anh rất nhiều.Mấy ngày em đi vắng anh vẫn sang kéo trang thơ giúp em.Hôm nay em mới vào hoạ cùng anh được mấy bài cũ anh gửi đã lâu.Còn bài Trăng quê cho em "nợ" lại nhé.Chúc anh sáng tác đều tay.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.07.2010 10:09:27 bởi THƯƠNG GIANG >
VẪN NHỚ
Vẫn nhớ quê nhà ,vẫn nhớ anh
Còn bao kỷ niệm tháng ngày xanh
Ghi lòng ,tạc dạ em luôn nhớ
Tình anh trao em mãi chân thành!
Cảm động làm sao khi em bận
Tháng ngày vườn thơ anh nằm canh...
Năm đợi mười chờ em trở lại
Qua những buồn vui luôn có anh!
-TG-
VẪN
QUÍ
NHAU!
Một lời thề hẹn dẫu trong thơ
Cũng gieo vào nhau nỗi mong chờ
Chốn ảo, tình hư...ai thấy mặt.
Biết vậy , nhiều khi vẫn ngẩn ngơ...
Một ngày không gặp ,sao trống vắng...
Đêm chong mắt thức nghĩ vẩn vơ...
Cho dù rượu nhạt hay nước trắng.
Vẫn quí trọng nhau bởi nghĩa cơ!!!
-TG-
@_anh QL ơi!
Bài anh gửi em chưa kịp hoạ , gửi tạm anh bài này nhé.Chúc anh vui!
Anh về trong giấc mơ...
Có những lúc chẳng giấu nổi buồn vương
Khi chúng ta hai phương trời xa cách
Em dòng sông...Gặp anh người lữ khách
Dừng gót phiêu du...sau thử thách bao lần....
Có những lúc sao chợt thấy ngại ngần...
Câu thơ gửi mà lòng ngân tiếng vọng
Anh gần đấy mà xa xôi ảo mộng
Thực trong thơ...lại xa cách giữa đời...
Có những lúc lòng trống vắng đơn côi
Anh nhẹ đến với những lời thủ thỉ...
Hát ru em khúc hát vượt hải lý
Vạn dặm xa, đến em những ngày đông...
Có những lúc em đã tự hỏi lòng
Cảm xúc ấy biết gọi tên sao nhỉ?
Có phải chăng hương tình yêu thi vị...
Anh đã về từ trong giấc mơ em...?
-TG-
Chỉ mình anh...
Chỉ mình anh thôi , dành yêu thương.
Thao thức ru em những đêm trường
Dỗ dành giấc ngủ ,ngày đông lạnh.
Cho em vơi tủi, cảnh tha hương...
Chỉ mình anh thôi luôn đợi chờ
Khát khao mỗi ngày ngóng vần thơ.
Lòng thấy trào dâng niềm hạnh phúc.
Như thể gặp em , từ giấc mơ !
Chỉ mình anh thôi hiểu được em.
Vụng về ,chân chất ...Ngại bon chen.
Chẳng biết đong đưa lời mật ngọt.
Nhường nhịn ,thứ tha...Vốn đã quen!
Chỉ mình anh thôi biết giữ lời.
Nâng niu ấp ủ trái tim côi.
Sưởi ấm lòng em bằng ngọn lửa
Chan chứa tình anh suốt cuộc đời!
Kiev2010-TG
HẾT CÔ ĐƠN
Có anh về thôi chấm hết cô đơn
Gió đơn lạnh ngừng thổi qua hồn
Đêm hờn ghen khát thèm hạnh phúc.
Trong vòng tay ngọt lịm nụ hôn...
TG
Em đã trở lại...
Em bận suốt cả tuần nay.
Chẳng vào thăm anh được mỗi ngày
Biết anh chờ đợi , lòng trống trải
Nên vừa rảnh rỗi ,em đến ngay...
Anh sợ em buồn nên đùa thôi
Chứ bao giờ ghen với mọi người.
Trong vườn thi quán bạn hữu cả.
Đối họa-giao lưu anh hiểu rồi...
Nào phải bướm ong ghẹo trêu hoa...
Chủ phải đón khách đến thăm nhà,
Tri ân đáp lễ thịnh tình ấy ...
Bằng bài thơ họa ,khách gửi qua...
Còn hai chúng mình...dẫu tình thơ
Cũng vẫn thủy chung ,vẫn đợi chờ.
Bao giờ sông Thương cạn khô nước.
Thuyền tình cập bến khỏi mộng mơ!
ANH VẪN CHỜ
Em đi từ độ lá vàng rơi
Trời chuyển sang thu..,vắng bóng người.
Đếm bước thời gian...Em đâu biết...
Anh vẫn ngóng chờ...chẳng ngoai nguôi...
Thương Giang
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu: