TRÔI DẠT
Hương hoa còn với đất trời
Thời gian xa ngái tình đời đâu quên?!
Mảnh tình cứ mãi truân chuyên
Dạt theo mây trắng nơi miền xa khơi.
BẾN XƯA
Như thuyền trôi mãi cuối trời.
Bến xưa vẫn đợi...một người tha hương.
Ngàn dặm xa một dòng Thương.
Lênh đênh xứ lạ ...dặm đường ưu tư...
MỘNG TÌNH
Mộng tình văng vẳng lời ru
Hữu duyên gặp lại cho dù nơi xa.
Hương xuân vẫn cứ mặn mà
Bến xưa vẫn đợi thuyền xa trở về..
VẸN NGUYÊN
Người đi gói trọn lời thề.
Dẫu xa xôi mấy...vẫn về bên nhau...
Thời gian chẳng thể phai mầu.
Vẹn nguyên nỗi nhớ ngày đầu trao anh...
DUYÊN NỢ
Sợi thương vương mãi trời xanh
Cho dù gỡ hết chẳng lành vết đau!
Có chăng...nợ lại kiếp sau
Ta về trao trả cho nhau mối tình.
NHỚ THƯƠNG
Phải lòng ...nên nhớ :"Trúc xinh"*
Thương câu quan họ :"Mái đình , cây đa..."*
Để rồi...vương ánh mắt xa ,
Áo dài mớ bảy , mớ ba...một thời...
MÀU TÍM.
Bằng lăng tím một khoảng trời
Tình em tím cả cuộc đời nơi anh.
Hạ huyền tím một vườn chanh
Yêu em..sáng cả đời anh tháng ngày.
THUỶ CHUNG.
Ngàn năm mây trắng vẫn bay.
Bằng lăng vẫn tím dù ngày nắng,mưa.
Hẹn thề...vẫn vẹn lời xưa.
Mặc đời cay đắng , xót chua...cũng đành...
QL-20/9/2010-TG
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.09.2010 16:07:12 bởi THƯƠNG GIANG >
TRÔI DẠT
Hương hoa còn với đất trời
Thời gian xa ngái tình đời đâu quên?!
Mảnh tình cứ mãi truân chuyên
Dạt theo mây trắng nơi miền xa khơi.
BẾN XƯA
Như thuyền trôi mãi cuối trời.
Bến xưa vẫn đợi...một người tha hương.
Ngàn dặm xa một dòng Thương.
Lênh đênh xứ lạ ...dặm đường ưu tư...
MỘNG TÌNH
Mộng tình văng vẳng lời ru
Hữu duyên gặp lại cho dù nơi xa.
Hương xuân vẫn cứ mặn mà
Bến xưa vẫn đợi thuyền xa trở về..
VẸN NGUYÊN
Người đi gói trọn lời thề.
Dẫu xa xôi mấy...vẫn về bên nhau...
Thời gian chẳng thể phai mầu.
Vẹn nguyên nỗi nhớ ngày đầu trao anh...
DUYÊN NỢ
Sợi thương vương mãi trời xanh
Cho dù gỡ hết chẳng lành vết đau!
Có chăng...nợ lại kiếp sau
Ta về trao trả cho nhau mối tình.
NHỚ THƯƠNG
Phải lòng ...nên nhớ :"Trúc xinh"*
Thương câu quan họ :"Mái đình , cây đa..."*
Để rồi...vương ánh mắt xa ,
Áo dài mớ bảy , mớ ba...một thời...
MÀU TÍM.
Bằng lăng tím một khoảng trời
Tình em tím cả cuộc đời nơi anh.
Hạ huyền tím một vườn chanh
Yêu em..sáng cả đời anh tháng ngày.
THUỶ CHUNG.
Ngàn năm mây trắng vẫn bay.
Bằng lăng vẫn tím dù ngày nắng,mưa.
Hẹn thề...vẫn vẹn lời xưa.
Mặc đời cay đắng , xót chua...cũng đành..
KHÔNG PHAI
Lời thương anh vẫn còn dành
Trao em tất cả cho lành vết đau.
Dù em xa tận trời âu
Hương tình ta vẫn đượm màu,không phai.
