Trích đoạn: THƯƠNG GIANG
SỢ...
Về sao chốn cũ mà mơ...?
Dẫu vầng trăng... vẫn đợi chờ dòng sông.
Sợ mưa, sợ bão ,sợ giông...
Sợ chiều cả gió...thinh không lời buồn...
Sợ lời im lặng...dỗi hờn.
Sợ tình tha thiết...vùi chôn tim mình...
Sợ bàn tay chạm... vô tình.
Sợ lòng mềm yếu...môi xinh trao người...
Sợ nghe ấm áp tiếng cười...
Sợ ánh mắt ấy...cả đời khó quên...
Sợ gần người...rượu ủ men...
Sợ mình quá chén...say quên đường về...
Sợ người nhắc lại lời thề...
Sợ than thổi lửa... đam mê cháy bùng...
Sợ mình tay nắm, đường chung...
Lòng ai tan nát ... não nùng tiếng Ngâu.
Kiev 13.7.2007-TG
Chiều Nay Mới Tiếc...
Em Anh biền biệt bao thu
Bỗng chiều nay nhớ! lời thu vọng về!
Nỗi lòng như gió lê thê
Thỏang qua lành lạnh, cơn mê trơ mình
Yêu nhau một thuở làm thinh
Mấy làn mưa bụi thay tình nặng si
Nhớ em chiều đó vội đi
Sợ mưa vướng gót sợ mi vương tình
Nhớ em lệ bỗng rùng mình
Chiều rơi mưa xuống đâu tìm em ơi!
Áo xưa tan quyện giữa đời
Cơn mưa thấm vội, tìm hòai thấy đâu!
HT
Lâu quá không thăm cô TG hjhj. Cô vẫn khoẻ?
Bài Sợ.. làm HT nhớ lại mối tình đầu lắm. Hồi đó con yêu cô ấy muốn vỡ tim luôn mà bị fail. Đến giờ, đôi lúc nhớ lại, trái tim cứ lặng thinh như thuở đó. Nhưng biết tìm đâu một trận mưa ngày đó nữa! Đúng là tình yếu thuở học trò một đằng thì Sợ.. một đằng thì vụng về để mặc cảm xúc gào thét, mặc ngày tháng trôi đi, rồi chiều nay mới tiếc...
Chúc cô an nhiên!