NỖI LÒNG NGƯỜI VIỄN XỨ
CHẲNG SỢ...
Người dưng...chẳng sợ hợp- tan...
Chẳng lo vướng phải dây oan trái tình.
Chẳng lo giông bão thình lình...
Ba đào nổi sóng ghen mình...,lụy ta...
Người dưng...như gió thoảng qua...
Có chăng đọng lại sao sa mắt cười...
Mặc ai trăng, gió lả lơi...
Chẳng lo hờn trách tình vôi bạc mầu...
Chẳng buồn ,hồn rã rời đau ,
Vô tư chẳng sợ mất nhau ...một ngày...
Người dưng...ngẫm lại...hoá hay.
Dẫu men nồng cũng chẳng say bao giờ...
Thả hồn mơ mộng vào thơ
Bổng bay vần điệu chẳng lo tỵ hiềm...
Kiev 25/7/2010-TG XIN ĐỪNG .
Xin đừng làm gió rung cây
Đừng làm khói nhuộm đám mây cuối chiều
Đừng làm tiếng quạ khôn điêu
Kêu trên nấm mộ …Khóc điều tình xa .
Ước lòng chẳng được như hoa
Chót như kiếp lá rơi nhà mùa thu
Đừng giả làm bóng sương mù
Rồi thêm ngọn gió giấu từ dối gian .
Không duyên mình cũng người làng
Trăng vừa tối sáng …Lại tàn ngày sau
Người đừng tìm nữa mà đau
Sang sông một bước …Gãy cầu trăm năm.
Trăng ươm mật …Đợi ngày rằm
Người mong duyên phận ,ước trong một nhà.
MINH TUẤN
Chủ đề thất tình xưa nay vẫn làm hao giấy tốn mực THƯƠNG GIANG À....Chúc em vui
LẶNG...
Nhớ nhung... rồi cũng sẽ qua...
Trách chi cơn gió ...mắt sa giọt buồn...
Vắng...đâu riêng đó... cô đơn...
Dối lòng, mưa nhạt...Ai hờn trách ai?
Lối chung...sao bỗng chia hai
Để cho con mắt ngóng dài...bóng xưa...?
Mặt sông...nhẹ mái chèo khua.
Vầng trăng vỡ vụn...Đổ thừa...người đi?
Ngậm ngùi ...nhận lấy chia ly..
Mà sao đắng ngái...bờ mi hoen sầu...
Hẹn xưa...nào dễ cởi đâu...
Lời thề ngày đó...cỏ khâu chặt rồi...
Thương ơi...đành nợ lại người...
Giang sơn nặng gánh một đời...còn mang...
Kiev 14/7/2010-TG
Thời gian rồi sẽ trôi qua
Vẫn còn lưu lại vết nhòa trong tim
Nỗi buồn tạm lắng ngủ im
Đôi khi trở giấc đắm chìm mộng du.
Hạ tàn trời sắp vào thu
Lối mòn rêu phủ sương mù che giăng
Lời hẹn xưa còn nhớ chăng
Lá vàng chưa rụng... sao trăng vỡ rồi.
Đã tan giấc mộng chung đôi
Con đường tình sử còn tôi với sầu
Cố quên mà có được đâu
Nghe tim nhức buốt... vết khâu chưa lành.
Người hỡi !..mau về bên anh
Nơi đây ngóng đợi sao đành lòng quên...
Biển Xanh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.07.2010 21:41:36 bởi Biển Xanh >
(BIẾT... CÓ CÒN...?
Cả đời mắc nợ ...Dù xa...
Kiếp sau biết có....để mà trả không...?
Chữ duyên cứ mãi gánh gồng...
Không vay... mà cứ nợ chồng chéo thôi...
Loanh quanh...đã nửa kiếp người.
Buồn vui cóp nhặt...nụ cười héo hon...
Kiếp này chẳng được vẹn tròn.
Anh vẫn cứ đợi...tin còn kiếp sau...?
Nếu có...chẳng ngại sông sâu.
Thời gian , khoảng cách xa lâu...xá gì...
Lối về anh đã trồng si
Trăm năm vẫn mộng vu qui một ngày...
Kiev 24/7/2010-TG)
THẦM MƠ...
Duyên đời dan díu lòng đau
Thầm mơ Người tận kiếp sau sẽ về!
Dẫu rằng cách trở sơn khê
Bến-thuyền cũng vẫn mơ về đoàn viên.
Buồn cho cái kiếp truân chuyên
Ông tơ-bà nguyệt se duyên chẳng tròn.