Ngày 20/09/2010.
QL-20/9/2010-TG
MƠ...
Giờ đây chỉ sống trong mơ
Còn ai đâu để đợi chờ nhớ thương
Mái tóc đã nhuộm màu sương
Vẫn còn xuôi ngược nẻo đường trần ai.
Nhìn lại tay trắng đôi tay
Kiếp nghèo lận đận nhạt phai hương tình
Trót lỡ đánh mất niềm tin
Nên đành cam phận một mình cô đơn.
Nhiều đêm gối mộng chập chờn
Tình yêu trở giấc trong cơn mê đầy
Lâu đài trên cát đấp xây
Trôi theo bọt nước mai này vỡ tan.
Tìm lại giây phút mơ màng
Vui trong ảo giác...thời gian cạn dần
Mượn thơ thêu dệt ái ân
Dù rằng chẳng có nợ nần gì nhau...
Biển Xanh
quote]
KHÔNG PHAI
Lời thương anh vẫn còn dành
Trao em tất cả cho lành vết đau.
Dù em xa tận trời âu
Hương tình ta vẫn đượm màu,không phai. NHỚ THƯƠNG Trái tim...cửa đóng then cài...
Giữ cho lửa ấm bờ vai của người...
Bởi xa cách nửa bầu trời
Vần thơ thao thức cất lời...Nhớ thương...
QL-20/9/2010-TG
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.09.2010 17:54:47 bởi THƯƠNG GIANG >
MƠ... Giờ đây chỉ sống trong mơ Còn ai đâu để đợi chờ nhớ thương Mái tóc đã nhuộm màu sương Vẫn còn xuôi ngược nẻo đường trần ai. Nhìn lại tay trắng đôi tay Kiếp nghèo lận đận nhạt phai hương tình Trót lỡ đánh mất niềm tin Nên đành cam phận một mình cô đơn. Nhiều đêm gối mộng chập chờn Tình yêu trở giấc trong cơn mê đầy Lâu đài trên cát đấp xây Trôi theo bọt nước mai này vỡ tan. Tìm lại giây phút mơ màng Vui trong ảo giác...thời gian cạn dần Mượn thơ thêu dệt ái ân Dù rằng chẳng có nợ nần gì nhau... Biển Xanh
ƯỚC...
Ước gì...anh chẳng còn sầu.
Vẹn nguyên trở lại ngày đầu mình quen...
Lòng không vướng bận luỵ phiền.
Câu thơ trong trẻo...an nhiên mỗi ngày...
Hồn thơ chắp cánh bổng bay.
Không lời oán thán...chua cay phận đời.
Trời sinh...mỗi kiếp con người.
Đều ban sướng , khổ , buồn , vui...kia mà...
Có điều giữ...hoặc nói ra...
Nào ai sẵn số lụa là , gấm nhung...?
Cô đơn ..bởi lỗi nhịp chung.
Âu là phận số...Thôi đừng buồn than...
Giầu ,nghèo, may , rủi , đa đoan...
Thơ đâu phân biệt...luận bàn làm chi..?
Đời vốn ganh ghét thị phị...
Mình đâu còn trẻ...ước gì...bình yên!
Kiev 20/8/2010-TG
(Viết Tặng Thương Giang ) CÕI MƠ …. Ước gì đang ở Bắc Giang
Tìm đi chợ Mẹt mua hàng bánh đa
Rũ buồn đeo bám năm qua
Nhai muôn tiếng vỡ ,để mà tình yên.
Tối về đem chiếu rải hiên
Một mình ngồi ngắm cô tiên trên trời
Ly trà hương núi quyện hơi
Như quên trăng lạnh, một thời tha hương.
Sớm mai ra bến sông Thương
Thả thuyền theo bóng màn sương hữu tình
Thức gọi mặt nước im thinh
Lòng miên man khúc gọi tình …Người ơi.
Ước gì chẳng lại xa xôi
Mỗi ngày xuống bếp nấu nồi cháo kê
Lửa lòng…cháy mãi cơn mê
Bập bùng lệ ướt vạt thề ….Nệm êm.
