EM ĐI
Em đi bỏ lại con đường
Để anh lủi thủi, đoạn trường, nhớ nhung
Em về nơi ấy mịt mùng
Bóng em xa khuất muôn trùng núi sông
Em đi mang cả tình hồng
Em mang luôn cả ấm nồng nhớ thương
Tình anh dâng sóng triều cường
Xô vào vách đá vết thương sâu dần
Em giờ vui với tình quân
Từ dạo xa cách mấy lần nhớ anh?
Thư Văn
NHỚ NGƯỜI...
Mộng chung dệt mãi chẳng thành,
Níu kéo chẳng được nên đành chia tay...
Cung đàn lỗi nhịp ,đứt dây.
Người đi để lại trăng gầy héo hon...
Mấy mùa trăng khuyết lại tròn,
Người lỡ dứt áo...sao còn nhớ thương?
Bao đêm thao thức canh trường,
Tơ lòng sao vẫn còn vương...Nhớ người!!
Thương Giang,