Trích đoạn: THƯƠNG GIANG
Về...
Về đi! Em nhé..., một lần...
Để thôi mỏi... những dấu chân, xứ người
Hội làng, vẫn mở đấy thôi
Bên kia sông Đuống, một thời... dễ quên...?
Về đi, nồng... lúa nếp thơm
Bôn ba! Sợ... giữ, vẹn hồn quê hương...?
Chùa Dâu cổ kính..., lẽ thường
Chỉ lo trầm mặc... Dặm đường, chóng quên...
Luy Lâu thành cổ, Thanh Khương
Hay, giờ đô hội, phố phường... Thế thôi!
Mùa hoa cải... trót... nở rồi
Vẫn triền đê ấy, nhớ... lời hát xưa...?
lanh.ktq
Hát hội...
Mắt buồn ướt cả chiều mưa.
Cải vàng nở vội..."gió đưa về trời" *
Bên kia sông Đuống...,có người...
Như" rau răm chịu....một đời đắng cay..."*
Vì xưa trót lỡ đắm say.
"Yêu nhau dối mẹ...áo bay qua cầu..."*
Bây giờ nỗi nhớ gửi đâu...
Người đi như bóng chim câu qua thềm?
Thiết tha...thầm gọi mỗi đêm.
"Về đi..."tay ấm môi mềm đợi trao...
Một đời mộng mị, chiêm bao,
Vầng trăng tròn khuyết gầy hao...mỏi mòn...
Người đi, chân cũng đã chồn.
Nửa đời xứ lạ nhuốm buồn tha hương...
Vẫn dành dụm nỗi nhớ thương
Trong tim , góc khuất náu nương bóng hình...
"Đến hẹn..."* Hội mở ngoài đình.
Em sẽ về hát :"Trúc xinh "* cùng người...
Kiev 16/10/2010-TG
Thầm...
Mắt buồn ướt cả chiều mưa*
Hỏi người con gái, duyên xưa... còn chờ...?
Triền đê... hôm ấy làm thơ
Cải vàng nở vội... nên giờ... dở dang
Phía bờ sông ấy... người sang
Bến giờ lạnh gió, đò ngang... xuôi dòng
Ngày xưa lụy ánh mắt mong
Chiều về thưa nắng bên song gọi buồn
Trót mềm môi ấy... cuối thôn
Để về... hoang hoải... tủi hờn... Trách ai...?
Triền đê... cải lại nở rồi
Vầng trăng vẫn khuyết... phía trời, ấy ư...?
Nặng, vì đã trót... lời ru...?
Thuở con bướm trắng... mù u, ngày nào
Nhớ thương... Dành dụm..., thật sao...?
Để vòng tay khát, môi trao, một lần...
Trúc xinh, trúc mọc đầu đình*
Riêng ai về với, một mình... Trúc xinh...
lanh.ktq