Thì ra nỗi nhớ không quên
Dại khờ nguyên vẹn cả đêm xứ người
Ước gì trẻ lại tiếng cười
Để ta đi hội ,gặp người trong mơ.
MINH TUẤN
Chúc em vui vẻ và đều tay nhé
RẤT GẦN...
Bao giờ...Biết đến bao giờ,
Chúng mình về đúng Hội thơ...hỡi người?
Cả năm có một ngày thôi.
Mà đành lỡ hẹn... để rồi tiếc, mong...
Mùa thu Hà Nội xanh trong.
Hội thơ Lục Bát...đủ đông bạn bè...
Riêng mình...hai kẻ xa quê.
Ngậm ngùi..,thầm nhủ ...sẽ về Hội sau...
Mười hai tháng...sẽ qua mau...
Nhớ thương...thơ bắc nhịp cầu...mình sang.
Ước gì đang ở Bắc Giang Mình đi chợ Kế..., sà hàng bánh đa...
Hội thơ cũng .., đủ loại quà.
Chè tươi, ngô luộc...như là chợ quê...
Không gian thấp thoáng bóng tre.
Vẳng lời quan họ :"Đừng về ...người ơi...!"*
Cõi mơ ...đâu có xa xôi?
Mình chưa chạm tới....để rồi ước ao...
Sông Thương như dải lụa đào ,
Xứ Đoài mây trắng...xuyến xao nỗi niềm...
Chùa Tây Phương...dáng uy nghiêm...
Đường Lâm làng cổ...rêu thềm đá ong.
Tha hương mới thấy nặng lòng...
Phồn hoa đất khách...vẫn mong ngày về.
Kiev 21/9/2010-TG
@ -Em xin lỗi hôm nay mới hoạ được bài này để hồi âm cho anh.Chúc anh hồn thơ dạt dào nhé
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.09.2010 13:06:15 bởi THƯƠNG GIANG >
DỖI..HỜN
Người ơi...xin chớ dỗi hờn
Chạnh lòng chi để vương buồn xa xăm.
Hồn thơ còn đó bao năm
Tứ thơ lưu với trăng rằm nghiêng soi.
Thu sang..lá cũng bồi hồi
Sợ cơn gió lạnh bên đời tàn bay
Vần thơ ai ủ men say
Đượm lòng thi sĩ,đắng cay cũng tàn.
Sầu đông xin chớ vương mang
Ta gom ngọn lửa sẽ sàng đợi xuân.
Tàn thu vẫn biết là đông
Tuyết rơi là để đón xuân đang về.
Xin ai chớ có não nề
Câu thơ-tình cũ-lời thề còn nguyên.
Quangluc
Ngày 16/09/2010.
Góp vui cùng hai bạn mấy vần.chúc hai bạn luôn tràn ngập niềm vui và hạnh phúc.
NGÀY XƯA.
Dặm xa...đành lỗi nhịp duyên... Câu thơ ngày cũ...,ngủ yên trong lòng. Dỗi hờn...níu ánh mắt mong... Để làm chi nữa...thinh không...gió lùa... Hẹn thề ... dĩ vãng ngày xưa. Giờ ai một bóng dưới mưa khóc thầm... Đời xô ngọn sóng thăng trầm... Đớn đau mượn... độc huyền cầm...thở than... Nỗi buồn vọng khắp nhân gian. Trái tim mỏng mảnh...vỡ tan trong chiều... Lá vàng rơi biết bao nhiêu. Tàn thu hoang lạnh cô liêu chất chồng... Xa nhau ...trời chớm vào đông. Hình như gió Bấc trong lòng thổi qua... Kiev 21/9/2010-TG @- Anh QL ơi! Em thấy người ta viết thơ buồn hay nên cũng theo mạch viết thôi chứ không có gì đâu anh đừng bận lòng nghe.
Trích đoạn: THƯƠNG GIANG
Thương kiếp thi nhân.
Tiếc thương một kiếp tài hoa…
Xác vùi…mộ địa…Xót xa ngẹn ngào…
Sáu mươi năm…Giấc chiêm bao.
Duyên trần ngắn ngủi...Lẽ nào.., vậy thôi?