Để hoa thơm mãi héo mòn
Lá vàng trong nắng,thu buồn hắt hiu.
Thoáng qua..bóng sắp xế chiều
Hoàng hôn buông với bao điều tương tư!
Thu sang tý tách giọt mưa
Ngẫm tình Ngưu-Chức bao giờ cho nguôi.
Đêm nay trăng rụng bên đồi
Giọt sương giá lạnh,tim côi khóc thầm!
Bao giờ cho đến mùa xuân?
Muôn hoa đua nở...ta lần tìm nhau!
Có còn không...kiếp đời sau?
Trầu xanh thắm lá đợi cau trĩu buồng!
Hay là chỉ có trăng suông?
Tiếng chim khắc khoải mãi buông...đêm tàn!?
QuangLục
Ngày 26/07/2010.
NGÓNG ĐỢI...
Em không về để...trăng gầy.
Bến xa...lạnh gió heo may bốn mùa...
Đêm dài, nằm đếm giọt mưa
Nỗi buồn gõ nhịp...Nhớ ùa về theo...
Nhớ hoài đôi mắt trong veo,
Tiếng cười nhưng tiếng suối reo ven rừng...
Bây giờ chỉ thấy dửng dưng...
Không em...trời đất tưởng chừng rộng hơn...
Vì đâu...sông chẳng về nguồn...
Để đàn lỗi nhịp...cung buồn cứ ngân...?
Con tim tấu khúc ái ân...
Vòng tay khát cháy một lần...có nhau...
Duyên trầu vẫn ngỏ đợi cau...
Lời xưa thề hẹn...vẫn sâu trong lòng...
Cô đơn...nhủ ... cố gánh gồng...
Đợi người viễn xứ...mắt trong trở về...
Kiev 20/7/2010-TG
KHÁT...ĐỢI!
Đồng vàng sóng lúa,bờ đê
Đợi người nơi ấy có về..hay chăng!
Người quê mỏi mắt bao năm
Trông cá,cá lặn.Ngắm trăng,trăng mờ.
Cuộc đời duyên phận đẩy đưa
Như diều không gió nắng mưa dập vùi.
Gió hoang gầm rít lưng đồi
Tiếng chim lẻ bạn đổ hồi trong đêm.
Lang thang rảo bước tìm quên
Ai chong mắt thức hàng đêm thẫn thờ.
Lạc vần ,sai luật hồn thơ
Cung đàn lỗi nhịp tiếng tơ thêm sầu.
Một lần khao khát có nhau
Dịu êm như mối duyên đầu thủa xưa.
Sông quê nước vẫn lơ thơ
Thuyền xuôi mát mái đôi bờ sóng reo.
Đêm trăng buông một mái chèo
Câu hò ai thả sớm chiều còn ngân.
QuangLục
Ngày 27/07/2010.
Chúc em tuần mới luôn có nhiều niềm vui và hạnh phúc.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.07.2010 15:53:22 bởi quangluc >
Em không về để...trăng gầy.
Bến xa...lạnh gió heo may bốn mùa...TG
Trăng gầy vì bóng dáng xưa Bến thuyền mộng vỡ tan vừa nhô lên...NT.
Thời gian rồi sẽ trôi qua
Vẫn còn lưu lại vết nhòa trong tim
Nỗi buồn tạm lắng ngủ im
Đôi khi trở giấc đắm chìm mộng du.
Hạ tàn trời sắp vào thu
Lối mòn rêu phủ sương mù che giăng
Lời hẹn xưa còn nhớ chăng
Lá vàng chưa rụng... sao trăng vỡ rồi.
Đã tan giấc mộng chung đôi
Con đường tình sử còn tôi với sầu
Cố quên mà có được đâu
Nghe tim nhức buốt... vết khâu chưa lành.
Người hỡi !..mau về bên anh
Nơi đây ngóng đợi sao đành lòng quên...
Biển Xanh
Mong...lắng dần...
Bởi Nguyệt Lão chẳng se duyên,
Anh và em mãi ...đôi miền cách xa...
Còn đâu ngày ấy ... mơ hoa.
Khi mình chẳng được một nhà...sống chung...
Đường đời chẳng sánh bước cùng...
Lỡ làng duyên phận...não nùng sầu rơi.
Hẹn thề...bạc trắng như vôi...
Trăng vàng vỡ vụn..mảnh trôi vật vờ...
Đành thôi...đắng đót câu thơ...
Trĩu lời hờn trách... giấc mơ chẳng tròn...
Lời thương anh ngỏ...vẫn còn.
Trong em...tựa một dấu son...đậm mầu...
