BẮC CẦU BẾN MƠ
Chìm trong nỗi nhớ chơi vơi
Nỗi sầu gom lại để nơi trăng tà.
lời thương người gửi nơi xa
Như ngọn lửa ấm trong ta đêm ngày.
Dẫu cho đông lạnh tuyết dày
Lửa thiêng anh giữ chờ ngày trao em!
Thời gian đâu thể dễ quên
Nghìn năm còn mãi mối duyên tơ hồng.
Chỉ lo nước đổi thay dòng
Để người lạc bến,thuyền không tới bờ.
Cánh buồm xưa lại bơ vơ
Chòng chành ngọn sóng mà bờ mãi xa?!
Chiều nay thu lại nhạt nhoà
Sân đình rêu phủ,lá đa nhuốm sầu!
Bao giờ cho gặp được nhau
Chiều nghiêng vạt nắng bắc cầu bến mơ.
Quang Luc
Ngày 10/08/2010.
VỮNG LÒNG
Về ư? Biết đến bao giờ...
Hỏi người ở lại...có chờ được chăng?
Buồn...vẫn dệt lưới bủa giăng...
Để lòng nhuốm sắc bằng lăng...Tím chiều.!
Sầu thu đếm bước cô liêu,
Khiến anh e ngại...dù điều vẩn vơ...
Hoài lo...Thuyền chẳng cập bờ,
Bởi sợ sóng cả bất ngờ...cuốn trôi...
Trót thương...một bóng xa xôi.
"Bóng chim, tăm cá..." cuối trời , chân mây...
Mượn lời thơ gửi mỗi ngày...
Vịn câu lục bát...đi vay...tỏ tình...
Trao nhau ngọn lửa lung linh.
Như niềm tin sáng tâm mình...khi xa.
Mưa thu...đâu dễ nhạt nhòa.
Mặc cho giông tố , mưa sa ...Vững lòng!
12/8/2010-TG