Sống nhờ, thác gửi...quê người...
Hắt hiu phần mộ trên đồi, giá băng.
Đêm thu lạnh lẽo sương giăng.
Bạch dương ru giấc vĩnh hằng ngàn năm...
Từ nay...biết có ai thăm...
Khói nhang ,cúng giỗ..., rồi chăm mộ phần...?
Có ai tri kỷ , tri ân...
Âm thầm khóc gọi thi nhân...Nhớ người?!?
Đành thôi... chín suối ngậm cười.
Chốn đời nếu có bạc vôi...Lẽ thường!!!
Anh linh...tìm cửa Phật nương.
Niết Bàn cõi ấy...Thiên đường Vô Ưu...
Người đi thơ vẫn còn lưu.
Thiên thu khuất bóng ...mến yêu vẫn còn...
Tình thơ...mãi vẫn trường tồn.
Trong lòng bạn đọc...nỗi buồn tiếc thương...
Kiev 10/09/2010-TG
*) (Viết sau ngày đưa tiễn vong linh nhà thơ Việt Văn, người đã cùng TG cộng tác với báo TTQH trong suốt 12 năm qua vừa tạ thế ngày 8/9/2010)
Thương Kiếp Quân Nhân Tiếc thương một kiếp quân nhân... Chí vùi... mộ địa... Thở than âm thầm... Bốn mươi năm... cuộc bi trầm Cuộc đời tăm tối.. Mấy trăm kiếp hờn! Sống buồn, thác gói đau thương Hắt hiu trời rộng đêm trường nặng mưa Ngày đông giá rét mây đưa Cành mai chết đứng hồn xưa hãy còn Từ nay biết mấy thơn đơn Chút hương khói phủ vai sờn áo xanh Có ai thấu hiểu, khóc thầm Một mình nhẩm lại bước chân tráng hùng Đành chôn nước mắt lạnh lùng Thăng trầm một cuộc khốn cùng... Tự nhiên Hồn thiêng nung nấu muôn niên Việt Nam nước ấy là miền yêu thương Dù ai đi khuất dặm trường Nhớ về quê mẹ bước đường không xa Bóng trăng đâu khác quê nhà Chút tình nhớ gởi, âu là nhớ quê! HT Lâu lắm rồi không "thơ thẩn" đến thăm cô! Cô và gia đình vẫn khoẻ?
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.09.2010 20:28:22 bởi hồng tuyên >
GIỌT MƯA THU
Giọt thu chiều thánh thót rơi
Lá thu nghiêng cánh bên đời...chào thu!
Trời thu u ám mây mù
Tiếng thu vọng những lời ru...đượm buồn!
Đồi hoang lạnh hạt mưa tuôn
Tiếng chim khắc khoải,trách hờn cùng ai?
Lá vàng nhuộm hạt thu phai
Gió lay nỗi nhớ đêm dài thẳm sâu.
Bóng ai còn đó bên... cầu
Áo dài tha thướt,giọt châu ướt đầm.
Trách chi...một mối tình câm
Dạt trôi viễn xứ, thăng trầm tơ duyên.
Thu sang biết mấy nỗi niềm?
Hạt mưa xót dạ trăm miền ước mơ!
Chiều nay bờ liễu gió đưa
Vẳng nghe khúc nhạc,lời thơ đêm sầu.
Quangluc
Ngày 15/09/2010.
..."Bóng ai còn đó bên... cầu
Áo dài tha thướt,giọt châu ướt đầm."..
MƠ NGƯỜI VỀ
Mưa còn rơi biết bao lâu.
Mà lòng ướt lạnh...hơi Ngâu cuối mùa?
Tìm đâu ngày cũ đón đưa...
Lối về hun hút gió lùa...mênh mang.
Trên cầu...còn bóng ai sang...
Đợi người xa xứ...lỡ làng bao thu...
Mùa đi ...nhẹ tựa lời ru.
Mắt vời vợi nhuốm...,thâm u mây trời.
Buồn thu len lỏi tim côi.
Lá vàng chao khẽ...rụng rơi trong chiều...
Giật mình...ngỡ bước người yêu.
Tha hương trở lại...sau nhiều năm xa...
Kiev 22/9/2010-TG
..."Mùa đi ...nhẹ tựa lời ru.
Mắt vời vợi nhuốm...,thâm u mây trời."...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.09.2010 04:38:25 bởi THƯƠNG GIANG >
Thương kiếp thi nhân. Tiếc thương một kiếp tài hoa…
Xác vùi…mộ địa…Xót xa ngẹn ngào…
Sáu mươi năm…Giấc chiêm bao. Duyên trần ngắn ngủi...Lẽ nào.., vậy thôi? Sống nhờ, thác gửi...quê người... Hắt hiu phần mộ trên đồi, giá băng. Đêm thu lạnh lẽo sương giăng. Bạch dương ru giấc vĩnh hằng ngàn năm... Từ nay...biết có ai thăm... Khói nhang ,cúng giỗ..., rồi chăm mộ phần...? Có ai tri kỷ , tri ân...
Âm thầm khóc gọi thi nhân...Nhớ người?!?
Đành thôi... chín suối ngậm cười. Chốn đời nếu có bạc vôi...Lẽ thường!!! Anh linh...tìm cửa Phật nương. Niết Bàn cõi ấy...Thiên đường Vô Ưu... Người đi thơ vẫn còn lưu. Thiên thu khuất bóng ...mến yêu vẫn còn... Tình thơ...mãi vẫn trường tồn. Trong lòng bạn đọc...nỗi buồn tiếc thương... Kiev 10/09/2010-TG *) (Viết sau ngày đưa tiễn vong linh nhà thơ Việt Văn, người đã cùng TG cộng tác với báo TTQH trong suốt 12 năm qua vừa tạ thế ngày 8/9/2010) Thương Kiếp Quân Nhân Tiếc thương một kiếp quân nhân... Chí vùi... mộ địa... Thở than âm thầm... Bốn mươi năm... cuộc bi trầm Cuộc đời tăm tối.. Mấy trăm kiếp hờn! Sống buồn, thác gói đau thương Hắt hiu trời rộng đêm trường nặng mưa Ngày đông giá rét mây đưa Cành mai chết đứng hồn xưa hãy còn Từ nay biết mấy thơn đơn Chút hương khói phủ vai sờn áo xanh Có ai thấu hiểu, khóc thầm Một mình nhẩm lại bước chân tráng hùng Đành chôn nước mắt lạnh lùng Thăng trầm một cuộc khốn cùng... Tự nhiên Hồn thiêng nung nấu muôn niên Việt Nam nước ấy là miền yêu thương Dù ai đi khuất dặm trường Nhớ về quê mẹ bước đường không xa Bóng trăng đâu khác quê nhà Chút tình nhớ gởi, âu là nhớ quê! HT Lâu lắm rồi không "thơ thẩn" đến thăm cô! Cô và gia đình vẫn khoẻ?
@_ Lâu rồi mới thấy HT trở lại mà vẫn nhớ đến thăm cô.Cám ơn HT nhiều.
Còn bài thơ này cô viết tiễn chú VV người cùng cộng tác với cô ở 1 tờ báo TTQH suốt 12 năm qua. Đề tài này buồn và khó hoạ lắm nên cô "đầu hàng" , chỉ nối mạch cảm xúc bằng bài thơ nữa viết cho chứ VV nhé.
Rũ bụi trần... Thế là người đi...khuất bóng rồi...
Xác vùi mộ địa..Thi nhân ơi!
Từ đây...trút bỏ nợ dương thế
Âm dương ...cách biệt ...chia đôi nơi...
Nhẹ nhàng ...hồn về nơi rất xa
Lạnh lẽo bút thơ...nhớ tay ngà
Đan , chuốt câu vần còn dang dở...
Ngẩn ngơ nuối tiếc...bậc tài hoa..
Có thể nào tin...người mất rồi...? Đất khách ...ngàn thu ...có đơn côi... Quê mẹ ...vạn dặm..Xa hun hút... Đành nằm lại đây...nơi xứ người...
Vi vút thông reo suốt bốn mùa. Như hòa tấu khúc khóc tiễn đưa. Vĩnh biệt ...thi nhân ...an giấc ngủ... Trút gánh nợ trần...rũ bụi xưa....