Mong người lành lại vết khâu,
Trái tim tan nát đớn đau ...lắng dần...
TG-30/7/2010
GỌI EM.
Anh đem cây Cải bơ vơ
Lên trời xin bớt nỗi chờ rau Răm
Xin trăng thắp sáng mộng rằm
Cho hoa mang bướm …Về dăng tình nồng.
Nỗi niềm em trải đầy sông
Non cao ,anh kết gió hồng trầm hương
Lòng sầu xếp những dòng thương
Tình thương câu chữ ,như vương đoạn vàng.
Một tim chẳng giống hai gan
Một giây bao nhịp mơ màng …Gọi em
MINH TUẤN
ĐÊM NAY…
Gió len lỏi lách qua rèm,
Trăng tò mò cũng ngó xem chuyện gì...
Gọi em...Anh gọi... thầm thì...
Ngờ đâu trăng gió... đa nghi...theo rình...
Đêm thương đồng loã...chúng mình.
Chở che đôi bóng...tự tình với nhau...
Dịu dàng em khẽ gục đầu,
Bờ vai anh tựa... cho sầu nhẹ vơi...
''Gió đưa hoa cải về trời,
Rau răm ở lại chịu đời đắng cay..."*
Chúng mình...anh đó.., em đây...
Vì xa... mới có những ngày đợi mong...
Nỗi niềm em trải đầy sông
Non cao ,anh kết gió nồng trầm hương.
Giọt buồn , giọt nhớ , giọt thương...
Đêm nay... hóa sợi tơ vương …trao người..
TG-30/7/2010
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.07.2010 08:39:34 bởi THƯƠNG GIANG >
Gởi em :Thương Giang Nguyễn Thuỷ
Gởi người biệt xứ ra đi
Trăm sông vạn núi mấy khi trở về
Lòng mang nặng nỗi nhớ quê
Tha hương, biệt xứ Xuân về nhớ thương
Mẹ già thức trắng tóc sương
Mỏi mòn khóe mắt lệ vương giọt buồn...
Gởi em ngăn cách đôi đường
Thơ về bên nỗi nhớ thương quê nhà
Hỡi người em gái phương xa
Anh xin gởi chút tình nhà thương mong.
NT.
Khát đợi ngày về.
Tình anh... thương gửi...ấm lòng,
Cho người viễn khách...bớt mong nhớ nhà...
Nửa đời phiêu bạt xứ xa.
Giật mình...giờ tóc đã pha sương chiều...
Tháng ngày gặm nhấm cô liêu...
Quê người đất khách...ít nhiều đắng cay...
Tủi buồn đè nặng vai gầy...
Có xa mới hiểu...từng ngày nhớ quê...
Chân đi muôn nẻo sơn khê
Vẫn khao khát đợi ngày về...Cố hương...
TG-30/7/2010
KHÁT...ĐỢI!
Đồng vàng sóng lúa,bờ đê
Đợi người nơi ấy có về..hay chăng!
Người quê mỏi mắt bao năm
Trông cá,cá lặn.Ngắm trăng,trăng mờ.
Cuộc đời duyên phận đẩy đưa
Như diều không gió nắng mưa dập vùi.
Gió hoang gầm rít lưng đồi
Tiếng chim lẻ bạn đổ hồi trong đêm.
Lang thang rảo bước tìm quên
Ai chong mắt thức hàng đêm thẫn thờ.
Lạc vần ,sai luật hồn thơ
Cung đàn lỗi nhịp tiếng tơ thêm sầu.
Một lần khao khát có nhau
Dịu êm như mối duyên đầu thủa xưa.
Sông quê nước vẫn lơ thơ
Thuyền xuôi mát mái đôi bờ sóng reo.
Đêm trăng buông một mái chèo
Câu hò ai thả sớm chiều còn ngân.
QuangLục
Ngày 27/07/2010.
Chúc em tuần mới luôn có nhiều niềm vui và hạnh phúc.
ĐÊM KHẮC KHOẢI Mái chèo khua nước xa dần...
Câu hò ai thả...ngỡ gần bên tai...
Ngác ngơ...tiếng gió thoảng dài...
Bờ lau xao xác...như ai trách hờn...
Bao mùa trăng khuyết...lại tròn...
Khát khao một thủa vẫn còn trinh nguyên.
Trót thương....đâu dễ gì quên?
Vẫn ao ước khúc :"Còn duyên"*..., tặng người.
Buâng khuâng...thủa ấy xa rồi.
Bây giờ đọng khoảng trời nhớ nhung...
