Trích đoạn: THƯƠNG GIANG
Vắng.
Ta đem trăng... gói... vào buồn
Níu mây chải chuốt, dặm đường... đã xa
Ta quờ... tay... ánh nắng ngà
Ngược cơn gió chướng... bước qua, một lần
Ta, tìm... lại chút tình thân
Trong mưa... lạnh, đã... môi gần đắm yêu
Ta hoang mê, phía... trời chiều
Tàn dư đắng đót... những điều... hư vô...
Ta về, ngơ ngác... vần thơ
Ngày nao bến đợi... đôi bờ... sóng xưa
Đam mê... biết mấy để vừa...?
Trong đêm, lặng lẽ... song thưa, một người...
lanh.ktq
Xa...
Nhìn vầng trăng vỡ làm đôi.
Nửa sầu hiu hắt...Nửa trôi vật vờ.
Biết chẳng níu nổi áng thơ.
Đành nghe đắng đót ,hư vô gió ngàn...
Vẫn thầm tiếc.. chuyện ly tan.
Thương vầng trăng lạnh, sen tàn vì đâu...?
Ngược cơn gió chướng...bước mau.
Dối lòng trốn chạy nỗi đau trong lòng?
Ngác ngơ...buồn một dòng sông.
Nài ép chẳng thể...Hoài mong...bất thành.
Cũng đành gói lại mỏng manh.
Dấu yêu một thủa...đoạn đành...chia xa.
Tàn thu , sen vẫn nở hoa.
Dẫu sương vẫn sáng trăng ngà trong đêm.
Kiev 30/9/2010-TG
Ngăn...
Biết rằng... độ ấy, em đi
Trong thu hiu hắt... ru gì, thuở xưa
Nửa vầng trăng... chết bao mùa
Hanh hao bóng vắng, trong mưa... lạnh về
Biết rằng, độ ấy sơn khê...
Biệt ly tan tác, câu thề nổi trôi
Ngược cơn gió chướng, một thời
Hư vô về với..., những lời dối yêu
Biết rằng... chiều sẽ hắt hiu
Hoải hoang mong biết... bao nhiêu..., để buồn...?
Ai về, tắm... giữa trăng suông
Có nghe cay mắt... dặm đường... đã qua
Thu tàn, sen vẫn nở hoa...
Riêng vầng trăng... ngác, ngơ... xa... thật rồi...
lanh.ktq
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.10.2010 17:49:35 bởi lanh.ktq >