Kiev 9/2010
Đọc thơ của bạn Thương Giang
Câu vui câu lệ giăng hàng nhớ quê
Dòng thương lục bát sơn khê
Nghiêng lòng chấm lửng tràn trề có nên?
GIỌT MƯA THU
Giọt thu chiều thánh thót rơi
Lá thu nghiêng cánh bên đời...chào thu!
Trời thu u ám mây mù
Tiếng thu vọng những lời ru...đượm buồn!
Đồi hoang lạnh hạt mưa tuôn
Tiếng chim khắc khoải,trách hờn cùng ai?
Lá vàng nhuộm hạt thu phai
Gió lay nỗi nhớ đêm dài thẳm sâu.
Bóng ai còn đó bên... cầu
Áo dài tha thướt,giọt châu ướt đầm.
Trách chi...một mối tình câm
Dạt trôi viễn xứ, thăng trầm tơ duyên.
Thu sang biết mấy nỗi niềm?
Hạt mưa xót dạ trăm miền ước mơ!
Chiều nay bờ liễu gió đưa
Vẳng nghe khúc nhạc,lời thơ đêm sầu.
Quangluc
Ngày 15/09/2010.
..."Bóng ai còn đó bên... cầu
Áo dài tha thướt,giọt châu ướt đầm."..
MƠ NGƯỜI VỀ
Mưa còn rơi biết bao lâu.
Mà lòng ướt lạnh...hơi Ngâu cuối mùa?
Tìm đâu ngày cũ đón đưa...
Lối về hun hút gió lùa...mênh mang.
Trên cầu...còn bóng ai sang...
Đợi người xa xứ...lỡ làng bao thu...
Mùa đi ...nhẹ tựa lời ru.
Mắt vời vợi nhuốm...,thâm u mây trời.
Buồn thu len lỏi tim côi.
Lá vàng chao khẽ...rụng rơi trong chiều...
Giật mình...ngỡ bước người yêu.
Tha hương trở lại...sau nhiều năm xa...
Kiev 22/9/2010-TG
NỖI BUỒN SINH SÔI.
Vẫn là lối cũ mưa bay
Đường không chung bóng lắt lay thất tình
Mải tìm bóng nụ cười xinh
Bước chân trượt ngã bóng hình cô đơn.
Mưa thu hết dỗi lại hờn
Lá buồn nhắm mắt trước cơn mộng sầu
Người xưa hỡi giờ ở đâu?
Có nghe nhịp thở dăng sầu cõi thu.
Người xa cho héo mùa ru
Vòng tay lệch lạc ,suy tư gập ghềnh
Chia tình vũ trụ mông mênh
Trong cơn mơ đắng chông chênh xứ người.
Hôm nao êm ái nói cười
Mùa thu vàng mật theo người theo tôi
Bây giờ mưa gió đơn côi
Vòng tay khăng khít sinh sôi gió lòng.
MINH TUẤN
MINH TUẤN xin nối tiếp mạch thơ với QUANG LỤC VÀ THƯƠNG GIANG NHÉ
CHÚC HAI BẠN VUI VÀ ĐỀU TAY
HỒN THƠ
Ngàn năm hồn Việt là đây
Vần thơ lục-bát mà say nghĩa tình.
Thăng long tươi ánh bình minh
Hội thơ sáu-tám ta mình bên nhau.
Nghĩa tình cứ mãi đậm sâu
Giữ hồn thơ mãi tươi màu thời gian.
Tình thơ sẽ mãi ngập tràn
Chia tay ta vẫn mênh mang nỗi lòng.
Hội thơ ai đợi ai mong
Một mùa thu giữa Thăng long hiền hòa
Thoảng hương hoa sữa gần xa
Hồn thơ LỤC BÁT sẽ là...QUỐC THƠ.
Q/Luc
Ngày 23/09/2010.
Tặng em tấm hình chụp cùng Admin-lục bát com.
Em đoán thử anh là người nào trong số những người đang đứng trong tám hình nhé.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.09.2010 11:52:07 bởi quangluc >