Thầm mơ giây phút tương phùng...
Đêm khuya khắc khoải...não nùng...cuốc kêu...
TG-30/7/2010
CHỢT BUỒN...
Lâu rồi trở lại vườn xưa...
Hoa như sầu úa ...bởi mưa...nhạt nhoà...?
Mong người ...duyên thắm mặn mà.
Sau cơn giông bão...chói loà ánh dương... Ngỡ rằng...hoa vẫn ngát hương...
Nguyệt hàn lồng bóng như gương...hữu tình...
Ngỡ rằng....ai đó hiểu mình.
Nào ngờ...thầm trách...ghen hình bóng xưa...
Thơ tình...câu chữ đẩy đưa...
Phải đâu ngóng chút duyên thừa...người ta...?
Đắng lòng... dâng nỗi xót xa
Thâm giao ... chua chát...Nghĩ mà đớn đau!
Đành thôi...như nước qua cầu...
Trái tim ai lạnh...mình đâu lỗi gì...?
Buồn người...sao nỡ hoài nghi...
Tấm lòng thơm thảo nhiều khi...Oan tình...
TG-30/7/2010
Mong...lắng dần...
Bởi Nguyệt Lão chẳng se duyên,
Anh và em mãi ...đôi miền cách xa...
Còn đâu ngày ấy ... mơ hoa.
Khi mình chẳng được một nhà...sống chung...
Đường đời chẳng sánh bước cùng...
Lỡ làng duyên phận...não nùng sầu rơi.
Hẹn thề...bạc trắng như vôi...
Trăng vàng vỡ vụn..mảnh trôi vật vờ...
Đành thôi...đắng đót câu thơ...
Trĩu lời hờn trách... giấc mơ chẳng tròn...
Lời thương anh ngỏ...vẫn còn.
Trong em...tựa một dấu son...đậm mầu...
Mong người lành lại vết khâu,
Trái tim tan nát đớn đau ...lắng dần...
TG-30/7/2010
Tình mình chẳng vẹn ái ân
Muốn cho lắng dịu phải cần thời gian
Thương lòng trĩu nặng chưa tan
Cố bôi xóa hết lại càng buồn hơn.
Làm sao che lấp cô đơn
Bóng hình em mãi chập chờn bên anh
Vẫn biết mộng ước không thành
Còn nhiều luyến tiếc sao đành vội quên.
Mất em... lẻ bóng buồn tênh
Như chim lạc bạn lênh đênh giữa trời
Tình lỡ...khổ lắm người ơi !..
Nhớ thương day dứt cả đời chưa nguôi.
Nhìn vầng trăng vỡ ngậm ngùi
Người buồn thơ viết có vui bao giờ...
Biển Xanh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.07.2010 16:14:26 bởi Biển Xanh >
HỢP TAN CŨNG ĐÀNH...
Còn đâu mơ mộng những chiều...
Bên nhau ngày ấy...bao điều muốn trao...
Giờ đây …nguyệt bóng hanh hao
Câu ca đứt gánh nghiêng chao vai gầy...
Vết rìu ai đốn ngang cây….
Lối về quạnh vắng ...mưa bay ngập lòng...
Thoảng...buồn... vỡ giữa thinh không...
Mảnh nào .... sa đáy mắt trong...Tủi hờn...?
Câu thơ ngơ ngác …vô hồn..
Sầu thu tiếc nuối ... gót son …xa rồi…
Âm thầm khép lại khoảng trời
Không em … xin chớ rối bời tâm can...
Hoa đẹp...rồi cũng phải tàn...
Vần xoay con tạo...Hợp tan...cũng đành...!
TG-30/7/2010
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.07.2010 16:16:38 bởi THƯƠNG GIANG >
(HỢP TAN CŨNG ĐÀNH...
Còn đâu mơ mộng những chiều...
Bên nhau ngày ấy...bao điều muốn trao...
Giờ đây …nguyệt bóng hanh hao
Câu ca đứt gánh nghiêng chao vai gầy...
Vết rìu ai đốn ngang cây….
Lối về quạnh vắng ...mưa bay ngập lòng...
Thoảng...buồn... vỡ giữa thinh không...
Mảnh nào .... sa đáy mắt trong...Tủi hờn...?
Câu thơ ngơ ngác …vô hồn..
Sầu thu tiếc nuối ... gót son …xa rồi…
Âm thầm khép lại khoảng trời
Không em … xin chớ rối bời tâm can...
Hoa đẹp...rồi cũng phải tàn...
Vần xoay con tạo...Hợp tan...cũng đành...!
TG-30/7/2010)
SAO ĐÀNH...
Ngày đông buốt giá vườn chanh
Lá vàng rụng xuống chưa lành vết đau!
Nắng xuân mới hé bên cầu
Cớ sao mây lại mang màu mưa rơi?
Thuyền xưa cứ mãi chơi vơi
Mong về bến đậu...mà rồi vẫn xa!
Phải chăng..tình của hai ta
Bao điều ngang trái sót xa mà buồn.
Cầu duyên lỗi nhịp...tủi hờn!
Cung đàn gẫy khúc,mưa tuôn trái mùa.
Sầu đong biết mấy cho vừa?
La đà cành trúc,lơ thơ nước dòng..!
Thả trôi con tạo xoay vần
Để thuyền cứ mãi chòng chành nghiêng chao?
QuangLuc
Ngày 30/07/2010.
Đọc bài HỢP TAN CŨNG ĐÀNH của em thấy tâm trạng quá.cho anh hoạ đôi vần cùng em nhé.chúc em luôn an lành,may mắn và hạnh phúc thật nhiều..
HỢP TAN CŨNG ĐÀNH...
Còn đâu mơ mộng những chiều...
Bên nhau ngày ấy...bao điều muốn trao...
Giờ đây …nguyệt bóng hanh hao
Câu ca đứt gánh nghiêng chao vai gầy...
Vết rìu ai đốn ngang cây….
Lối về quạnh vắng ...mưa bay ngập lòng...
Thoảng...buồn... vỡ giữa thinh không...
Mảnh nào .... sa đáy mắt trong...Tủi hờn...?
Câu thơ ngơ ngác …vô hồn..
Sầu thu tiếc nuối ... gót son …xa rồi…
Âm thầm khép lại khoảng trời
Không em … xin chớ rối bời tâm can...
Hoa đẹp...rồi cũng phải tàn...
Vần xoay con tạo...Hợp tan...cũng đành...!
TG-30/7/2010
Tiếc nuối tình sớm tan nhanh
Yêu trong mộng ảo cũng đành chịu thôi
Chân trời góc biển xa xôi
Hòa chung nhịp đập... để rồi xót xa.
Ru nhau vào mộng thiết tha
Lời thương lời nhớ mặn mà đắm say
Mơ màng giấc điệp liêu trai
Ngỡ rằng sẽ có một ngày đoàn viên.
Tìm về bến đỗ bình yên
Không còn khắc khoải triền miên đợi chờ
Giờ đây còn lại giấc mơ
Chỉ toàn ảo ảnh mịt mờ khói sương...
Biển Xanh
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.07.2010 22:36:39 bởi Biển Xanh >
ĐÊM NAY…
Gió len lỏi lách qua rèm,
Trăng tò mò cũng ngó xem chuyện gì...
Gọi em...Anh gọi... thầm thì...
Ngờ đâu trăng gió... đa nghi...theo rình...
Đêm thương đồng loã...chúng mình.
Chở che đôi bóng...tự tình với nhau...
Dịu dàng em khẽ gục đầu,
Bờ vai anh tựa... cho sầu nhẹ vơi...
''Gió đưa hoa cải về trời,
Rau răm ở lại chịu đời đắng cay..."*
Chúng mình...anh đó.., em đây...
Vì xa... mới có những ngày đợi mong...
Nỗi niềm em trải đầy sông
Non cao ,anh kết gió nồng trầm hương.
Giọt buồn , giọt nhớ , giọt thương...
Đêm nay... hóa sợi tơ vương …trao người..
TG-30/7/2010
ĐÊM TÌNH .
Sợi nhớ em buộc khôn nguôi
Sợi thương anh kết mỗi người nửa tim
Rồi anh ngọn suối không im
Rồi em hoa nở ,đứng nhìn mây giăng.
Lời thề hứa cuộc trăm năm
Thách ngàn dông bão ,mà lòng chẳng nghiêng
Yêu nhau chỉ một con thuyền
Bơi hồ thế kỉ chở duyên cuộc đời.
Đêm thương ngày nhớ xa xôi
Tình em sóng cả tình tôi gió ngàn
Dịu dàng biển hát miên man
Êm êm non thả hương ngàn tứ tung.
Tay ôm năm tháng thủy chung
Lòng ôm ấm áp một vùng con tim
Bờ vai chỗ ngả giấc tìm
Cho mơ ước thắm…Tới nghìn năm sau.
MINH TUẤN
CHÚC EM VUI
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.07.2010 23:40:19 bởi Minh Tuấn >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: